Chân tướng đã rõ ràng!
Con ngươi diều hâu của Chiến Hàn Quân hơi co lại, những manh mối phức tạp rườm rà lúc này được xâu chuỗi thành một chuỗi dây xích rõ ràng. Cuối cùng con ngươi đông cứng lại Chiến Hàn Quân nhẹ nhàng nói ra ba chữ: “Điện Quân Tình.”
Sắc mặt Linh Trang tái nhợt!
Chiến Hàn Quân không đầu không đuôi bỗng nhiên kêu tên “Điện Quân Tình”, Linh Trang là người thông minh nên lập tức đoán được nguyên nhân ở trong đó.
“Anh Hàn Quân, Điện Quân Tình là thế lực do con cháu của ngài Bác Danh thành lập đúng không? Mấy năm trước lúc họ bắt Bé Tùng đã lập kế hoạch từ trước đúng không?
Vậy… Quốc Việt tới Điện Quân Tình chẳng phải là chín phần chết một phần sống sao?”
Linh Trang run rẩy ôm cánh tay Chiến Hàn Quân lắp bắp nói Chiến Hàn Quân tâm loạn như ma thế nhưng lúc này cũng phải tỏ ra bình tĩnh trấn an Linh Trang: “Linh Trang, đừng lo lắng, anh chắc chắn sẽ cứu Quốc Việt ra nên hãy tin tưởng anh”
Ông cụ nhíu chặt lông mày thành hình chữ xuyên có thể kẹp chết một con muỗi.
Nhìn thấy vẻ lo lắng khó chịu trong mắt Hàn Quân ông cụ cảm thấy chua xót ở trong lòng.
Tại sao ông trời lại có nhiều thử thách tàn khốc với Hàn Quân như vậy?
“Hàn Quân, xem như Điện Quân Tình có được bản đồ Mạt Thế của chúng ta thì chúng ta vẫn còn có con át chủ bài đánh đâu thắng đó cuối cùng. Ông nghĩ bây giờ chính là lúc chúng ta khởi động con át chủ bài này”
“Con át chủ bài nào ạ?”
Ông cụ khôi phục vẻ kiêu căng tự kiêu của mình: “Hừ, năng lực chiến đấu cứng rắn của Mạt Thế chúng ta có một không hai.
Xem như họ đánh tới Núi Châu Phong thì chúng ta cũng có thể đánh lại họ”
Chiến Hàn Quân nhắc nhở: “Ông ngoại, thượng tướng Mạt Thế của ông đã… Không còn nữa, vậy ai có thể lãnh đạo quân đội tinh nhuệ Hổ Lang kia?”
Không có tướng lĩnh tốt đội Hổ Lang kia giống như bị chia rẽ. Đây là đạo lý mà tất cả mọi người đều hiểu.
Ông cụ Niên nhìn Chiến Hàn Quân nói lanh lảnh: “Cháu.”
Chiến Hàn Quân khẽ cười nói: “Cháu không thích hợp. Bởi vì cháu đã từ chối cưới Chu Mã nên người dân trong trại đều có tiếng oán than dậy đất với cháu. Ông cảm thấy họ sẽ cam tâm để cháu lãnh đạo sao?”
Khóe môi ông cụ hiện ra vẻ tự tin: “Ông ngoại tin tưởng cháu.”
Trái tim Linh Trang dần chìm xuống.
Lúc này sinh tử tồn vong của Trại nhà họ Dư và Quốc Việt giống như hai ngọn núi lớn áp đảo vào sống lưng cô.
Cô có thể từ bỏ mạng sống của tất cả mọi người vì tín niệm “một đời một kiếp một đôi” sao?
Linh Trang nôn nóng đứng dậy nói: “Nếu như, nếu như vì mạng sống của một trăm nghìn người trong Trại nhà họ Dư, nếu như vì Chiến Quốc Việt… Thực ra em có thể lựa chọn hy sinh hạnh phúc cá nhân của mình.
Anh Hàn Quân hay là anh cưới Chu Mã để yên tâm lãnh đạo người dân trong trại đánh thẳng trận chiến này?”
e Hàn Quân nhíu mày hỏi: “Sau khi đánh thẳng trận chiến này thì sao? Em muốn trơ mắt nhìn anh và Chu Mã làm vợ chồng sao?”
Linh Trang ngu ngơ, nước mắt rơi lã chã.
“Em Có lẽ Chiến Hàn Quân đoán được sự giày vò trong lòng Linh Trang lúc này nên cười nói: “Đừng suy nghĩ lung tung. Chuyện mà em lo lắng vĩnh viễn sẽ không xảy ra”
Anh đặt lên trán cô một nụ hôn rực lửa “Linh Trang, hãy tin anh”
Ông cụ nhìn hai người tình ý đậm đà thì phất tay với hai người: “Hàn Quân cháu đi xuống chuẩn bị cẩn thận, ông sẽ cố gắng sắp xếp cho cháu vượt qua cửa ải nhanh nhất có thể: