Bé An đột nhiên ló ra một cái đầu nho nhỏ, trên mặt mang theo nụ cười rạng rỡ: “Chú, mẹ bảo con đến nói cho chú một tiếng, sách đọc có hay đi chăng nữa cũng phải quan tâm cái dạ dày của mình cho thật tốt.
Đến giờ ăn cơm rồi nha.”
Chiến Hàn Quân đứng lên, lúc này mới bị cảm giác cực kỳ đó bụng đánh tới. Nhưng nếu như ở lại nhà người cho thuê ăn cơm thì cũng có chút thất lễ đi.
Đang do dự không biết phải từ chối như thế nào thì bé An đã chạy đến, cưỡng ép lôi kéo Chiến Hàn Quân ngồi vào bàn ăn dưới lầu.
“Chú, hôm nay chú phải ăn cơm với con.”
Nghiêm Linh Trang năn nỉ anh: “Ở lại đây đi”
Chiến Hàn Quân nhìn những món ngon trên bàn khiến cảm giác thèm ăn bị câu lên: “Cám ơn hai người đã thịnh tình khoản đãi, vậy tôi cung kính không bẵng tuân mệnh”
Anh ngồi xuống kế bên Nghiêm Linh Trang.
Lúc ăn cơm, cảm thấy ánh mắt cô có chút bất tiện, anh liền lịch sự gắp thức ăn cho cô, còn thân thiết hỏi: “Thích ăn cái gì?”
Nghiêm Linh Trang nói: “Tôi không kén ăn Lại hỏi ngược lại anh: “Sách đọc có hay không?”
Chiến Hàn Quân thành thực nói: “Ừ. Quả thật không tệ.”
Anh nhìn cô một cách ngờ vực: “Sao cô lại biết tôi nhất định sẽ thích quyển sách này?”
Nghiêm Linh Trang nhẹ nhàng nở nụ cười yếu ớt. Từ nhỏ cô đã lớn lên bên cạnh anh còn không biết anh yêu thích những thứ gì sao.
“Đàn ông không phải đều thích loại trò chơi tràn đầy tính khiêu khích cùng kích thích như vậy sao?”
Chiến Hàn Quân khẽ run, thì ra là cô đoán như vậy.
Bé An thấy bộ dáng bố mẹ vui vẻ hòa thuận như vậy thì cười đến không ngậm được miệng.
Sau bữa trưa Chiến Hàn Quân nói tạm biệt với Nghiêm Linh Trang, lại phá lệ mà đưa ra một yêu cầu: “Có thể cho tôi mượn cuốn “The Matrix” mấy ngày được không?”
Nghiêm Linh Trang cười nói: “Anh thích thì anh cứ lấy đi. Để ở chỗ tôi cũng chỉ có thể để đó trưng bày mà thôi.”
Bé An nhanh trí đem mấy quyển sách “The Matrix” ôm ra. Đặt lên trên tay Chiến Hàn Quân nhỏ giọng dặn dò anh: “Đây là quyển sách mà mẹ con thích nhất đó nha.”
Chiến Hàn Quân khẽ run, trong lòng vô hình có chút cảm giác vui vẻ.
Sau khi Chiến Hàn Quân rời đi, Nghiêm Linh Trang lại bắt đầu rầu phát sầu.
“Đối với những người đọc hiểu được mấy quyển sách này, chỉ sợ cũng là lúc mở ra một kỹ năng mới. Mà anh cần rất nhiều tiền mới có thể thực hiện mục tiêu mà anh đang khao khát.”
“Mà tôi làm sao có thể đem tiền của anh trả lại cho anh chứ?”
Chiến Hàn Quân ở trong phòng mình thuê, Vườn Ánh Sáng.
Một người đàn ông mặc Jacket màu đen, trên mặt để bộ râu lôi thôi, đầu tóc xoăn như một cái ổ gà, đứng dưới khu chung cư.
Vườn Ánh Sáng. Sau đó lại núp sau lưng cây lim to lớn, đồng tử sắt bén quan sát cánh cửa bên ngoài khu chung cư.
Không qua bao lâu, liền thấy Thu Liên ôm Hổ Tử từ trong khu chung cư đi ra. Mỗi ngày cứ đến thời điểm này, cô đều phải đến khu chợ gần đó mua thức ăn. Bởi vì thường thì vào lúc này thức ăn tươi ở chợ đều bị giành mua hết không còn một mống, vì thế cô có thể dễ dàng mua được đồ ăn hơn.
Lúc cô đi đến vỉa hè, một bên là bức tường cao cao của khu chung cư có rất nhiều lá cây rụng rơi đầy mặt đất. còn một bên là những hàng cây cao cao dày đặc. Trên đường có rất ít người qua lại vì thế cô thả Hổ Tử xuống. Để cho cậu tự đi phía trước.
Bỗng nhiên sau lưng có một bóng người xông đến ôm cô thật chặt sau đó còn cuối người cản lên cổ cô.
Thu Liên bị dọa sợ đến mức hồn vía đều bay lên mâu há miệng liền hét lên: “Cứu mạng”
‘Gã đàn ông liền vội bịt miệng cô lại nói: “Thu Liên đừng hét, là tôi.”
Cái giọng nói quen thuộc này khiến cho Thu Liên cả kinh, đồng tử cũng bất giác mở lớn.
Cô không cũng không kêu nữa mà quay: đầu nhìn người đàn ông ở sau lưng. Tới tận khi thấy được gương mặt quen thuộc kia, gương mặt mà cô từng ký thác toàn bộ hy vọng rồi lại đem toàn bộ hy vọng của cô hủy diệt triệt để kia khiến Thu Liên bỗng chốc nổi khùng.
“Sao anh lại còn sống cơ chứ? Tại sao anh còn chưa chết đi?”
Trong nháy mắt sắc mặt đàn ông đen xì, tàn bạo mà nắm lấy cổ tay cô, hung ác nói: “Thu Liên, có phải em đã không còn thương anh nữa đúng không? Anh nghe nói em đã tái giá? Chuyện này là thật hay là giả?”
Thu Liên bị anh thô bạo bắt lấy khi: tâm tình thật sự không thoải mái, lúc này liền không kìm lòng được mà đem đàn ông này So sánh với Nguyệt