Sau khi từng lớp băng bó được tháo ra, thế giới màu đen trong mắt Lạc Thanh Du lập tức tràn ngập ánh sáng.
Khi nhìn thấy gương mặt vô cùng quen thuộc trong gương, Lạc Thanh Du cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Nó xinh đẹp tựa như thiên thần hạ cánh xuống nhân gian nhưng lại bị nhiễm khói lửa, trong sự cao quý, lạnh lùng và sinh đẹp còn mang theo một chút hoạt bát vui tươi Peter kinh ngạc đến nỗi ngây cả người: “Tôi nghĩ rằng cùng lắm thì cô chỉ là một tác phẩm điêu khắc xinh đẹp mà thôi, nhưng không ngờ rãng cô lại có thể khiến gương mặt này sống lại”
Lạc Thanh Du nở nụ cười xinh đẹp. Đương nhiên rồi, bởi vì gương mặt này vốn dĩ chính là của cô.
“Cảm ơn anh, Peter! Tôi rất thích!”
Peter thốt ra lời cảm thấy từ tận đáy lòng: “Lạc Thanh Du, cô thực sự là người xinh đẹp.
nhất trên thế giới này”
Sắc mặt của Lạc Thanh Du hơi cứng đờ lại, cô quay đầu lại nhìn Peter, nghiêm túc sửa lại: “Peter, Lạc Thanh Du đã chết rồi. Về sau hãy gọi tôi là Nghiêm Linh Trang.”
Peter ôm hai vai và gật đầu như thể rất hiểu ý: “Biết rồi!”
Sau khi trải qua một cuộc phẫu thuật thẩm mỹ kỳ diệu của anh ấy, có rất nhiều cô gái một khi thay da đổi thịt sẽ bỏ cái tên ban đầu của mình và đổi sang một cái tên mới nghe cao sang hơn.
Rõ ràng là anh ấy đã hiểu lâm Nghiêm Linh Trang.
Nghiêm Linh Trang ngẩn người nhìn chính mình ở trong gương, sau tám năm thất lạc, cuối cùng linh hồn và khuôn mặt của cô đã trở về vị trí cũ.
Từ nay về sau, cô chính là Nghiêm Linh “Trang hàng thật giá thật.
Cô đã không thể chờ đợi được mà muốn bay đến trước mặt Chiến Hàn Quân, mang đến cho anh một bất ngờ vô cùng lớn.
Tuy nhiên với sự hiểu biết của cô về tính tình của anh, cô nông nổi rời đi mà không nói một lời từ biệt nào như vậy, e rằng anh sẽ khó mà tha thứ cho cô.
Peter cảnh báo cô: “Cô Linh Trang cao quý và xinh đẹp, dấu vết của cuộc phẫu thuật của cô vẫn còn, phải mất một khoảng thời gian an dưỡng nữa để gương mặt này của cô hoàn mỹ như lúc ban đầu”
Nghiêm Linh Trang gật đầu: “Tôi biết rồi”
Ngoài cửa sổ, không biết tuyết đã rơi dày đặc như lông ngỗng từ lúc nào.
Nghiêm Linh Trang ghé vào trên cửa sổ, bình tính nhìn những bông tuyết bay lất phất Cảnh tượng này khiến cô không tự chủ được mà nhớ lại rất nhiều năm về trước, cô và Chiến Hàn Quân vụng trộm lẻn xuống dưới tầng hầm.
Họ đã nghe thấy cuộc trò chuyện giữa ông cụ và Chiến Bá Minh. Rõ ràng là bố con, nhưng lại là cây kim so với cọng râu. Ông cụ mắng Chiến Bá Minh là người không có chí tiến thủ, Chiến Bá Minh lại mắng ông cụ rằng có quan hệ mập mờ với con dâu.
Sau khi Chiến Hàn Quân nghe thấy điều này, anh thực sự bị đả kích đến nỗi không còn lưu luyến bất kỳ điều gì trên đời này nữa. Sau đó, bọn họ tiêm cho Chiến Hàn Quân một thứ khiến anh quên có chọn lọc. Mà cô vốn cho rằng có thể trốn thoát được một kiếp, nhưng lại không ngờ rằng một thảm họa lớn hơn còn ở phía sau.
Nghiêm Linh Trang bực bội vò đầu bứt tóc, vụ tai tiếng của biệt thự Ngọc Bích giống như một quả bom hẹn giờ. Cô chỉ sợ rằng sau khi anh Hàn Quân biết rõ thân thế của mình, anh sẽ mất đi tình cảm mãnh liệt và tinh thần chiến đấu trong cuộc sống.
Lại càng sợ rằng tai tiếng của nhà họ.
Chiến sẽ còn lan rộng như lửa cháy lan trên đồng cỏ, cuối cùng sẽ thiêu rụi nhà họ Chiến đến nỗi không thể công nhận. Mà anh Hàn Quân của cô lại là trung tâm của vụ tai tiếng, tổ bị phá thì trứng có thể còn nguyên vẹn hay sao?
Gần đây Nghiêm Linh Trang rất chú ý đến tin tức ở bên thủ đô, cũng may là đều không có tin tức gì truyền đến. Cô tin rằng không có tin tức chính là tin tốt nhất.
Nhưng hôm nay, tâm trạng của cô trở nên bực bội bất an không thể giải thích được. Nếu cô không làm chút gì đó thì căn bản là trái tim này sẽ chẳng thể bình tĩnh trở lại Nghiêm Linh Trang bật máy tính lên và xâm nhập vào mạng lưới của doanh nghiệp.
Chiến thị.
Khi cô phát hiện ra dữ liệu lợi ích của Chiến Thị chuyển từ Chiến Hàn Quân sang Chiến Bá Kiên, trái tim của Nghiêm Linh Trang càng thêm thấp thỏm không yên.
“Anh, ông ta sẽ ra tay với anh sao?”
Nghiêm Linh Trang cảm thấy cô phải gia tăng tốc độ để hoàn thành chuyện bên này nhanh hơn.
Thời gian dần trôi!
Nháy mắt đã qua nửa năm.
Vườn Hương Đỉnh.
Chiến Hàn Quân đã chuyển ra khỏi nhà họ Chiến từ nửa năm trước và trả lại Vườn Hương Đỉnh cho Chiến Bá Minh và mẹ của anh là Dư Thiên An.