Gửi Anh Người Ở Phương Xa

Chương 17: 17: Chị Gái





Bác dâu thay mọi người đang đứng mãi ở bên ngoài mà không vào nhà liền đi ra: " mọi người đứng đây làm gì không mau vào nhà đi "
Ông Diệu liền lên tiếng: " ông Bạch mời vào!" Hai vị phụ huynh liền đi vào cùng nhau.

Tuy nhiên Bạch Thiên Dạ lại không thích cái vai làm phụ huynh cho lắm.

Diệu Hàn nhìn Bạch Thiên Dạ khẽ nở nụ cười đắc ý sau đó cô phụ giúp bạn trai mang quà vào trong nhà
Vừa vào bên trong,Bạch Thiên Dạ đã nhìn qua cả căn nhà , nhà cô cũng không khá giả gì ,chỉ đủ sống qua ngày nhưng được bài trí rất gọn gàng và sạch sẽ,anh ta liếc qua thấy bức ảnh cô còn nhỏ ở trên tường.

Bác dâu thấy Bạch Thiên Dạ còn rất trẻ liền hỏi tuổi anh ta
- " ông Bạch năm nay bao nhiêu tuổi vậy? Tôi thấy hai cha con trông như anh em vậy" mọi người trong nhà nhìn bác dâu với ánh mắt ngượng ngùng.


Thấy tất cả mọi người đều quay ra nhìn mình bác dâu liền nói : " sao mọi người lại nhìn tôi như vậy chứ? "
Ông Diệu vội lên tiếng xin lỗi : " chị dâu tôi không có ý gì xấu mong ông Bạch không để lòng " Bác dâu định lên tiếng thì Bà Diệu giữ lấy tay bác ấy khẽ lắc đầu, bác dâu thấy vậy nhíu mày sau đó quay đi chỗ khác
Bạch Thiên Dạ nửa cười nửa không,bà Diệu quan sát Bạch Thiên Dạ có chút e ngại ,bà đang lo lắng liệu khi con gái mình về nhà họ có bị ba chồng đối xử tệ không biết nữa
Lúc này ,Diệu Hàn và Thiệu Huy đang ngồi ở sân cắn hạt dưa.

Thiệu Huy hơi liếc vào bên trong : " liệu ba anh! "
- " không sao đâu! Anh đừng lo " Diệu Hàn mỉm cười cô hơi liếc vào bên trong nhìn bầu không gian.

Mọi người ngồi trong nhà lúc này đang rất ngượng ngùng không biết nói chuyện gì
Bà Diệu đứng dậy gọi Diệu Hàn vào giúp bà nấu cơm,Thiệu Huy ngồi ở ngoài quan sát sân nhà cô.

Đang suy nghĩ thì có một cô gái đi vào,Thiệu Huy nghe thấy tiếng giày cao gót ngẩng lên nhìn thì thấy!.

đó là một cô gái xinh đẹp ,mái tóc búi cao mỉm cười đang bước đến chỗ anh ta
- " hi! Chàng trai nhỏ " Cô gái kia trực tiếp đến bên cạnh Thiệu Huy ngồi xuống.

Cậu ta nuốt nước bọt cả người bắt đầu nóng lên : " chị! "
- " lâu không gặp nha! Chị nhớ bé đó " cô gái kia liếm môi ánh mắt liếc xuống bên dưới,Thiệu Huy hiểu ý ngồi dịch ra : " x.


.

xin lỗi "
Bác dâu thấy con gái mình vừa vào thì đi ra sân gọi : " Tiểu Mai! Vào đây mau "
Diệu Linh Mai vâng một tiếng liếc thấy mẹ mình đi vào rồi liền tiến sát hôn lên vành tai Thiệu Huy : " lần này! đừng để chị đợi lâu "
Thiệu Huy đỏ mặt nhìn người con gái khiến bản thân mình lưu luyến và nhớ nhung rời đi ,bản thân ở ngoài lấy lại bình tĩnh rồi mới dám đi vào
Diệu Linh Mai vào nhà thấy một người đàn ông siêu cấp đẹp trai đang ngồi ở bên trong thì dịu dàng mỉm cười,Bác dâu đi tới kéo tay cô nói nhỏ : " đó là bạn trai của em gái con! Đây là ba anh ta người này nhìn thoạt qua rất giàu với vợ anh ta hình như không còn "
Linh Mai nghe mẹ mình nói vậy thì khẽ mỉm cười đánh giá người đàn ông này từ đầu tới chân.

Ông Diệu đang nói chuyện với Bạch Thiên Dạ và là người ở gần hai người họ lên ông đã nghe được một hai câu hơi nhíu mày nhưng không lên tiếng
Lúc này,Diệu Hàn đang ngồi trong góc đốt củi để chất bếp,ở quê cô hầu hết mọi người vẫn còn sử dụng bếp củi lẫn bếp ga để nấu ăn.

Bà Diệu đi tới bên cạnh cô thì thầm : " ba của bạn trai con nhìn quen quen sao ấy! Như kiểu mẹ gặp ở trên tivi rồi! "

Diệu Hàn liền nói : " bác trai đó là người viên chức nhà nước" Nếu mẹ cô biết ông ta là Tổng tư lệnh không biết bà ấy sẽ sốc như nào.

Bà Diệu gật gật đầu sau đó bà nói một tràng: " theo mẹ thấy, thằng bé kia trông đẹp trai và ga lăng nhưng ba của nó lại trông đẹp và khí thế hơn gấp bội lần "
Bà Diệu càng nói càng hưng phấn và nói nhanh hơn: " vừa thấy họ bước, mẹ thấy họ là người có tri thức và giàu có!có phải chiếc xe kia hơn 1 tỷ đúng không? để mẹ còn biết đường ăn mặc đẹp hơn "
Diệu Hàn nhìn bà Diệu rồi nói : " đ.

.

đó chỉ là xe thuê mà thôi! mẹ như thế này là được rồi "
Thấy con gái trả lời như vậy bà Diệu cũng không trả lời nữa,bà khẽ thở dài nghĩ đến người đàn ông trẻ tuổi kia