Quả nhiên vẫn là thấy sắc khinh bạn, có chồng liền bỏ rơi cô không thương tiếc Thi Thi vẫn là cùng Nhật Nam rời đi để cho cô một mình bơ vơ mà.Thiếu Thi Thi cô thấy không khí lại trở nên ngột ngạt như lúc trước,cảm giác khó chịu rõ ràng là tăng lên theo cấp số nhân .Lẻn ra ban công Vân tranh thủ hít thở chút không khí trong lành và còn tranh thủ ngắm nhìn cảnh đêm của Sai Gòn từ trên cao.Đang cao hứng đột nhiên có một giọng nói vang lên sau gáy làm cô giật bắn mình nhảy dựng cả lên ôm ngực thở hổn hển:
“Ôi mẹ ơ,giật cả mình!”.Trời sinh cô vốn không phải người nhát gan,không sợ ma,không sợ con gì chỉ là có vẻ như bóng vía lại rất yếu dễ giật mình.
“Có cần phải làm quá lên như vậy không,anh chỉ là muốn tạo chút bất ngờ thôi mà.” Thiên Ân vừa cười vừa nói.
“Bất ngờ cái đầu nhà anh,anh có biết em yếu bóng vía không hả,xém chút nữa là giật mình chết em rồi,anh cứ thử đang đứng một mình tập trung suy nghĩ rồi đột nhiên có người nói từ sau gáy mình xem,e là anh phản ứng còn mạnh hơn cả em đấy.” Vân tuôn một tràng khiến đối phương có chút không thích ứng kịp.
“Thế em đang suy nghĩ cái gì mà tập trung cao độ như thế ,anh đứng đây cả mười phút rồi mà cũng không biết?”
“Suy …suy nghĩ cái gì,không có em…em,hồi nãy chỉ là lấy ví dụ thôi mà,có nhất thiết phải áp dụng thế không?” Anh chuyển chủ đề làm Vân đột nhiên lúng túng cô không thể nói rằng cô đang nghĩ xem nên giải quyết chuyện giữa cô và anh như thế nào,có đánh chết cô cô cũng không nói ,nói ra thì mặt mũi cô biết để đâu .
“Em bị nói lắp bao giờ thế?Mà đúng rồi hồi nãy Thi Thi cô ấy nói em đang suy nghĩ về chuyện gì đó mà,hình như còn có cả tên của anh trong đó mà”mặc dù hồi nãy chưa kịp nghe hết câu nhưng vẫn có thể lờ mờ hiểu cũng coi như là cho mình thêm một tia hi vọng là cô đang xem xét mối quan hệ giữa hai người nhưng mà bây giờ anh vẫn không thể bỏ qua cơ hội mà xác minh thêm một lần nữa nếu đúng như vậy thì anh còn gì vui mừng hơn.
“Bậy nào…!Bậy nào…!Làm gì có chuyện gì liên quan tới anh đâu ,em đang nói là xem xét về chuyện của Thiên - em trai em thôi mà,chắc anh nghe nhầm rồi.” Cũng may mà cô chợt nhớ ra tên của em trai mình giống cái chữ đệm trong tên anh nếu không thì cô biết giải thích sao về cái từ “Thiên” mà chị em tốt của cô nói và còn may hơn nữa là khi nãy cô kịp bịt miệng cô ấy lại nếu không để cô ấy nói nốt một chữ “Ân” nữa thì đúng là thảm họa.Bố mẹ cô đúng là suy nghĩ vô cùng sáng suốt,ngàn vạn lần sáng suốt khi đặt tên em cô là Thiên mà.Cô thầm xin lỗi em trai mình vì đã lợi dụng nó làm bia đỡ đạn cho mình.Cách đó rất xa có một cậu nhóc tên Thiên đột nhiên hắt xì mấy cái liên tục mặc dù thời tiết không quá lạnh hơn nữa người lại hoàn toàn khỏe mạnh. Thế nhưng có người còn đáng thương hơn thằng cậu nhóc đó bởi câu trả lời cũa Vân đã khiến cho Thiên Ân như bị tạt một gáo nước lạnh giữa mùa đôngvậy.Hi vọng nhỏ nhoi mà anh mới nhen nhóm đã bị cô một câu dập tắt không thương tiếc còn cô thân là thủ phạm thì lại thản nhiên nói muốn đi tìm chị em tốt của mình hàn huyên mà không mảy may suy nghĩ đã trực tiếp đem anh “ném” sang một bên.
“Sao anh có thể thông minh như vậy cơ chứ,bộ dạng này là có ý gì đây…”Sau lưng Thiên ân một giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên kèm theo tiếng chép miệng đầy mỉa mai,cái giọng nói của “địch thủ”có một không hai giữa anh và Vân.
