Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu

Chương 292




Dưới áp lực của Bạch tiên sinh, Trịnh Hòa hiển nhiên là nhận được huân chương ‘ba mươi năm cần cù vì sự nghiệp hãm hại bạn bè’.

Nghe xong lời Trịnh Hòa nói, Bạch Ân cho Tang Bắc hai tuần nghỉ phép, lại báo tin này cho Tiết Thanh Hòa.

Trong đầu Trịnh Hòa xuất hiện hình ảnh Tang Bắc bị ăn sạch sẽ, cậu đột nhiên cảm thấy, hình như mình vừa làm chuyện gì không thể dung thứ.

Bạch Ân thực sự rất giận. Ông vẫn luôn cố gắng bảo vệ Trịnh Hòa, không để cậu dính tới công việc của mình. Ông như con nhện dệt võng, che kín hy vọng ‘tương lai có được Trịnh Hòa’ bằng cạm bẫy, không để bất cứ kẻ nào xông vào đó. Đây là nghịch lân của ông. Ông nghĩ rằng mình đã biểu hiện rất rõ, nhưng lại bị Tang Bắc – người vốn hiểu rõ ông nhất, làm một vố.

“Ông đừng giận…” Trịnh Hòa nói: “Nếu ông không muốn em biết, em cũng sẽ không hỏi. Em chỉ muốn biết, Tang Bắc sẽ không sao chứ? Em thấy Tiết Thanh Hòa thâm hiểm lắm.”

“Bảo bối, giờ em còn đầu óc để nghĩ tới chuyện người khác sao.” Bạch Ân nhéo nhéo phần thịt nhột ở eo Trịnh Hòa.

Trịnh Hòa đau khổ nhịn cười.

Trước đây, kết cấu cơ thể của cậu thế này: đầu, bả vai, thân, ngực, hai cái đùi, trên thân cắm hai cánh tay. Từ khi bị Bạch Ân khai phá, kết cấu cơ thể cậu thành: hố có thể XX, thịt nhột, hố có thể XX, thịt nhột.

Sao bỗng dưng thấy mình giống người ngoài hành tinh thế nhỉ? Trịnh Hòa không ngăn lại được sự liên tưởng của mình.