Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 1464: Gọi mẹ




Sau khi ông cụ nhà họ Chiến nói xong thì rời đi với Dư Sinh.

Chiến Hàn Quân quay đầu nói với hai đứa bé: “Đi vào với bố”

Linh Trang lại đứng im tại chỗ nhìn Chiến Hàn Quân với ánh mắt tức giận chất vấn: “Bé Tùng đâu?

Chiến Hàn Quân liếc mắt nhìn Bé Tùng ở một bên, đáy mắt hiện lên vẻ hỗn loạn: “Linh Trang, Bé Tùng… Trở về rồi”

Linh Trang run rẩy, mặt ủ mày chau đi vào trong phòng giống như hoa dại bị sương đánh.

Bé Tùng bỗng nhiên chạy tới chăm chú lôi kéo tay của Linh Trang, nói với giọng điệu nũng nịu: “Mẹ đừng lo lắng, Bé Tùng không sao”

Giọng điệu hơi vội vàng vì sợ mẹ đau lòng và khó chịu.

Chiến Hàn Quân dừng bước chân đứng im tại chỗ nhìn Bé Tùng với vẻ ngạc nhiên.

Đứa trẻ này được sinh ra trong hệ mặt trời nên luôn có thể mang lại sự ấm áp cho người ta.

Linh Trang ngạc nhiên nhìn Bé Tùng, khi cô liếc nhìn cặp mắt hoa đào hơi hướng lên trên đầy yêu nghiệt của Bé Tùng thì trái tim của Linh Trang ngay lập tức…Ngừng đập.

Đây không phải là Bé Tùng của cô sao?

Cậu bé vậy mà gọi cô là mẹ rồi?

Linh Trang không ngốc nên nhanh chóng hiểu được Chiến Quốc Việt và Bé Tùng đã thay đổi thân phận.

Giống như khi còn bé vậy.

Linh Trang không biết nên vui hay nên buồn?

Vui là vì Bé Tùng lưu lạc ở bên ngoài phải chịu nhiều đau khổ rốt cuộc cũng có thể trở lại bên cạnh cô để hưởng thụ sự dịu dàng của mẹ.

Buồn là vì Quốc Việt của cô phải lẻn vào điện Quân Tình một mình, liệu có thể thoát khỏi nguy hiểm một cách thuận lợi hay không?

Chiến Hàn Quân đi lên trước nói với Bé Tùng và Bảo bối Thanh An: “Hai đứa đi vào trước đi, bố có chuyện muốn nói với mẹ.”

Bảo bối Thanh An kéo tay Bé Tùng rời đi.

Linh Trang ai oán nhìn Chiến Hàn Quân: “Tất cả do một tay anh bày ra sao?”

Chiến Hàn Quân nói: “Đây là ý của Quốc Việt”

Linh Trang nói: “Tài nghệ của thăng bé cũng không tốt..”

“Nhưng mà trí não của thăng bé lại rất tốt, hơn nữa lòng dạ của thẳng bé rất sâu nên sẽ có lòng phòng bị với điện Quân Tình.

Nếu như là Bé Tùng..” Khuôn mặt anh tuấn của Chiến Hàn Quân nở nụ cười đành chịu: “Anh sợ thằng bé bị người ta bán còn giúp người ta đếm tiền đấy. Ngộ nhỡ rơi vào…Kết cục giống như Hoa Vô Ưu…”

Ngón tay dưới ống tay áo của Chiến Hàn Quân run rẩy kịch liệt.

Linh Trang mới biết được khi Chiến Hàn Quân đưa ra quyết định này anh cũng đã phải chịu sự dày vò không kém gì cô.

Linh Trang thương tiếc cầm tay của anh nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay của anh, không thể làm gì ngoài chấp nhận số mệnh: “Anh Quân, nói về bày mưu nghĩ kế thì anh hơn người ta một bậc vì vậy em nên tin anh.”

Chiến Hàn Quân ôm Linh Trang vào trong ngực nói: “Linh Trang thật xin lỗi. Anh cũng không muốn đưa Quốc Việt đi nhưng mà nếu như không giải quyết hậu họa điện Quân Tình thì chúng ta không thể yên tâm mà không lo lắng. Chúng ta không thể để Mạt Thế che chở cho chúng ta cả đời!”

“Ừ”

Linh Trang sống ở trên đời nên đã từng nếm trải tất cả các loại đau khổ.

Thế nhưng không có loại đau khổ nào có thể thắng được sự nhớ mong vô tận của mẹ dành cho con.

Sau khi ăn sáng có một cơn mưa rào dưới bầu trời đầy mây.

Núi Châu Phong bị bao phủ ở bên trong mưa và sương mù, làm mờ tầm nhìn và con đường dốc trở nên khó di chuyển hơn sau khi bị ướt.

Thế nhưng điều này không thể nào ngăn cản ngăn cản các cô gái ở trong trại lên núi hái thuốc.

Maya là một trong những cô gái đó.

Vườn thuốc nhà cô ấy ở xa nhất cho nên đoạn đường núi cuối cùng chỉ còn lại một mình cô ấy.

Vườn thuốc nằm ở mảnh đất trên vách núi cheo leo, trong vách núi cheo leo có đục một cái hang để họ nghỉ ngơi trong lúc hái thuốc.