Trong một căn phòng khách sạn, Jonathan liên tục đi lòng vòng khắp nơi, trên mặt của anh ta hiện rõ vẻ nôn nóng, bất an,… Tuy boss đã hứa sẽ cứu mạng người con gái mà anh yêu, nhưng chỉ cần chưa tận mắt thấy người yêu bình yên thì Jonathan vẫn chưa thể chính thức yên lòng.
Một ánh lửa đột ngột hiện ra giữa căn phòng, ánh lửa nhanh chóng phóng đại và biến thành một ngọn lửa to lớn, trong đó có hai bóng người đang ẩn hiện.
Một người thanh niên bước ra từ ánh lửa, phía sau của cậu ta là một cô gái, đã mất đi ý thức, đang bay lơ lửng.
Jonathan vội vàng lao tới:
- Boss! Cô ấy không sao chứ? – Jonathan hỏi với giọng đầy gấp gáp.
Người thanh niên lạnh lùng liếc qua Jonathan, cậu ta nói:
- Không chết được. Nhưng cái thái độ hiện tại của cậu có thể sẽ khiến ta suy nghĩ lại về việc cứu giúp cô ta.
Jonathan vội vàng cúi người xin lỗi. Từ ngày đi theo bên cạnh người thanh niên này đến nay đã gần 1 năm, bởi vì đặc thù công việc của bản thân, Jonathan đã thấm nhuần sự đáng sợ của cậu ta. Nếu nói người thanh niên này đáng sợ, chỉ cần không tự tiện làm ra chuyện ngu xuẩn gì,thì mọi sai lầm nho nhỏ đều sẽ được bỏ qua. Còn nếu nhưn nói cậu ta không đáng sợ, một khi bản thân chủ động làm ra việc ngu xuẩn, trừng phạt tuyệt đối sẽ không hề nhẹ nhàng. Hơn nữa, thế giới quan của người thanh niên này, theo Jonathan, là không được bình thường.
Lần này, người thanh niên yêu cầu Jonathan đóng giả bản thân trong vài ngày và giao cho anh xử lý giao thiệp xung quanh, công việc mà trước giờ Jonathan đã làm rất nhiều lần. Bản thân Jonathan cũng cho rằng lần này cũng như bao lần trước, nhưng số phận đã để cho Jonathan gặp người con gái trước mặt kia.
Ngay từ lần đầu gặp mặt, trái tim của Jonathan đã mách bảo cho anh, đó là người con gái định mệnh của bản thân. Lần đầu tiên sau 2 năm, Jonathan chủ động làm sai ý chí của boss, anh đã bất chấp tất cả để yêu. Vốn dĩ Jonathan cho rằng người thanh niên sẽ vô cùng phẫn nộ nhưng trái lại, cậu ta hoàn toàn chẳng để tâm tới việc Jonathan yêu một người, dĩ nhiên, trừng phạt là không thể thiếu, nhưng nguyên nhân đó là Jonathan đã lấy danh nghĩa của cậu ta để tán gái.
Người thanh niên phất tay, người con gái rơi xuống chiếc giường trong phòng. Jonathan vội vàng chạy tới, đầy lo lắng xem xét tình trạng của cô.
Người thanh niên đi tới một chiếc ghế bành, thả mình ngồi xuống. Cậu ta liếc nhìn Jonathan với người yêu của anh với một đôi mắt hờ hững, sau đó thu hồi tầm mắt, lấy một quyển sách từ giá sách và bắt đầu chăm chú đọc nó.
Sau một hồi, Jonathan bước lại gần khom người xuống nói lời cảm tạ với người thanh niên.
Người thanh niên nhẹ nhàng khép lại quyển sách, ngẩng đầu lên, hờ hững nhìn Jonathan. Sau đó, cậu ta dùng giọng nhàn nhạt nói:
- Lần này là lần đầu tiên cũng như cuối cùng. Cậu hiểu ý của ta không?
- Vâng, boss! Tôi sẽ khắc sâu nó vào tâm khảm. – Jonathan vội vàng nói.
Người thanh niên dường như không thèm quan tâm tới những gì mà Jonathan nói. Lý do cậu ta chọn Jonathan làm người thế thân cho mình là bởi trong số những kẻ mà cậu đã thu phục thì anh ta là kẻ lanh lẹ nhất. Nhưng kẻ thông minh thường có một vài bệnh vặt. Bản thân cậu cũng không thèm quan tâm tới một vài suy nghĩ lặt vặt của Jonathan, cậu ta đã cho Jonathan sức mạnh thì cũng có thể tước đi nó một cách dễ dàng; chỉ cần một ý niệm của cậu, Jonathan sẽ sống không bằng chết. Khi bản thân đã có quyền khống chế tuyệt đối với sống chết của thủ hạ, người thanh niên cũng không ngại rộng rãi với họ. Dù sao giữa toàn tâm toàn ý làm việc và hoàn thành chỉ tiêu là hai vấn đề khác nhau một trời một vực.
