Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 1483: Bố đi rồi con làm sao bây giờ?




Chiêm Sơn trải qua một ngày một đêm ấp cứu, vẫn không thể giữ lại tính mạng, đi tiên.

Ông cụ tự mình chủ trì tang lễ Chiêm Sơn. Ngày đó người trong trại dùng gỗ nhấc thi thể Chiêm Sơn, các hòa thượng vây.

quanh thi thể Chiêm Sơn tụng kinh, phụ nữ mặc áo trắng vây xung quanh thi thể Chiêm Sơn nhảy múa, dùng cách này đưa tiễn Chiêm Sơn Con gái Chiêm Sơn là Chu Mã, mặc đồ tang, quỳ gối trước thi thể Chiêm Sơn khóc vô cùng đau thương.

Giọng ông cụ bi thương mà tuyên đọc: “Chiêm Sơn, sinh mệnh tuy ngắn ngủi, lại chói sáng như nắng mùa hè. Anh vì Mạt Thế mà lập chiến công hiển hách, là anh hùng của Mạt Thế, là thần bảo vệ của Núi Châu Phong. Hiện tại hãy để chúng ta dùng sự tôn kính nhất để đưa tiễn thần bảo vệ của chúng ta”

“Từ hôm nay trở đi, Chiêm Sơn không còn là thần bảo vệ rồi. Có điều may mắn là, vợ chồng Chiêm Sơn đã sinh cho chúng ta một Chu Mã thông minh hoạt bát. Chu Mã không chỉ xinh đẹp, hơn nữa y thuật cao siêu, thân thủ bất phàm. Là hậu duệ duy nhất của Chiêm Sơn, tôi đại biểu dân trong Trại một trăm linh tám nhà họ Dư trao tặng Chu Mã danh hiệu thánh nữ Núi Châu Phong’. Hi vọng sau này thánh nữ có thể tiếp nối tinh thần hiến dâng vô tư của bố cô, dâng hiến toàn bộ sức lực của mình vì Núi Châu Phong”

Dân trong trại lập tức sôi nổi hoan hô.

“Chu Mã, Chu Mã..” Từng tiếng hô cao vút, lướt qua gò núi, quanh quẩn trong sơn cốc.

Giống như sự tồn tại của thánh nữ là sự tiếp diễn của thần bảo vệ. Có thánh nữ, có thể làm cho Núi Châu Phong mãi bình an.

Nhưng bọn họ lại sơ ý giấu đi sự hung hiểm đẳng sau cái chết của Chiêm Sơn, đó là thế lực hắc ám hùng mạnh đang khiêu chiến Mạt Thế.

Mà thánh nữ làm sao có thể ngăn cản sự phát triển của dòng sông lịch sử chứ?

Rất nhanh, rất nhanh ngọn lửa dưới giá gỗ cháy lan khắp kệ gỗ, thiêu đốt thân thể tiên phong đạo cốt của Chiêm Sơn.

Chu Mã bỗng nhiên kêu lên một cách điên cuồng: “Bố”

Người trong trại kéo cô ta lại an ủi: “Chu Mã, để bố cháu an tâm mà lên đường thôi.”

Chu Mã khóc tê tâm liệt phế: “Bố, bố không thể bỏ lại con. Bố đi rồi con làm sao bây giờ?”

“Bố…” Sự bi ai của Chu Mã tràn ra ngoài Chiến Hàn Quân và Linh Trang nghiêm túc nhìn Chiêm Sơn bị ngọn lửa thiêu cháy.

Nỗi đau xa người thân, họ cũng từng phải chịu, lúc này đối với Chu Mã cũing đồng tình sâu đậm.

Sau khi tang lễ sau khi kết thúc, Chu Mã lung la lung lay bước đến trước mặt Chiến Hàn Quân, ngẩng khuôn mặt đầy nước mắt, thê thảm nói: “Anh Hàn Quân, trước khi bố em chết đã giao phó em cho anh chăm sóc.

Em muốn biết cam kết của anh có được tính không?

Chiến Hàn Quân nói: “Nếu tôi đã đồng ý với bố cô, thì cũng sẽ không nuốt lời.”

Linh Trang trợn mắt, khó tin nhìn Chiến Hàn Quân.

Chu Mã trăm phương ngàn kế muốn gả cho anh, anh chỉ sợ tránh cô ta không kịp, sao lại chủ động ôm cái nghĩa vụ chắm sóc Chu Mã chứ?

Linh Trang muốn biết, Chiến Hàn Quân chuẩn bị chăm sóc Chu Mã thế nào?

Chu Mã nghe Chiến Hàn Quân chịu chăm sóc mình, cực kỳ vui vẻ nói: “Anh Hàn Quân, nếu đã đồng ý với bố em chăm sóc em cả đời, vậy thì phải cưới em, về sau Chu Mã cũng chỉ có thể dựa vào anh Hàn Quân thôi.”

Người trong trại hô lên: “Cưới thánh nữ, cưới thánh nữ!”

Chiến Hàn Quân: “…”

Vẻ mặt Chiến Hàn Quân lộ ra sự do dự và xoắn xuýt.

Hôm nay là tang lễ Chiêm Sơn, anh thực sự không muốn đả kích Chu Mã dưới tình huống đặc biệt này.

Nhưng trong giây lát anh không nghĩ được lý do khéo léo mà từ chối Chu Mã.

Linh Trang rút tay ra khỏi khuỷu tay Chiến Hàn Quân, ánh mắt u oán nhìn Chiến Hàn Quân, nói từng chữ: “Nếu anh muốn cưới cô ta, vậy đưa giấy ly hôn cho em trước.”