Linh Trang gật đầu: “Ừ”
Cứ như vậy, Linh Trang và Chiến Hàn Quân tay nắm tay, dưới ánh mắt của mọi người mà thong thả dời đi Ban đêm.
Hai người đồng ý với lời mời của ông cụ đi tới biệt thự chỗ sườn núi.
Ông cụ đã chờ một hồi lâu, thấy Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang tới thì điều chỉnh tư thế ngồi mất tinh thần.
“Tới rồi à?” Giọng nói khó nén khàn khàn.
“Ông ngoại gọi cháu tới là vì chuyện kẻ ám sát sao?” Chiến Hàn Quân và Linh Trang ngồi đối diện với ông cụ.
‘Vẻ mặt ông cụ nghiêm túc gật đầu: “Tối hôm qua, kẻ ám sát đột nhập nơi quan trọng của quân sự Mạt Thế chúng ta”
Chiến Hàn Quân cực kỳ khiếp sợi Nơi quan trọng của quân sự!
Đây chính là chỗ hệ thống phòng bị cốt lõi nhất của Mạt Thế. Một khi bị phá hủy, vậy có nghĩa toàn bộ người trong trại nhà họ Dư phải đối mặt với một kiếp nạn lớn Nhưng đối phương không có bản đồ chỉ dẫn, chắc chắn không thể nào tiến vào nơi được bảo vệ nghiêm như vậy.
“Có người tiết lộ Cửu Trương Đồ.” Ánh mắt Chiến Hàn Quân trở nên lạnh lẽo.
Ông cụ nhìn sâu vào Chiến Hàn Quân nói “Người biết bản đồ của Mạt Thế, trừ cháu và mẹ cháu, cũng chỉ còn lại con cháu dòng.
chính nhà họ Dư chúng ta.”
“Ông, ông nghỉ ngờ anh Hàn Quân sao?”
Linh Trang tức giận đứng lên, lòng đầy căm phần nói: “Anh Hàn Quân sẽ không phản bội người thân của anh ấy. Nếu như có thật thì năm đó anh ấy cũng sẽ không vì bảo vệ nhà họ Chiến mà một mình đối kháng Mạt Thế.”
Ánh mắt của ông cụ và Chiến Hàn Quân đều chuyển lên người Linh Trang đang kích động không thôi.
Đáy mắt Chiến Hàn Quân xuất hiện ý cười, khuôn mặt tuấn tú không che giấu được sự hạnh phúc khi được Linh Trang tin tưởng.
Ông cụ cười vang đứng lên: “Cho tới bây.
giờ ông chưa từng nghỉ ngờ Hàn Quân.”
inh Trang đỏ mặt, thì ra do cô nghĩ Chiến Hàn Quân kéo cô ngồi xuống bên mình, dịu dàng vỗ đầu cô, xem như an ủi cô.
Ông cụ nói: “Kẻ ám sát kia có thể thần không biết quỷ không hay hạ độc sư phụ Chiêm Sơn, có thể đi lại trong căn cứ của chúng ta như chỗ không người chứng tỏ thực lực phi phàm, không thể khinh thường. Ông nghĩ đối thủ ghê gớm như vậy, có lẽ chỉ có Hàn Quân cháu mới có thể ứng phó.”
Chiến Hàn Quân im lặng giây lát, ánh mắt lóe lên sự cơ trí nói: “Kẻ ám sát chờ ở Núi Châu Phong lâu như vậy. Đội hộ vệ lẽ nào.
không điều tra được chút dấu vết kẻ ám sát để lại?”
Ông cụ nói: “Đội hộ vệ của chúng ta triển khai thăm dò ở Núi Châu Phong, mặc dù không tìm được tung tích của kẻ ám sát, nhưng lại tìm được cái này.”
Ông cụ đặt một mặt dây chuyền to bằng móng tay lên bàn đá cẩm thạch, nói: “Đội hộ vệ tìm được mặt dây chuyển đầu lâu này ở trong căn cứ, có lẽ là do kẻ ám sát để lại”
Chiến Hàn Quân và Linh Trang nhìn hình dạng đầu lâu quen thuộc kia, con ngươi hai người đều lộ ra sự kinh ngạc.
Cái mặt dây chuyền này giống mặt dây chuyền của Chiến Hàn Quân như đúc.
Linh Trang nói: “Ông à, ông hiểu lầm rồi.
Đây là mặt dây chuyền của anh Hàn Quân…”
Vẫn chưa nói hết, liên thấy Chiến Hàn Quân đưa tay sờ một sợi dây chuyền trên cổ, lại kéo hết mặt dây chuyền đầu lâu của anh ra ngoài.
Linh Trang há hốc mồm.
Hai mặt dây chuyền giống nhau như đúc, Chiến Hàn Quân không thể tưởng tượng nổi nói: “Cháu với kẻ ám sát lại có dây chuyền giống nhau? Chẳng lẽ cháu với tên kẻ ám sát này có quan hệ sâu xa gì sao!”. ngôn tình tổng tài
Ông cụ nhìn mặt dây chuyền đầu lâu trên cổ Chiến Hàn Quân, con ngươi kinh ngạc đến mở to.
Thấy biểu cảm kinh ngạc của ông cụ, Chiến Hàn Quân liền đoán được cái mặt dây chuyền này có lai lịch không đơn giản, tò mò hỏi: “Ông ngoại, cái mặt dây chuyền này có vấn đề gì sao?”