Vừa rồi ngay thời điểm Nghiêm Linh Trang ngã xuống đất, Dư Nhân cảm nhận được thế giới của mình gần như sụp đổ, trông như anh ta sắp rơi vào trạng thái tận thế. Đây là lần đầu tiên anh ta cảm thấy sợ hãi như thế.
Chỉ sau vài phút ngắn ngủ, cảm giác này của anh ta cũng nhanh chóng thay đổi. Anh ta bắt đầu thầm cầu nguyện, nói rằng nếu cô có thể qua khỏi cơn nguy hiểm này thì cho dù có phải xuống mười tám tầng địa ngục anh †a cũng cam lòng.
Một người không sợ trời không sợ đất như anh ta, thế mà lại cảm thấy sợ hãi vì chuyện thế này.
Sau khi được giải trừ, Dư Tiền lảo đảo chạy vào, thấy cậu chủ của mình đang chán nản ngồi đó thì hơi ngẩn người.
“Cậu chủ, Chiến Hàn Quân cùng Diệp Phong, thân thủ vô cùng lợi hại. Không thể khinh thường.”
“Tôi biết.” Dư Nhân và Dư Tiền đa luận Chiến Hàn Quân thì rất khó mà thẳng được.
Dư Tiền nói: “Cậu chủ cũng đừng tức giận. Làm nghề như chúng ta đây vốn cũng không tay không bắt địch. Nếu chúng ta lấy ra những vũ khí trí mạng đó, thì cho dù có trăm Chiến Hàn Quân cũng không phải đối thủ của chúng ta.”
Dư Nhân ngước mắt lên, nhẹ nhàng lên tiếng: “Dư Tiền, tôi xong rồi. Tôi thực sự xong rồi.”
Dư Tiền lo lắng không thôi, “Cậu chủ, người của chúng ta đang tìm kiếm người tình kiếp trước của anh. Những người ở lại biệt thự là những người rất kém. Vì thế việc chúng ta thua Chiến Hàn Quân cũng không có gì đáng buồn cả.”
Dư Nhân lại bỗng nhiên nói: “Sư phụ nói, làm nghề của chúng ta, sợ nhất chính là động đến tình yêu. Nhưng tình cảm của tôi đối với Nghiêm Linh Trang đã vượt ra ngoài phạm vi tôi có thể nắm trong tay. “
Dư Tiền kinh ngạc không thôi, đây quả thật là một chuyện vô cùng phiền toái. Thế nhưng anh ta cũng cảm thấy vô cùng khó tin.
Từ nhỏ, cậu chủ đã bị nhốt lại rồi huấn huyện như một sư thú. Hơn hai mươi năm qua, chỉ có Dư Nhân bài xích người khác, chứ chưa bao giờ có việc Dư Nhân có thể vì một người phụ nữ mà trở nên như thế.
Dư Tiền nói: “Cậu chủ, sư phụ đã nói, chúng ta có thể tùy ý chọn một người phụ nữ để thỏa mãn nhu cầu của cơ thể. Thế nhưng nếu chúng ta phải chọn giữa việc giữ tính mạng của đối phương hay của bản thân mình mà mình lại chọn đối phương thì đều này là không thể nào. “
Dư Nhân gật đầu, ánh mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.
“Vừa rồi lúc Nghiêm Linh Trang xảy ra chuyện, tôi đã âm thầm cầu nguyện rằng nếu Nghiêm Linh Trang có thể bình an vô sự thì cho dù có phải xuống mười tám tầng dịa ngục tôi cũng cam lòng”
Dư Tiền đứng ngây người tại chỗ.
Tình yêu của cậu chủ đối với Nghiêm Linh Trang, hình như quả thật có chút lệch khỏi tiêu chuẩn của bọn họ!
Chiến Hàn Quân ôm Nghiêm Linh Trang hôn mê bất tỉnh trở về hoa viên lịch sử.
Không bao lâu sau, bác sĩ vội vã chạy đến, kiểm tra toàn diện Cho Nghiêm Linh Trang, kết luận cuối cùng là xương sườn, phổi bị thương.
Vì để chữa trị cho Nghiêm Linh Trang, Chiến Hàn Quân đã biến tầng 1 của nơi này thành một bệnh viện thu nhỏ.
Và chính anh cũng sẽ là người chăm sóc cho Nghiêm Linh Trang hai mươi bốn trên hai mươi bốn giờ.
Lúc này, trong lòng anh còn rối loạn hơn cả Dư Nhân.
Khi anh nhìn thấy Nghiêm Linh Trang vì mình mà phải chịu tổn thương như thế thì cảm thấy vô cùng tự trách. Thậm chí muốn mãi giam cầm cô bên cạnh mình, ngày ngày bảo vệ cô thật tốt.
Nhưng ý nghĩ như vậy rất nhanh lại bị những bí mật của nhà họ Chiến làm cho biến mất, anh nhớ tới mẹ của mình, cả đời Dư Thiên Thiên sống trong cung điện ngầm, cơ bắp teo lại, sống một cuộc sống tối tăm vô luật pháp.
Nhớ tới những người bảo vệ trong lâu đài Ái Nguyệt của ông nội. Nhớ tới tai nạn xe hơi của Linh Trang, rơi xuống lầu…
Anh cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi Anh vuốt ve khuôn mặt Linh Trang, trong con ngươi tuấn mỹ lóe ra thủy quang.
Một bộ thiết thạch tâm địa toàn bộ hóa thành vòng ngón tay mềm mại.
“Linh Trang. Tôi phải làm gì với cô để cô không bị tổn thương? “
“Cô… Đừng gây rắc rối, chờ đợi, chờ đợi anh trai của cô vì cô mà xây dựng được một mảnh trời riêng. Nếu tôi có thể sống sót, tôi chắc chắn sẽ không phụ cô. Nếu tôi… Bởi những lời trước khi lâm chung của ông nội, cô phải mạnh mẽ, sống tốt, đây là mong muốn duy nhất của tôi. “
Ba ngày sau, ý thức của Linh Trang mới hoàn toàn tỉnh táo lại.
Chiến Hàn Quân ngồi trước mặt nàng, bình tĩnh nhìn cô.