“Chú à, nếu chú không thích ăn bánh quẩy sữa đậu nành thì chú có thể vứt đấy, đâu có ai ép chú ăn đâu” Giọng nói ngọt ngào mềm mại của Thanh An rơi vào tai Chiến Hàn Quân, lập tức khiến cho Chiến Hàn Quân có một cảm giác không thể yêu thương nổi Một đứa nhóc tì mới tí tuổi mà lúc nào cũng muốn đối đầu với anh.
Chiến Hàn Quân cau mày nhìn bé An: “Mẹ đã dạy cháu không được.
nói chuyện lúc đang ăn chưa?”
Ai ngờ rằng bé An ngẩng đầu lên, cực kỳ không phục nói: “Vậy chú ơi, sao chú cứ nói hoài vậy?”
Chiến Hàn Quân ngẩn người.
Lạc Thanh Du thấy bưồn cười không thôi, cô nhẹ nhàng xoa đầu Thanh An, cứ chỉ này rõ rằng là đang khích lệ cô bé.
Đôi mắt sắc như dao của Chiến Hàn Quân bắn về phía Lạc Thanh Du.
Nụ cười tươi tần trên khuôn mặt.
Lạc Thanh Du lập tức cứng lại, chỉ đành vùi đầu ăn nốt bánh quẩy.
Sau bữa sáng, Chiến Hàn Quân không vội đi làm, anh gọi Lạc Thanh Du đến, dùng giọng điệu rõ ràng không phải là thương lượng để độc đoán thông báo cho cô biết rắng, anh đã liên hệ đến nhà trẻ khác để nhập học cho Thanh Tùng và bé Việt Tin tức như giống như một tia.
sét đánh xuống từ trời xanh, khiến Lạc Thanh Du trở tay không kịp.
“Còn Thanh An thì sao?” Lạc Thanh Du bất ngờ thốt lên.
Đôi mắt Chiến Hàn Quân hân lên một ý cười sảng khoái, vui vẻ khi người khác gặp xui rủi, anh nhìn Lạc Thanh Du đầy ẩn ý; “Xem ra tôi không có nghĩa vụ phải nuôi dưỡng con bé rồi” Lạc Thanh Du định thần lại, hoá ra tên này vẫn chưa biết Thanh An là con gái mình.
Đổi với kế này của anh thì chỉ có thể lén lút đưa bảo bối Thanh An.
của cô đến nhà trẻ cùng với Thanh Tùng và Quốc Việt thôi Nhưng những gì Chiến Hàn Quân nói tiếp theo đã hoàn toàn đập vỡ suy tính đẹp đế của Lạc Thanh Du.
“Nhà trẻ này là nhà trẻ trực.
thuộc của biệt thự Hải Thiên, chỉ cách nơi này khoảng chín trăm mét, mỗi sáng có thể tự đi bộ đến trường?
Lý do Chiến Hàn Quân đưa ra lựa chọn như vậy thực ra là vì chuyện Thanh Tùng bị bắt cóc và Quốc Việt bị bạo lực học đường, hai chuyện này đã để lại cho anh một suy nghĩ rất sâu sắc: an toàn quan trọng hơn học tập rất nhiều.
“Học phí bao nhiêu vậy?” Lạc Thanh Du run rấy hỏi.
Chiến Hàn Quân nói rất nhẹ nhàng bảng quơ: “Mặc dù chu cấp.
cho con cái là nghĩa vụ chung của chúng ta, nhưng xem ra cô cũng chẳng có bao nhiêu điều kiện để chăm sóc chúng đâu, nên tôi miễn tất cả nghĩa vụ của cô đối với bọn chúng đấy”
Lời nói này nghe có vẻ đường hoàng tử tế thật, nhưng sau khi cân nhắc kỹ lưỡng thì lại phát hiện nó chẳng có ý tốt gì cả. Không phải anh ta đang tước bỏ nghĩa vụ nuôi con của cô sao?
Lục Thanh Du đứng thẳng người: “Ngài Quân, anh không được xóa bỏ nghĩa vụ của tôi đối với con cái. Tiền học phí mỗi người chúng ta đóng một nửa. Đừng có lo về vấn đề này, tôi bán thận bán máu cũng sẽ không chối bỏ phần trách nhiệm của tôi”
Chiến Hàn Quân nhìn Lạc.
Thanh Du ưỡn ngực tự hào, anh cũng tuôn ra mấy lời khen ngợi giả dối: “Ừ, không tệ. Học phí hơn hai trăm triệu, cô có thể gánh được không?”
Lạc Thanh Du trố mắt nhìn anh: “Nhiều… nhiều như v; Chiến Hàn Quân gật đầu: “Một đứa là hai trăm triệu, hai đứa là hơn bốn trăm triệu. Tôi và cô mỗi người sẽ gánh một nửa học phí, không ý kiến gì đúng không?”
Lạc Thanh Du sợ đến mức cầm bình nước bên cạnh lên, ừng ục uống không ngừng. Sau khi tự trấn an xong, lúc này Lạc Thanh Du mới chất vấn Chiến Hàn Quân: “Có nhiều nhà trẻ lắm mà, tại sao chúng ta lại phải chọn nhà trẻ đắt tiền như vậy?
‘Đắt tiền nhất có hẳn là tốt nhất đâu?”
Chiến Hàn Quân khinh thường chế nhạo: “Đừng có bao biện cho sự.
kém cỏi của bản thân cô”
Lục Thiếu Du cực kỳ không phục nói: “Không phải là tôi không làm được, chỉ là bây giờ tạm thời chưa thể thôi, nếu có thời gian ra ngoài làm việc thì tôi cũng có thể cho bọn nhỏ học ở nhà trẻ tốt nhất.
Anh biết mà, làm sao có được cả cá và tay gấu chứ, tôi phải chăm sóc.
con cái thì làm sao có thời gian ra ngoài làm việc kiếm tiền được.
Chiến Hàn Quân, anh có thể cho tôi mượn tạm một khoản tiền được không? Khi nào tìm được việc, tôi sẽ trả lại cho anh”