Chương 1622: Chuyện cũ
Lúc này ông cụ cũng bị Dư Thiên An làm cho tức chết nên nổi trận lôi đình nói: “Đủ rồi đủ rồi, Thiên An, con đã làm Hàn Quân tức giận bỏ đi rồi mà còn chưa vừa lòng sao?”
Dư Thiên An từ nhỏ đến tới chưa bao giờ bị bố mảng nên bỗng chốc uất ức đến mức khóc tu tu lên.
“Con đã làm gì sao chứ? Con cũng chỉ muốn tốt cho nó, muốn nó cưới một cô vợ khỏe mạnh thôi mà, nó không hiểu nỗi khổ tâm của con thì thôi, lẽ nào hai người cũng không hiểu sao?”
Ông cụ Chiến nói: “Nếu con không nổi giận với Linh Trang thì con bé sẽ rất khỏe mạnh, con bé là đứa con gái kiên cường nhất mà bố từng gặp, con bé là người vợ do chính Hàn Quân bồi dưỡng ra nên tính cách cũng ngoan cường y như Hàn Quân vậy, bố tin tưởng Linh Trang nhất định sẽ tránh được kiếp nạn lần này, chỉ cần con đừng đến làm phiền con bé nữa”
Ông cụ cũng không muốn Dư Thiên An tiết tục ở đây nổi điên nên dặn dò Chiến Bá Mini Minh, con hãy đứa Thiên An về phòng nghỉ ngơi á đi”
Chiến Bá Minh bèn đưa Dư Thiên An đang đau đứt ruột rời khỏi, bà khóc lóc nói: “Thế Hàn Quân thì sao? Chẳng lẽ hai người cứ thế mởo mắt nhìn Hàn Quân bỏ rơi con sao?”
Sau khi Dư Thiên An rời khỏi, ông cụ Chiến mới thở dài một cái ìn lướt qua phía ông cụ cũng đã ủ rũ ng cũng cảm thấy Nghiêm Linh Trang không thích hợp làm vợ của cháu ngoại mình không?”
Khuôn mặt ông cụ Niên có chút ngại ngùng nhưng vẫn hào phóng nói: “Đúng vậy, tôi biết suy nghĩ này của mình rất ích kỷ nhưng người đàn ông ưu tú như Hàn Quân mỗi ngày lại phải tốn nhiều thời gian đi chăm sóc một người vợ bệnh tật đầy mình sao? Tôi thật sự không nỡ lòng.”
Ông cụ Chiến đẩy chiếc xe lăn tiến đến trước mặt ông cụ và nói: “Xem ra hôm nay tôi phải trò chuyện với anh một chút rồi”
Ông cụ đã chuẩn bị sẵn sàng tư thế của một khán giả để nghiêm túc lắng nghe câu chuyện của ông cụ Chiến rồi.
Ông cụ Chiến bắt đầu chậm rãi nói: “Từ nhỏ tính cách của Hàn Quân đã sống rất nội tâm và không hòa đồng với các bạn cùng trang lứa cho lắm, nói thật thì tôi đã rất lo sợ thẳng bé mắc bệnh tự kỷ và liệt dây thần kinh mặt, cho đến năm thẳng bé mười tám tuổi khi nó nhìn thấy Nghiêm Linh Trang lúc đó chỉ mới mười hai tuổi thì cả người thăng bé trở nên rạng rỡ hẳn ra, làm việc tích cực hơn, thích cười hôn, cuối cùng cũng chịu để lộ mặt lanh lợi và khả năng giao tiếp tốt của mình ra”
“Tôi biết thăng bé rất thích Linh Trang nhưng không biết tình cảm của đứa trẻ này sâu đậm đến mức nào cho tới khi Linh Trang qua đời trong một vụ tai nạn giao thông, cả người Hàn Quân như thể phát điên vậy, thắng bé đến việc nhìn thi thể của Linh Trang cũng có can đảm. Lần đó nó biết mình vốn dị ứng với chất cồn nhưng vẫn uống rất nhiều rượu, người khác nhìn vào thì cho rằng thắng bé đang mượn rượu giải sầu nhưng chỉ mình tôi biết nó đang muốn kết liễu cuộc đời của mình và đi theo Linh Trang nhưng may mản là tôi đã kéo được thắng bé trở về từ cối chết”
Ông cụ kinh ngạc không thốt nên lời Nghiêm Linh Trang không còn thì Chiến Hàn Quân sẽ quyên sinh sao?
Sự thật này thật sự khiến ông ta cảm thấy rất kinh hoàng, nghĩ đến việc bây giờ Nghiêm Linh Trang đang bị hành hạ bởi căn bệnh trầm cảm, nếu đột nhiên con bé nghĩ quân…thì Hàn Quân chẳng phải sẽ ra đi cùng với con bé sao?
Kết quả này khiến ông cụ không dám tưởng tượng tiếp.
Ông cụ Chiến lại nói tiếp: “Nhưng đứa trẻ này lại có chiêu trò mới, nó muốn tổ chức minh hôn với Linh Trang, tôi dùng cái chết uy hϊế͙p͙ nó mới đồng ý cưới Lạc Thanh Du nhưng tôi biết thẳng bé dùng hình và số chứng minh thư của Linh Trang để đăng ký kết hôn.”
Biểu cảm trêи khuôn mặt của ông cụ phong phú vô cùng