Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 213




Tại công ty Mặc Đinh.

Tổng giám đốc Nghiêm Mặc Hàn đang triệu tập cuộc họp khẩn cấp với các cổ đông và nhân viên nòng cốt của công ty.

“Trong khoảng thời gian gần đây thường xuyên có Hacker tấn công hệ thống mạng lưới điện tử của chúng ta. Tôi thật sự không hiểu, công ty Mặc Đinh của chúng ta vừa mới ra mắt thị trường không lâu, thế lực non trẻ. Sao mức nhắm vào Mặc lại có người rảnh rỗi Đỉnh để tấn công chứ?” Bạn thân của Nghiêm Mặc Hàn, Phương Tuấn Ngọc khó hiểu nói Nghiêm Mặc Hàn ngang ngược nói: “Mặc dù Mặc Đinh không lớn nhưng thế lực ủng hộ phía sau chúng ta lại là nhà họ Nghiêm giàu có. Hồi còn trẻ, ông cụ nhà tôi làm nhiều việc ác, chiếm đoạt quá nhiều công ty vừa và nhỏ, gây thù chuốc oán với quá nhiều người. Vậy nên số người muốn lật đổ nhà họ Nghiêm không hề ít”

“Việc cấp bách nhất hiện giờ chính là nhanh chóng khôi phục lại trật tự mạng lưới hoạt động. Nền móng của Mặc Đinh vốn đã không ổn định, nếu như thường xuyên không thể vận hành bình thường sẽ ảnh hưởng đến uy tín của chúng ta đối với khách hàng”

“Thế nhưng chúng ta đã huy động tất cả các kỹ sư mạng máy tính làm việc suốt cả đêm nhưng vẫn không thể khôi phục lại mạng lưới điện tử của Mặc Đinh. Nếu cứ tiếp tục chờ đợi như vậy, rất có thể đến ngày mai sẽ có nhiều khách hàng kêu than. Các đối tác đã đồng ý hợp tác với chúng ta cũng sẽ bị dao động”

“Nhưng mà kỹ thuật của Hacker tấn công chúng ta quả thực rất lợi hại. Có lẽ chỉ khi nhờ.

đến sự giúp đỡ của Á Châu thì rắc rối này mới có thể được giải quyết”

Nghiêm Mặc Hàn phẫn nộ đứng bật dậy phản đối: “Tôi thà để công ty bị sụp đổ, thà đi ăn xin còn hơn là cầu xin tên khốn Chiến Hàn Quân này”

Phương Tuấn Ngọc kéo Nghiêm Mặc Hàn đang bị kích động ngồi xuống, trấn an anh ta: “Mặc Hàn, cậu bình tĩnh lại đi”

Từ sau khi Nghiêm Linh Trang chết đi, Nghiêm Mặc Hàn vô cùng hận Chiến Hàn Quân.

Trong mắt của anh ta, Chiến Hàn Quân chính là hung thủ thực sự đã gián tiếp hại chết em gái mình.

Hơn nữa, bởi vì cái chết của Linh Trang mà tinh thần ông nội ngày một suy sụp cho đến giờ đây đang phải năm viện, dẫn tới tình trạng không còn ai quản lý việc kinh doanh của nhà họ Nghiêm, sản nghiệp ngày một tàn lụi.

Sự sa sút của nhà họ Nghiêm cũng có liên quan đến Chiến Hàn Quân.

Nghiêm Mặc Hàn lấy lại tỉnh táo: “Xin lỗi mọi người, tôi quá kích động. Mọi người cứ yên tâm, đợi lát nữa sẽ có một nhân viên mới đến. Cô ấy là một Hacker cực kỳ chuyên nghiệp, có lẽ sẽ giúp chúng ta khôi phục lại được hệ thống mạng lưới” Lạc Thanh Du chính là hy vọng cuối cùng của Nghiêm Mặc Hàn.

Đám người đang có mặt đều kinh ngạc hỏi: “Ai vậy?”

Phương Tuấn Ngọc cảm thấy rất không đáng tin cậy: “Chính là Hacker cậu mới dùng mức lương một tỷ đồng một năm để mời về đó hả?

Nghiêm Mặc Hàn cố gắng biện minh: “Cô ấy đang cần dùng tiền gấp nên mới vậy. Nếu không thì làm sao cô ấy có thể nhìn trúng Mặc Đinh của chúng ta?”

Phương Tuấn Ngọc bất lực nhìn anh ta: “Từ bao giờ cậu lại trở nên ngây thơ dễ tin người như vậy?”

Đúng lúc này, cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra.

Lạc Thanh Du tỏ vẻ áy náy nhìn mọi người trong phòng: “Thật xin lỗi, tôi đã đến muộn”

Nghiêm Mặc Hàn trợn tròn mắt nhìn Lạc Thanh Du.

Anh ta vốn tưởng đối phương phải là một cô nàng hiểm độc mạnh mẽ cứng rắn, nào ngờ bề ngoài của cô lại là một em gái ngoan hiền dịu dàng đáng yêu như vậy.

Không biết tại sao anh lại bắt đầu cảm thấy lo lắng về năng lực của Lạc Thanh Du.

“Cô chính là nhân viên làm việc tại nhà mà công ty Mặc Đinh chúng tôi đặc biệt tuyển tới sao?” Phương Tuấn Ngọc đứng dậy đi tới trước mặt Lạc Thanh Du.

Cô khẽ gật đầu đáp lại: “Đúng vậy!”

Phương Tuấn Ngọc khoanh tay trước ngực đánh giá Lạc Thanh Du một lượt, giọng nói vẫn mang theo sự hoài nghỉ: “Dáng dấp rất xinh đẹp. Hy vọng năng lực của cô cũng có thể chinh phục được tôi giống như gương mặt này”

Giây phút Lạc Thanh Du nhìn thấy Phương Tuấn Ngọc, cô đã biết rắc rối mà công ty Mặc Đinh đang gặp phải không hề đơn giản.

Phương Tuấn Ngọc là người tốt nghiệp từ một trường đại học danh tiếng ở châu Mỹ. Từ nhỏ tới lớn, ông cụ nhà họ Nghiêm vẫn luôn lấy Phương Tuấn Ngọc là tấm gương để dạy dỗ Nghiêm Mặc Hàn và Nghiêm Linh Trang.

Lạc Thanh Du dời mắt nhìn sang Nghiêm Mặc Hàn. Đã nhiều năm không gặp lại, trên người anh ta đã không còn sự ngây ngô của tuổi trẻ mà lộ ra sự thành thục trầm ổn.