Điền Ngọc Mễ là một tổng giám đốc giàu kinh nghiệm và lạnh lùng, nên cô ta có những yêu cầu rất khät khe đối với người xin việc.
Sau khi đọc qua hết một lượt những hồ sơ xin việc, trên mặt cô ta lộ rõ vẻ thất vọng.
Thế rồi đôi mắt lợi hại như chỉm ưng của cô ta quét về phía những người đang hối hả tìm việc, lướt qua từng gương mặt mệt mỏi của mỗi người.
Cuối cùng ánh mắt rơi xuống bóng dáng không thể rũ bỏ vẻ đẹp trai kia, tuy răng đã không còn là thái tử gia đầy hào quang và danh vọng, nhưng dáng vẻ không màng thẳng thua ấy vẫn khiến người ta kinh ngạc.
Một sự bất ngờ to lớn dần hiện lên trong mắt Điền Ngọc Mễ, rồi từ từ chuyển thành một nụ cười đầy đắc ý và hân hoan.
Điên Ngọc Mễ là con dâu của nhà họ Nghiêm. Mặc dù hiếm khi trở lại nhà họ Nghiêm, nhưng cô ta vẫn biết được một bí mật từ miệng của Nghiêm Hiểu Như: Chiến Hàn Quân, người bị mất trí nhớ, đã trở về.
Nghiêm Linh Trang vì muốn bảo vệ Chiến Hàn Quân mà che giấu thân phận của anh rất cẩn thận.
Điền Ngọc Mễ cũng không phải người tốt, đối với việc bị Á Châu mua lại năm đó vẫn canh cánh trong lòng. Mấy năm nay cô ta dùng trăm phương ngàn kế để lấy lại cơ nghiệp của nhà họ Điền, hơn nữa cũng muốn quanh co lòng vòng, bắt kịp rồi vượt qua Nghiêm Linh Trang.
Chỉ có điều Nghiêm Linh Trang vốn đứng sẵn trên vai người khổng lồ, bản thân lại thông minh, không chỉ bảo vệ được Á Châu do Chiến Hàn Quân thành lập mà còn mở rộng cả lãnh thổ Á Châu ra bên ngoài, tạo nên những vinh quang còn lớn hơn Khiến giấc mộng đẹp của Điền Ngọc Mễ tan thành mây khói Tuy nhiên, lần này chạm trán Chiến Hàn Quân, dã tâm của Điền Ngọc Mễ lại một lần nữa rục rịch Chiến Hàn Quân bị mất trí nhớ, nếu như cô ta có thể lợi dụng sự tài năng của người này thì Á Châu liệu còn có thể sừng sững đứng trên đỉnh được nữa không?
Điền Ngọc Mễ bước về phía Chiến Hàn Quân.
“Anh đang tìm việc?”
Chiến Hàn Quân nghe được một giọng nói khá là uy nghiêm truyền tới từ phía sau, quay người, lập tức nhìn thấy Điền Ngọc Mễ đang khoanh tay nhìn mình.
Anh gật đầu: “Phải “
“Anh biết kỹ thuật hack chứ?” Điền Ngọc Mễ hỏi thẳng Chiến Hàn Quân gật đầu.
Điền Ngọc Mễ giải quyết vấn đề một cách dứt khoát: “Vừa vặn, công ty của chúng tôi đang rất cần tìm một hacker. Anh đến chỗ tôi đi”
Mặc dù lời nói rất độc đoán, nhưng lại cực kỳ phù hợp với phong cách của Chiến Hàn Quân.
Chiến Hàn Quân không có lý do gì để từ chối, đi theo Điền Ngọc Mễ đến quầy tuyển dụng của công ty họ.
Điền Ngọc Mễ lấy hợp đồng đã soạn thảo sẵn ra, có tên công ty của mình, điền tiền lương hàng năm là mười năm tỷ, sau đó đưa hợp đồng cho Chiến Hàn Quân: “Nhìn xem, nếu không còn vấn đề gì thì ký tên vào.”
Chiến Hàn Quân nhanh chóng lật xem nội dung hợp đồng, vừa đọc xong liền nhấc bút lên định ký.
Không hề nhận ra ánh mắt đang khấp khởi mừng thầm của Điền Ngọc Mễ.
Cũng may Bạch Hoài An và Chiến Hàn Lâm là hai kẻ được chiều chuộng sinh hư hỏng, quản lý công ty thì ba ngày bắt cá, hai ngày giăng lưới, không có sự kiên trì bền bỉ và sức chịu đựng. Nên hôm nay mới để cô ta nhặt được chỗ tốt như này.
Nếu có hai kẻ đó ở đây, cô ta muốn ký hợp đồng với hacker đẳng cấp thế giới với mức lương mười năm tỷ, quả thực là mơ mộng hão huyền.
Chiến Hàn Quân mới ghi được một nửa tên thì bên trong chợ tuyển dụng bỗng phát ra tiếng vang lớn.
Vì tò mò, Chiến Hàn Quân ngừng ký và nhìn về phía thủ phạm gây ra vụ náo loạn.
Chỉ thấy Nghiêm Linh Trang xuất hiện ở lối vào của khu chợ tuyển dụng, mặc một chiếc áo vest nhỏ màu đen, thắt cà vạt, xõa mái tóc xoăn dài. Tóc của cô đen như mực, không mang theo bất cứ phụ kiện trang trí nào, càng làm nổi bật chiếc khuyên tai kim cương hình dạng cỏ ba lá may mắn.
Sau lưng cô là hai hàng vệ sĩ đeo kính râm, mặc tây phục trắng đen, nội tiết tố bùng phát càng phụ trợ cho khí thế nữ vương của cô tăng thêm vạn lần.
Cô trực tiếp bước về phía Chiến Hàn Quân.
Chiến Hàn Quân nhìn thấy cô, chỉ khẽ liếc qua sau đó lại cúi xuống cầm bút viết tên mình lên hợp đồng.
Điền Ngọc Mễ thở phào nhẹ nhõm.
Đang định đưa tay cầm lấy hợp đồng của Chiến Hàn Quân, không ngờ lúc này Nghiêm Linh Trang lại ra tay.
Nghiêm Linh Trang giật lấy hợp đồng, ánh mắt sắc bén phóng về phía Điền Ngọc Mẽ. Ánh mắt đó giống như một con dao cứa vào tận xương, khiến toàn thân Điền Ngọc Mễ không thể kiềm chế mà run rẩy.