Người thanh niên nói:
- Về cô ta, ta không muốn cậu lấy danh nghĩa của ta tiếp tục nữa. Ta tin cậu cũng không muốn như vậy.
Jonathan cúi đầu chấp nhận, mọi tâm tư của anh luôn hoàn toàn trong suốt khi đứng trước mặt của người thanh niên.
- Sau khi cô ta tỉnh dậy. Cậu có thời gian từ giờ tới khi cuộc thi kết thúc để thuyết phục cô ta. Nếu cô ta nhất quyết không chịu, ta sẽ xóa sạch trí nhớ của cô ta, và việc còn lại thì cậu sẽ phải tự xử lý.
- Vâng! – Jonathan cúi đầu. Cậu biết đây đã là kết quả tốt nhất mà bản thân có thể có được, nếu không phải bản thân là một trong 6 người mang ấn, thì boss tuyệt đối sẽ không dễ dãi như vậy.
- Nhớ lấy những gì cậu nói. – Dứt lời, người thanh niên biến mất.
Jonathan ngẩng đầu lên, nơi mà người thanh niên đã đứng giờ đây một mảng trống rỗng. Jonathan xoay người đi tới mép giường, anh ta thật nhẹ nhàng ngồi xuống giống như sợ kinh động tới người đang nằm trên đó. Jonathan ngắm nhìn người con gái đang ngủ say, giống như cả tâm hồn anh đều chìm vào đó.
Ngọn lửa bùng cháy, thân hình của người thanh niên xuất hiện tại phòng thí nghiệm. Chiếc mặt nạ gỡ bỏ, mái tóc cũng bắt đầu thay đổi. Tưởng Quốc cầm chiếc mặt nạ thần người.
Trước đây một năm, sau khi trở về từ Pháp, Tưởng Quốc đã trì hoãn thời gian tới trường của mình. Cậu ta dùng thời gian đó để thực thi kế hoạch xây dựng lực lượng riêng của mình bởi Tưởng Quốc biết bản thân không thể thực hiện điều cậu muốn bằng sức mạnh của một người.
Bước đầu tiên, Tưởng Quốc lấy danh nghĩa của nhà Walker để xây dựng các nhà trẻ mồ côi ở nhiều nơi trên thế giới, thông qua đó để sàng lọc những đứa trẻ có tiềm năng để đào tạo nhân sinh quan và lòng trung thành của chúng ngay từ bé.
Những thứ như đúng sai, luân lý, đạo đức… được dạy trong suốt quá trình trưởng thành của con người theo Tưởng Quốc là một quá trình tẩy não lâu dài và hiệu quả. Nhờ quá trình nuôi dạy đó, xã hội đào tạo ra vô số những con người mới được tạo dựng theo cái khuân mẫu đã có.
Lấy một vài ví dụ đơn giản trong tiến trình lịch sử của con người. Ngàn năm trước, ở Ai Cập cổ việc kết hôn cận huyết là rất bình thường, nhưng hiện tại nó là loạn luân đáng lên án và phỉ nhổ. Dĩ nhiên Tưởng Quốc cũng phản đối nó, nhưng nguyên nhân chính của cậu ta đến từ khía cạnh sinh học, làm vậy sẽ suy thoái giống nòi. Họ Trần của cậu đã lãnh hội vô cùng sâu vấn đề này.
Hoặc một câu chuyện Tưởng Quốc từng nghe về một vị vua của TQ tên là Lưu Bị. Một hôm vào nghỉ trọ một nhà, trong nhà có một chàng tuổi trẻ ra lạy. Bị hỏi tên họ là gì, người ấy nói là con nhà săn bắn tên là Lưu An. Lưu An nghe thấy quan mục Dự Châu đi qua, muốn kiếm đồ dã vị thết đãi, ngặt vì không tìm được thứ gì bèn giết vợ lấy thịt thiết đãi Lưu Bị. Sau sự kiện đó, Lưu An đã được ca ngợi là bậc danh thần trung thành nhất vào thời đại ấy. Tuy nhiên tới hiện nay, đây thực sự là một hành vi ghê tởm.
