Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu

Chương 127




Trần Minh kiên quyết phản đối Bạch Ân tới viện thăm Trịnh Hòa.

Bạch Ân hừ lạnh.

“Sao tôi phải nghe lời cậu? Tránh ra.”

Sau đó, Bạch Ân bị ép uống một đống thuốc, bị hộ tống lên xe như gấu trúc được bảo vệ.

Suốt dọc đường đi, sắc mặt Bạch Ân vẫn rất bình tĩnh, Trần Minh còn định khuyên tiếp thì bị Kiệt Tử kéo sang một xe khác.

Đa phần thì, Bạch Ân là người luôn muốn nắm giữ quyền lực tuyệt đối, ông không chấp nhận được việc người khác nghi ngờ suy nghĩ của mình, chứ nói chi là phản bác.

Phòng bệnh của Trịnh Hòa ở lầu bốn, ông vừa bước tới cửa, cô y tá từ phía trong bước ra, thấy Bạch tiên sinh, sợ tới mức suýt hô lên. Bạch Ân ‘suỵt’ một tiếng, lách qua cô y tá, tới bên giường của Trịnh Hòa.

Không hiểu vì sao, hàng lông mày của Trịnh Hòa nhăn lại, Bạch Ân vén sợi tóc thấm mồ hôi trên trán Trịnh Hòa sang một bên, ánh mắt thâm thúy.

Bạch Ân muốn chất vấn Trịnh Hòa, sao lại tới nước J đúng lúc ông đang trong tình trạng thế này. Nhưng ông biết, Trịnh Hòa không nghĩ được đến thế, thậm chí, cậu ấy cũng không biết bệnh tình của mình. Cho dù vậy, trái tim Bạch Ân vẫn đập rộn ràng.

Bạch Ân không biết vì sao tim mình lại đập nhanh thế, dồn dập như muốn vọt ra khỏi cổ họng, cảm giác này quá đỗi xa lạ đối với ông.

Chẳng nhẽ….

Là giận?

Bạch Ân chẳng biết.