“Cô..Cô đứng đây từ khi nào vậy”
“Ai da không ngờ anh cũng bị nói lắp giống cô ấy cơ đấy.Tôi chỉ là tới ngay sau khi anh nói câu đầu tiên với cô ấy mà thôi.” Thi Thi bình tĩnh trả lời hoàn toàn không giống một người vừa mới nghe lén người khác nói chuyện vậy.
“Không hiểu cô là đang khen tôi hay là có ý gì khác.” Anh biết cô tuyệt đối sẽ không bao giờ cao hứng mà khen anh như lúc này.”
“Không hổ danh là tổng giám đốc một tập đoàn lớn nhưng mà tôi phải công nhận EQ của anh rất tệ,anh biết không nếu như khi nãy anh mặt dày một chút đuổi theo cô ấy truy hỏi tới cùng thì tôi đảm bảo anh sẽ có một đáp án khiến anh vô cùng vui vẻ đó”
“Tôi chỉ là ,không muốn ép buộc cô ấy mà thôi,dưa ép quá chín sẽ không ngọt mà,đạo lí này tôi hiểu rất rõ”Anh ảo não thở dài.
“Không,anh chỉ nói đúng một nửa thôi,xem ra anh vẫn cần phải dành nhiều thời gian tìm hiểu cô ấy rồi”
“Một nửa?Câu nói này của cô là có ý gì?”.
“Bởi vì câu anh vừa nói tuy là cũng đúng nhưng không có nghĩa với ai cũng vậy ,cái gì cũng có ngoại lệ của nó và Vân chính là ngoại lệ của câu nói ấy.Với cô ấy nếu không có người đả thông hoặc là mắng mỏ hayép buộc tạo động lực thì cô ấy sẽ tuyệt đói không thể tự động não với những vấn đề trước mắt.Hơn nữa cô ấy lại khá cố chấp cộng thêm cái tính lạc quan ,cái gì khó quá thì sẽ bỏ qua ,chuyện gì suy nghĩ không thông thì sẽ tự nhiên dẹp sang một bên không thèm ngó đến dẫu một cái cũng không.Cho nên…. nếu anh muốn nâng cao vị trí của mình trong lòng cô ấy thì còn phải cố gắng hiểu cô ấy nhiều hơn”.Đáp lại Thi Thi lại là ánh mắt có chút ngạc nhiên pha lẫn một chút biết ơn và rất nhiều thứ phức tạp và một chút khó tin trong đó.
“Tôi còn tưởng cô không thích tôi,lại càng không thích chuyện giữa tôi và cô ấy chứ,cô làm tôi thật sự bất ngờ đấy!”
“Tôi biết có lẽ ấn tượng của tôi với anh không được tốt cho lắm nhưng mà cũng nói thật ban đầu tôi cũng không ưa anh cho lắm bởi tự nhiên từ đâu lại mọc ra một người muốn cướp cô ấy khỏi tay tôi.Dù gì chúng tôi cũng chơi với nhau gần chục năm nay rồi,tôi cũng không nỡ xa cô ấy; nhưng sau này từ Nhật Nam và thông qua tìm hiểu một chút thì có vẻ anh cũng không quá tệ như tôi từng nghĩ,dù sao thì giao cô ấy cho anh vẫn tốt hơn những gã đàn ông chả ra gì ngoài kia”
“Không lẽ cô Thật sự cũng có ý gì với cô ấy ư…Không đúng vậy Nhật Nam thì sao?”Thiên Ân bắt đầu có chút nóng ruột.
“Tôi biết ngay anh sẽ hiểu lầm như vậy mà,chồng là chồng mà bạn thân thì vẫn là bạn thân thôi.Tôi chỉ là không muốn chị em tốt của mình có lựa chọn không đúng thôi.Trước giờ tôi chưa từng thấy cô ấy có tình cảm với bất kì bạn khác giới nào….đương nhiên là cho tới khi gặp anh.”
“Tôi,ý của cô là cô ấy có…có…tình cảm với tôi…Cô chắc chứ?”anh có chút lắp bắp.
“Chứ anh nghĩ cô ấy đối với anh là loại tình cảm gì,không lẽ là cấp trên và cấp dưới,hay là bạn bè?”
“Tôi…chỉ là không giám chắc liệu cô ấy có chấp nhận tôi hay không thôi,hơn nữa biệu hiện của cô ấy khiến tôi cứ xoay vòng vòng như chong chóng không thể nào hiểu được.”