Vô số tiền lệ đã cho Tưởng Quốc tin rằng: đạo đức, quan điểm nhân sinh… là một thứ xiềng xích, một thứ luật lệ được những kẻ đứng ở đỉnh cao nhất của xã hội này đặt ra và thông qua nhiều cách, ôn hòa hoặc bạo lực, bắt những kẻ ở dưới phải tuân theo chúng. Tưởng Quốc không hài lòng với rất nhiều luật lệ trong đó, cậu ta muốn và sẽ tạo ra những luật lệ của riêng bản thân mình. Dĩ nhiên là theo những gì mà cậu ta cho là đúng, và nó sẽ dần hoàn thiện và thay đổi theo sự trưởng thành của bản thân cậu ta.
Tưởng Quốc tin rằng với việc đào tạo từ những đứa trẻ có nhân sinh quan chưa hoàn thiện là cách tốt nhất để có thể tạo ra một lực lượng có lòng trung thành cao nhất và có nhân sinh quan tiếp cận và dễ chấp nhận ý chí của cậu ta nhất. Tuy nhiên, Tưởng Quốc sau khi xem xét nhiều khía cạnh, đã quyết định đường lối giáo dục nhân sinh quan của những đứa trẻ này theo đường tiệm cận với nhân sinh quan cơ bản của thế giới hiện tại.
Tưởng Quốc vô cùng đồng ý với một câu nói từ VN: “tốt quá hóa lốp”. Việc tạo ra một nhân sinh quan xung đột quá nhiều với nhân sinh quan đương đại của thế giới sẽ dẫn tới sự phản kháng, sự bắn ngược của những kẻ được đào tạo. Con người là một sinh vật có suy nghĩ phức tạp, họ có khả năng tự hỏi, tự phản biện và đặc biệt dễ bị ảnh hưởng từ hiệu ứng đám đông.
Những người được đào tạo một khi bước ra ngoài xã hội, họ sẽ bắt đầu chịu đựng sự xung kích từ thế giới xung quanh. Một khi nhân sinh quan của họ quá khác biệt, quá cứng rắn, họ sẽ bị hất rời khỏi đám đông, thậm chí là sụp đổ, làm phản.
Sau khi trải qua nhiều suy tính, Tưởng Quốc quyết định xây dựng cho những con người này một thế giới quan có độ phù hợp cao hơn với thế giới hiện tại. Điều này vừa đảm bảo được độ trung thành, vừa đảm bảo được khả năng dung hợp vào xã hội của những kẻ được Tưởng Quốc đào tạo.
Tưởng Quốc hoàn toàn không muốn tạo ra một đám cơ bắp đầu toàn gân chỉ biết đâm đầu cậy mạnh. Cậu ta muốn tạo ra một hệ thống thẩm thấu vào mọi mặt của xã hội, một hệ thống có thể thay đổi từ từ thế giới này chứ không phải một đám khủng bố.
Sau khi điều động việc xây dựng nhà trẻ mồ côi, Tưởng Quốc lên đường tìm kiếm một số tay chân để phục vụ cho cậu ta ngay hiện tại. Dự án xây dựng các nhà trẻ là một dự án dài hơi, để nó có hiệu quả tốt cần ít nhất mười năm. Còn hiện tại Tưởng Quốc cần một nhóm người để làm việc cho mình. Vì vậy, Tưởng Quốc bắt đầu đi tìm những người phù hợp với yêu cầu của cậu ta.
Nhóm người này bị Tưởng Quốc khống chế vô cùng chặt chẽ bằng ma thuật bởi độ trung thành của họ là không có đảm bảo. Dĩ nhiên, chế độ đãi ngộ của Tưởng Quốc dành cho họ cũng rất tốt. Những nhu cầu về thể xác của họ đều ở mức độ cực cao, tiền bạc, sinh lý, ăn ở, đi lại… đều hàng ngũ cao nhất xã hội. Kẻ cần sức mạnh, Tưởng Quốc có thể cho sức mạnh. Kẻ cần tài phú, Tưởng Quốc cho hắn tài phú, dù sao với luyện kim thuật Tưởng Quốc không thiếu tiền. Cũng có kẻ ham muốn dục vọng, Tưởng Quốc cũng có thể cho chúng đầy đủ.
Đối tượng đầu tiên Tưởng Quốc nhắm tới là những kẻ trong giới tội phạm, ở nơi đây cậu ta có thể dễ dàng tìm được những kẻ bán mạng cho bản thân chỉ với cái giả mà cậu ta cho là rất rẻ mạt. Hơn nữa, những kẻ này có quan điểm đạo đức rất thấp, có nhiều chuyện chúng sẽ làm mà không có quá nhiều phản kháng trong lòng.