*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Linh Trang, anh Hàn Quân không nên ép em, anh sẽ hủy hôn lễ ngay lập tức. Khi tìm được bé Tùng, chúng ta sẽ tổ chức một đám cưới khác.”
“Xin lỗi, khiến anh mừng hụt rồi “Nghiêm Linh Trang khóc.
Chiến Hàn Quân nhìn Linh Trang mặc váy cưới, nước da trắng như tuyết, lông mày đẹp như tranh vẽ, đôi mắt đa tình, đẹp đến mức khiến người ta tìm đập rộn ràng.
“Không phải là không có chút nào vui mừng. Linh Trang, hôm nay em thật sự rất đẹp.”
Anh ôm lấy mặt cô, hôn lên đôi môi đang đẫm nước mắt của cô: “Em khiến anh phát điên vì em”
Linh Trang nghẹn ngào: “Anh Hàn Quân, đưa em ra khỏi đây”
“Được”
Đám cưới hoành tráng này, cuối cùng chỉ có Anh Nguyệt và Nghiêm Mặc Hàn tham dự.
Bảo bối Thanh An và Chiến Quốc Việt vẫn kiên trì đến cùng làm hai đứa trẻ cầm hoa.
Đôi mắt của ai cũng bị thu hút bởi cặp bé con cầm hoa này.
Người trên khán đài chỉ trỏ về phía Chiến Quốc Việt, “Đứa nhỏ này đẹp như vậy, lớn lên không biết sẽ làm bao nhiêu cô gái chết mê chết mệt đây”
Trong cả quá trình, vẻ mặt Chiến Quốc Việt đều là vẻ mặt không chút thay đổi.
Bảo bối Thanh An thấp giọng nhắc nhở Chiến Quốc Việt, “Anh, anh cười lên đi, chúng ta là đến tham dự hôn lễ, chứ không phải là đám tang đâu”
Chiến Quốc Việt dùng nụ cười lạnh dữ tợn đáp trả báo bối Thanh An… Bảo bối Thanh An run lên, “Quên đi, anh vẫn là đừng cười thì hơn, cười lên càng thêm rợn người.”
Đứa trẻ cầm hoa nâng váy cưới cho cô dâu, đưa cô dâu tới trước mặt chú rể.
Sau khi đám cưới vô cùng náo nhiệt kết thúc, khách khứa đều đã tan hết.
Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt v trở về khách sạn Sơn Nguyên mà họ đã đặt trước, ồn ào náo nhiệt đi vào phòng của Chiến Hàn Quân và Linh Trang, mồm năm miệng mười bắt đầu chất vấn.
“Hàn Quân, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
“Tại sao hai người cuối cùng lại không tổ chức hôn lễ?”
Im lặng!
Thật lâu sau, Chiến Hàn Quân đột nhiên tuyên bố một quyết định kinh ngạc, “Tôi quyết định rời khỏi thủ đô, đi tìm bé Tùng trở vêt Anh thần sắc ngoài cương nghị, giọng điệu chắc chắn, rõ ràng chính là một quyết định đã suy nghĩ rất cặn kẽ rồi.
Mọi người đều bị sốc “Nhưng trời đất bao la như vậy, cậu muốn đi đâu tìm bé Tùng?” Mẹ Nghiêm hỏi Chiến Hàn Quân nói: “Chúng con đã nghe ngóng được, Monster bắt bé Tùng đi có liên quan đến tổ chức Mạt Thế, vậy thì con, sẽ đến tổ chức Mạt Thế một lượt xem sao”
Linh Trang nắm chặt tay anh, xúc động nói: “Anh Hàn Quân, hãy đưa em đi cùng.
Anh có lẽ là biết rằng, nếu như anh đi rồi, trái tim em không còn chỗ nào yên được, sống trong sự giày vò cũng chẳng khác gì cái chết.
Chỉ có ở bên cạnh anh, em mới cảm thấy được sự kiên định.”
Có lẽ chỉ những ai từng trải qua cái chết, mới biết được ở bên nhau còn càng khó khăn hơn là chia lìa “Được”Chiến Hàn Quân nghẹn ngào.
“Vậy thì chúng ta sống chết có nhau”
Nghiêm Linh Trang nở một nụ cười thanh thản.