“Tôi nói này EQ của anh rốt cuộc bao nhiêu vậy sao trong truyện tình cảm anh lại mù mịt như thế chứ?Nếu không có tình cảm với anh tôi tin có cô thư kí nào lại bị anh bóc lột nhưng vẫn cố sức chạy đôn chạy đáo khi anh bị thương không,có ai ngày ngày bị ngược đãi nhưng vẫn cố gắng làm việc ,quan tâm tới ông chủ sao? Nếu cô ấy không thích anh tôi giám đảm bảo cô ấy đã nghĩ việc lâu rồi,còn nữa buổi tiệc hôm nay có chết cô ấy cũng không đi,mà có khi có phải bồi thường hợp đồng cô ấy cũng ném thẳng đơn nghỉ việc vào anh,mắng chửi một trận cho đã rồi tuyên bố : “Chị đây nghỉ việc” từ lâu rồi.” Thi Thi nói đến đây mặt Thiên Ân đã nghệt ra .Anh vốn là trước nay chưa hề suy nghĩ đến phương diện này nhưng mà dựa vào tính cách của Vân thì chuyện này hoàn toàn có thể xảy ra,có khi còn đập cho anh một trận rồi nghỉ việc cũng nên.
“Thôi ,chuyện gì nên nói thì tôi cũng đã nói rồi,hi vọng tôi sẽ nhanh được “cống hiến” phong bì đỏ cho hai người.Nhưng mà điều này cũng có nghĩa là nếu anh làm bất cứ chuyện gì khiến cô ấy tổn thương thì không cần cô ấy ra tay tôi cũng sẽ khiến anh sống không yên đâu.Nhớ kĩ lời tôi nói ngày hôm nay đấy!”Nói xong cô cũng xoay người rời đi trên miệng mang theo nét cười ,xem ra việc còn lại phải trông vào anh ta rồi chứ cứ đợi “anh yêu” của cô suy nghĩ xong chắc cô cũng chết già mất.
Ngày cưới của Thi Thi ngày càng đến gần mà cô thân là chị em tốt của cô ấy cho nên tuyệt đối không thể không đảm nhiệm vai trò phù dâu được cho nên mấy ngày gần đây cô thật sự là mệt vô cùng bởi lẽ dưới lí do vô cùng hùng hồn và chính đáng ấy cô không thể không tiếp nhận vai trò vô cùng vô cùng quan trọng đó chính là …. chân “Cu –li”chính hiệu.Rảnh cái là cô ấy lại rủ cô đi mua cái này sắm cái kia làm cô cứ bị xoay như chong chóng nhưng thật sự thì cô cũng rất vui,vui vì cô ấy đã tìm được bến đỗ cho mình.Thấy cô hạnh phúc như vậy đột nhiên cô cũng muốn thử cảm giác được yêu ,muốn được làm cô dâu một lần nhưng rồi ý nghĩ đó trực tiếp bị bỏ qua bởi suy nghĩ làm sao để cô giải quyết chuyện giữa mình và sếp.Cô nên phát triển nó thành mối quan hệ nam nữ như Thi Thi từng nói hay là giữ ngyên như bây giờ,chả phải bạn bè,cũng không phải anh emlại càng không phải quan hệ giữa sếp và nhân viên - một mối quan hệ không rõ ràng nhưng rất vui vẻ, ấm áp… như vậy liệu có quá ích kỉ và không công bằng với Thiên Ân hay không?.Nghĩ thôi cũng đủ đau đầu rồi,thôi thì cứ thuận theo tự nhiên vậy.
“Sao lại ngẩn ngưởi ra vậy,em biết rồi,anh là đang ghen tị với người sắp “chống lầy” như em phải không? Có phải cũng sốt ruột muốn” chống lầy” không?”THi Thi khoác vai Vân trêu chọc.
“Lấy cái gì mà lấy anh mày còn đang đau đầu chuyện của tên sếp nhà anh đây?”
“Ai du,sếp nhà anh luôn, thân thiết quá ta,theo em thì anh cứ một chiêu tóm gọn anh ta mang về nhà là xong,có gì đâu!”
“Sao em thích bắt bẻ nhau thế nhỉ,anh sao có thể làm cái điều kinh khủng em vừa nói chứ,thôi thì cứ thuận theo tự nhiên đi,đến đâu thì đến”
“Được rồi,thôi không chọc anh nữa chúng ta đi mua sắm tiếp thôi”
“Hả,còn chưa xong sao?Nhiều thế này rồi…”
“Đương nhiên còn lâu mới xong”Nói cong Thi Thi tiếp tục kéo Vân đi mua sắm mặc kệ khuôn mặt bí xị của cô nàng.