Trịnh Hòa nhìn bàn cờ năm quân trước mặt, bực dọc nói: “Dù em có đi lại cũng đâu thắng được ngài? Chơi tới trưa rồi mà em chưa ăn được ván nào!” sau đó, cậu lại bày ra vẻ mặt khiến người ta thương tiếc, cầu xin: “Vậy nên lần này, ngài cho em đi lại đi.”
Bạch Ân thực bất đắc dĩ: “Trịnh Hòa, lúc bắt đầu, tôi đã cho em đi trước 20 bước rồi.”
Trịnh Hòa nói rất vô liêm sỉ: “20 bước ít quá, chí ít cũng phải 30.”
Bạch Ân day day huyệt Thái Dương: “Được rồi, thì 30 bước.”
Trịnh Hòa liền lấy tay phá bàn cờ: “Thế lần này không tính, chúng ta chơi lại đi.”
Candy đứng bên cạnh, nhìn cuộc đối thoại của hai người, thốt ra: “Rõ ràng là cậu thấy mình sắp thua.”
Trịnh Hòa giơ nắm tay lên, nói: “Đây là thế hòa! Hòa! Hiểu không?”
Thấy chiến tranh sắp lan sang cho Candy, Bạch tiên sinh nói: “Đã chia cờ xong rồi sao?”
Trịnh Hòa liền dời tầm mắt ngay lập tức, nghiêm túc chia cờ.