Bạch Thư Hoàng vừa đi tới cửa cao ốc Huy Hoàng đã bị Chiến Bá Kiên ngăn lại “Anh Thư Hoàng”
Bạch Thư Hoàng mim cười: ‘Ây da, là anh Bá Kiên đấy à. Nghe nói dạo gần đây anh làm ăn rất phát triển.”
Chiến bá Kiên cười nói: “Còn tôi lại nghe địa vị của anh trong nhà họ Bạch đang gặp nguy cơ rất lớn”
Gương mặt già nua của Bạch Thư Hoàng co lại: “Hừ, tất cả đều nhờ đứa con quý hóa của anh đấy. Bây giờ tôi mang danh chủ tịch nhưng chỉ có tiếng mà không có miếng”
Chiến Bá Kiên đến gần Bạch Thư Hoàn, ra vẻ hăm hở nhưng lời nói lại một bồ dao găm: “Vậy anh có muốn trả thù không?”
Bạch Thư Hoàng đã nghe nói quan hệ của hai bố con Chiến Ba Kiên và Chiến Hàn Quân rất gay gắt, không ngờ lại là thật.
“Anh Bá Kiên đến đây để giúp tôi sao?”
Chiến Bá Kiên nói: “Chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện đi”
Sau khi hai người đi vào trong văn phòng của Bạch Thư Hoàng, Chiến Bá Kiên nói: “Chỉ cần anh giúp tôi một việc, tôi đảm bảo với anh răng anh sẽ lại được quản lý cả Tập đoàn Bạch Thị”
“Việc gì vậy?”
“Á Châu và Tập đoàn Chiến Thị đang đối chọi với nhau rất gay gắt, sản phẩm công nghệ cao của Á Châu có một vài linh kiện quan trọng bị chúng tôi ngừng cung cấp. Nếu Á Châu tìm đến Bạch Thị để hợp tác, chỉ cần anh không đồng ý hợp tác với Á Châu, Chiến Thị chúng tôi sẽ giao quyền hạn hoàn thiện rất nhiều sản phẩm cho các anh.’ Chiến Bá Kiên nói.
Bạch Thư Hoàng vẫn còn để bụng Chiến Hàn Quân chèn ép ông ta, không cần suy nghĩ đã gật đầu đồng ý: “Được thôi”
Vì để tỏ lòng thành, Bạch Thư Hoàng gọi ngay thư ký của mình: ‘Đi gọi tổng giám đốc đến đây”
Thư ký đáp: “Tổng giám đốc đang mở cuộc họp cổ đông ạ”
Bạch Thư Hoàng giật mình: “Tại sao lại không nói cho tôi biết?”
Bí thư nói: “Chủ tịch tới muộn, họ không đợi được nên đã bắt đầu trước ạ”“
Bạch Thư Hoàng cảm thấy không ổn bèn nói với Chiến Bá Kiên: “Hay là bị cậu Hàn Quân giành trước?”
Chiến Bá Kiên suy nghĩ một lúc rồi lắc đâu nói: “Hôm qua Nghiêm Linh Trang gặp chuyện không may, nó gấp đến nỗi sứt đầu mẻ trán, chỉ sợ là đã mặc kệ sự phát triển của công ty rồi”
Chiến Bá Kiên không tin rằng Chiến Hàn Quân còn suy nghĩ tỉ mỉ hơn cả mình.
Bạch Thư Hoàng đề nghị Bá Kiên, không bằng chúng ta đi đến cuộc họp cổ đông, tiện thể công bố kế hoạch của anh ra đi.
Tôi nghĩ cổ đông sẽ chấp nhận ý kiến này của anh đấy”
“Cũng được.”
Khi hai người đi đến phòng tổ chức cuộc họp cổ đông, cánh cửa của căn phòng cũng đồng thời mở ra. Quan Minh Vũ vừa mới đi ra, trong tay vẫn còn một tập hợp đồng lớn.
Nhìn thấy Chiến Bá Kiên, Quan Minh Vũ nở nụ cười trêu chọc nói: “Ông Bá Kiên, ông đã đến chậm rồi”
Gương mặt của Chiến Bá Kiên lúc trắng lúc xanh, cực kỳ khó coi. Nhưng ngay sau đó, Chiến Bá Kiên cười thoải mái hỏi Bạch Hiểu Phong phía sau lưng Quan Minh Vũ: “Hiểu Phong, hợp đồng của Á Châu ký trong bao nhiêu năm?”
Bạch Hiểu Phong nở một nụ cười ấm áp nói: “Hai năm”
Chiến Bá Kiên giật mình, xem ra Chiến Hàn Quân đã cảm nhận được nhà họ Chiến có vấn đề.
Nhưng mà hợp đồng trong hai năm, có cái lợi, cũng có cái hại.
Chiến Bá Kiên cười lạnh nói: “Tài chính của Á Châu đã dồn hết về việc xử lý những linh kiện đó rồi, chẳng lẽ không tính phát triển các nghiệp vụ khác hay sao?”
Quan Minh Vũ cười nói: “Ông Bá Kiến, ông sai rồi. Chúng tôi đặt cọc rất ít tiền, lúc giao hàng mới chuyển phần còn lại”
Vẻ mặt tươi cười của Chiến Bá Kiên đọng lại.
Như vậy, Á Châu sẽ không có áp lực về tài chính.
Bạch Thư Hoàng dạy dỗ Bạch Hiểu Phong: “Hiểu Phong, hợp đồng như vậy sao con có thể đồng ý được? Lỡ như Á Châu đổi ý thì phải làm sao? Chỗ tài liệu tập đoàn mua sẽ thất thoát hết”
Bạch Hiểu Phong nói: “Bố à, bố yên tâm đi, vi phạm hợp đồng sẽ phải bồi thường rất lớn, chúng ta không bồi thường nổi, Á Châu cũng không bồi thường nổi”. ngôn tình hài
Bạch Thư Hoàng và Chiến Bá Kiên đều há hốc mồm.