Chiếc xe lăn lội trong biển lửa, thân xe bị thiêu nóng.
Chiến Hàn Quân và Lâm Miên cùng không điều khiển được vô lăng. Cuối cùng chiếc xe mất khống chế, lao ra ngoài biển lửa kia.
Bọn họ đều cố gắng khống chế chiếc xe nhưng suy nghĩ này có vẻ là quá ngây thơ.
Đột nhiên phía sau vang lên tiếng đạn dồn dập, viên đạn găm vào thùng xe phát ra âm thanh rất lớn. Cũng may là cửa kính xe có khả năng chống đàn rất tốt nên hầu như đạn đều bị chặn lại bên ngoài cửa sổ.
Đúng lúc này, một người đàn ông đồ trắng cầm súng bản tỉa bất ngờ lao ra từ phía sau. Viên đạn anh ta bản ra xuyên qua thùng xe…
Nhìn thấy viên đạn chuẩn bị xuyên qua người Chiến Hàn Quân, Lâm Miên lại dùng cơ thể của mình để chắn viên đạn đó.
Rõ ràng Lâm Miên bị trúng đạn nhưng anh ta lại cười rạng rỡ: “Tổng giám đốc, anh không cần phải lo cho tôi. Tôi đã mặc áo chống đạn rồi”
Chiến Hàn Quân ôm lấy Lâm Miên đang sắp chết và nói: “Lâm Miên, không được chết, anh nhất định phải sống cho tôi.”
Còn anh bị thương trong lúc xe xóc nảy.
Cuối cùng anh ngã dúi dụi trong thùng xe, lúc gần chết, anh đột nhiên cảm thấy vô cùng sợ hãi.
“Lâm Miên, tôi hối hận “Đến lúc gần chết tôi mới hiểu vì sao năm đó linh hồn của cô ấy lại về tìm tôi. Bởi vì… cô ấy không yên tâm về tôi.”
“Cũng giống như tôi bây giờ, tôi không thể yên tâm về cô ấy”
“Lâm Miên, nếu cho tôi chọn lựa lại từ đầu, tôi nhất định sẽ không từ bỏ cô ấy”
Lâm Miên dùng toàn bộ sức lực của mình để bảo vệ Chiến Hàn Quân dưới người mình: “Tổng giám đốc, tôi sẽ không để anh chết đâu.”
Chiếc xe xóc nảy, đầu và người của Lâm Miên va đập hết lần này đến lần khác vào.
thành xe Chiến Hàn Quân giữ chặt lấy tay của Lâm Miên, trong lúc ý thức mơ hồ anh gọi tên cô: “Linh Trang… Linh Trang… anh xin lỗi… anh sai rồi”
Hồi ức ùa về như nước lũ, một khi đã tràn về thì không thể ngăn cản được.
Đầu của Chiến Hàn Quân vô cùng đau đớn.
Những cảnh tượng đó hiện lên rõ ràng, có ấm áp, tàn nhãn, đau đớn và ngọt ngào.
“Linh Trang, sau này lớn lên em lấy anh được không?”
“Vâng..”
“Con muốn kết hôn với Linh Trang”
“Vậy thì con muốn tổ chức một đám cưới ma trước đây chưa từng có bao giờ.”
“Nói ra cũng kỳ lạ, đứa con gái Lạc Thanh Du nhà tôi trước đây là đứa vô dụng, nhưng sau khi vụ tai nạn đó xảy ra thì giống như trở thành một người khác vậy”
“Linh Trang, sao em không nghe lời anh.
Anh đã nói rồi, em không được phẫu thuật thẩm mỹ, em không được rời xa anh. Vì sao em lại không nghe?”
“Bởi vì em muốn trở thành người mà anh Hàn Quân thực sự thích. Anh Quân, trên tờ giấy đăng ký kết hôn trong cả hai lần đều phải ghi tên của Nghiêm Linh Trang”
Đồng tử của Chiến Hàn Quân đứng im một chỗ.
Cuối cùng anh cũng nhớ lại rồi, tất cả những chuyện trong quá khứ, mối tình đau khổ sinh ly tử biệt với Nghiêm Linh Trang, tất cả anh đều nhớ lại rồi.