Lạc Thanh Du nhìn Chiến Hàn Quân đang tức giận, ý thức dần dần cũng quay trở lại, cô vô cùng thành khẩn giải thích với nhân viên phòng tài vụ: “Thanh An nhà chúng tôi tuy rằng nhỏ tuổi hơn các anh nhưng mà từ khi vào mầm non thì đã học cùng lớp với các anh rồi. Tôi mong là ở trường mầm non Hải Thiên cũng có thể để cho Thanh An có thể vào lớp mầm non lớn”
Nhân viên công tác cực kỳ khó xử: “Nhưng mà dựa vừa tuổi của Lạc Thanh An thì không phù hợp với tiêu chuẩn”
Lạc Thanh Du vẫn kiên trì cố chấp: “Quy tắc đều là do người đặt cả mà, giáo dục thì vốn phải lấy người làm gốc, không phải sao?”
Nhân viên phòng tài vụ nói không lại được Lạc Thanh Du đành phải đưa ánh mắt cầu cứu nhìn hiệu trưởng, còn hiệu trưởng lại đưa quyền quyết định này chuyển cho Chiến Hàn Quân.
Ánh mắt chết chóc của Chiến Hàn Quân dừng lại trên người Lạc Thanh Du.
Lạc Thanh An thấy người lớn bọn họ lại bởi vì chuyện của cô bé mà rơi vào thế giằng co, cô bé mới cực kỳ thoải mái tới trước mặt hiệu trưởng Dương, mồm miệng lanh lợi, logic chặt chẽ giảng giải đạo lí chuyện tuổi tác không phù hợp.
“Ông viện trưởng ơi, Thanh An tuổi hãy còn nhỏ nhưng Thanh An có nghe nói rất nhiều trường đại học danh tiếng lúc nhận tân sinh viên cũng sẽ chọn một vài học sinh thông minh sáng dạ học vượt cấp, đại học có thể nhận bọn họ thì tại sao mầm non lại không thể dừng việc bám vào quy củ, hạ thấp người tài cơ chứ?”
Hiệu trưởng kinh ngạc cảm thán: “Hay cho.
một câu dừng lại việc bám vào quy cử hạ thấp người tài, dựa vào lời này của con, vậy thì ông hiệu trưởng sẽ cho con vào lớp mầm non lớn”
Lạc Thanh Du thở nhẹ ra một hơi Lạc Thanh An tặng cho ông hiệu trưởng.
một cái ôm thật lớn, sau đó cực kỳ nghiêm túc đứng trước mặt ông hiệu trưởng, cúi người chào: “Cảm ơn ông hiệu trưởng, Thanh An sẽ không khiến ông thất vọng đâu”
Chiến Hàn Quân nhìn thấy Lạc Thanh An ngoan ngoãn lễ phép, anh thật sự không thể hiểu nổi, bánh bao nhỏ này là đang diễn đấy à? Sao ở trước mặt anh thì là ma nữ giương nanh múa vuốt, tới trước mặt người khác lại thành cô bé ngoan hiền hiểu chuyện rồi?
Hai mặt tính cách này, không nói thì thật sự rất giống một người.
Ánh mắt Chiến Hàn Quân dừng trên người Lạc Thanh Du, giờ phút này Lạc Thanh Du đang cảm thấy vô cùng thoải mái, trên mặt còn lộ ra nụ cười cực kỳ lễ độ.
Sau khi hoàn thành các thủ tục, ba đứa trẻ ở lại trường học luôn, còn Lạc Thanh Du thì theo Chiến Hàn Quân ra khỏi trường mầm non.
Mới vừa bước chân ra khỏi trường mầm non, Chiến Hàn Quân đã nói hết những nghi hoặc đã nghẹn ứ trong lòng từ nấy tới giờ: “Tiền học phí của cô là từ đâu ra?”
Lạc Thanh Du do dự chớp mắt, vì để tránh anh có cái nhìn phiến diện với mình, cô mới giải thích đơn giản một chút: “Tôi tìm một công việc, đối phương trả trước cho tôi tiền lương hai năm”
Chiến Hàn Quân nghe thế, động tác khựng cả lại.
Không ngờ cô vì không muốn xin anh mà lại ép bản thân phải kí hợp đồng bán mình hai năm?
Quả thật là người rất có khí phách!
“Có thể tiết lộ một chút tiền lương một năm của cô không?”
“Khoảng mười tỷ” Lạc Thanh Du hơi ngại ngùng nói. Đối với một hacker đứng đầu mà nói thì mười tỷ là quá thấp.
Chiến Hàn Quân nghe được con số này mà giật mình ngẩn ra.
Dù sao dựa vào trình độ kỹ thuật của hacker như cô, nếu ở lại Á Châu, lương một năm ít nhất sẽ là sáu bảy nghìn tỷ.
Vậy mà cô có thể chấp nhận mức lương thấp như vậy, cũng là vì có việc cần tiền gấp.
“Vi phạm hợp đồng tốn bao nhiêu?” Chiến Hàn Quân hỏi.
Lạc Thanh Du lắc đầu: “Ngài Quân, tôi sẽ không hủy hợp đồng đâu. Mặc Đình đã giúp tôi vượt qua nguy cấp, tôi không thể qua cầu rút ván được. Ít nhất thì trong thời gian hai năm này, tôi sẽ dốc hết sức, trung thành phục.
vụ công ty”
Chiến Hàn Quân nhìn ánh mắt kiên định của Lạc Thanh Du, thoảng trong giây lát đã ngẩn ra.
Lần đầu tiên anh ý thức được, anh có thể thật sự cần phải có một cái nhìn mới về người vợ trước này rồi.