Chương 1731: Quay về biệt thự Ngọc Bích
Chiến Hàn Quân nhìn qua bữa sáng chỉ có một kiểu, ánh mắt càng lúc càng hung ác nham hiểm.
Nghiêm Mặc Hàn trừng hắn: “Làm gì còn không ăn?”
Chiến Hàn Quân lạnh lùng nói: “Đây là thứ người có thể ăn sao?”
Nghiêm Mặc Hàn choáng váng: “Những món này Anh Nguyệt đều thích ăn!”
Anh Nguyệt cười so với mật còn ngọt hơn.
Chiến Hàn Quân mặt đen lại nói: “Làm những món Linh Trang thích ăn, nếu không cút ra vườn hoa Vô Ưu, không cho phép chiếm lấy phòng bếp nhà tôi”
Nghiêm Mặc Hàn trố mắt: “Anh cũng quá ngang ngược rồi đó”
Chiến Hàn Quân nói: “Cậu chiếm lấy phòng bếp nhà tôi, lấy đi quyền lợi được ăn món yêu thích của Linh Trang nhà tôi. Cậu còn dám vu khống tôi ngang ngược?”
Mắt thấy hai người lại muốn ầm ï lên, Linh Trang đem bát đẩy ra, nói: “Em đã ăn xong Đi dạo phố đi!”
Anh Nguyệt cũng phụ họa nói: “Vậy em cũng không ăn nữa. Hai người cứ từ từ cãi nhau, em cùng chị Linh Trang đi dạo phố đây”
Chiến Hàn Quân đứng lên: “Nghiêm Mặc Hàn, rửa chén”
Nghiêm Mặc Hàn: “..”
“Tôi cũng đi”
“Cậu đi rồi thì ai rửa chén?” Chiến Hàn Quân âm thanh lạnh lùng nói.
Nghiêm Mặc Hàn đáp: “Trở về rồi rửa sau”
Chiến Hàn Quân im lặng.
Đối với người có chứng bệnh thích sạch sẽ, chỉ cần nghĩ tới những bát đũa đã dùng qua này sẽ có vô số vi khuẩn sinh sôi ở phía trêи, đã cảm thấy buồn nôn.
“Dọn vào trong máy rửa bát” Chiến Hàn Quân ra lệnh. “Tôi đi lấy xe”
Nghiêm Mặc Hàn chỉ có thể làm theo.
So với Chiến Hàn Quân cùng Nghiêm Mặc Hàn kẻ tám lạng người nửa cân cãi nhau, Anh Nguyệt cùng Linh Trang lại là đôi chị em thân thiết. Hai người chị chị em em mặc áo quần có cùng kiểu dáng, chải cùng một kiểu tóc, sau đó xuống lầu.
Chiến Hàn Quân đem Rolls-Royce mở ra, liền thấy Linh Trang cùng Anh Nguyệt tay nắm tay thân mật đứng tại cổng. Nghiêm Mặc Hàn đứng tại bên cạnh hai người Lúc Rolls-Royce dừng ở trước mặt các cô, Linh Trang cùng Anh Nguyệt liền chui vào ghế sau. Nghiêm Mặc Hàn đành phải lên ngồi trêи ghế lái phụ.
Chiến Hàn Quân bất ngờ nhìn qua Nghiêm Mặc Hàn, mặt lạnh ra lệnh: “Cậu đổi vị trí cho Linh Trang đi!”
Nghiêm Mặc Hàn quay đầu nhìn thấy hình ảnh Linh Trang cùng Anh Nguyệt vừa nói vừa cười sung sướиɠ, buồn bực nói: “Anh trai, anh nhìn các cô ấy ngồi cùng một chỗ vui vẻ như vậy, anh nhẫn tâm chia tách bọn hợ? Anh cùng Linh Trang ngày ngày dính cùng một chỗ, anh không thấy phiền sao? Anh liền để Linh Trang cùng Anh Nguyệt trò chuyện đi”
Chiến Hàn Quân đạo: “Cùng Anh Nguyệt trò chuyện chẳng lẽ không phải trách nhiệm của anh sao? Chính cậu không có cách nào khiến vợ của mình vui vẻ, liền đem chủ ý đánh lên người vợ tôi?”
Nghiêm Mặc Hàn đem đầu dựa vào ghế, bày ra một bộ dạng đời không còn gì để luyến tiếc. “Tôi chưa bao giờ gặp qua người đàn ông nào dính vợ như anh”
Chiến Hàn Quân tâm tình khó chịu, Linh Trang đang cùng Anh Nguyệt trò chuyện vui vẻ, căn bản cũng không có chú ý đến Chiến Hàn Quân đang giận dỗi.
Anh Nguyệt cầm tay Linh Trang, sầu não nói: “Chị Linh Trang, hôm qua bố em gọi điện thoại hỏi em lúc nào về biệt thự Ngọc Bích?
Em cảm giác được giọng nói của bố em rất tang thương, cho nên em muốn trở về biệt thự Ngọc Bích ở một đoạn thời gian. Chị thì sao?
Chị có nghĩ tới việc quay về biệt thự Ngọc Bích hay không?”
Về vấn đề này, Linh Trang kỳ thật có nghĩ tới rất nhiều lần “Chị là con dâu nhà họ Chiến, đáng lẽ ra phải quay về biệt thự Ngọc Bích. Chị chỉ là không biết nên lấy lý do gì để trở về?” Linh Trang cô đơn nói Anh Nguyệt đáp: “Chị Linh Trang, thực ra ông nội của em cùng bố em đều rất muốn chị quay về biệt thự Ngọc Bích. Chị cũng biết, ông nội yêu thương chị vô cùng, ông cụ đã tuyên bố để chị phụ trách mọi việc trong nhà họ Chiến. Em nghĩ, đây chính là quân bài ông nội dùng để bảo vệ chị sau khi trở lại nhà họ Chiến không bị những người khác bắt nạt”
Linh Trang nhìn qua Chiến Hàn Quân đang lái xe, cũng không biết anh có phải là do đang lái xe quá chuyên chú nên không nghe thấy Anh Nguyệt hay không, bởi vậy đối với việc hai cô nói chuyện phiếm không có phản ứng.
Nghiêm Mặc Hàn lại thầm thì nói: “Em gái anh nếu quay về biệt thự Ngọc Bích, Dư Thiên An còn không tìm em ấy gây phiền phức sao?”
Anh Nguyệt lúc này tức giận hét Nghiêm Mặc Hàn một tiếng: “Mặc Hàn!”