Giữa Vạn Bụi Hoa Nhất Điểm Hồng

Chương 28: Phiên ngoại 2: Lộ nguyên hình




Mỹ thực đang bày ở trước mặt, giấc mộng bao năm của Từ Thương sắp thành hiện thực, nhưng mà Từ Thương đã được ba dạy dỗ cẩn thận, “không được ăn đồ ăn không rõ nguồn gốc xuất xứ”, cho nên, Từ Thương bình ổn lại lý trí, hỏi lại cho rõ ràng.

“Lâm Hiên, ai bảo cậu làm thế này?”

“Tiêu Nhiên ca…. Buổi tối hôm nay anh ấy vừa gọi điện tới, mắng tôi một buổi, anh ấy gửi mail cho tôi, tôi đã tải xuống rồi, cơ mà chưa hết… Tôi đợi hôm nào đó dùng mạng của trường tại lại xem sao.”

“…. Là cái gì a?”

“Tiêu Nhiên ca nói, tốt nhất là để chúng ta hai người cùng nhau xem, mấy tệp tin tải xuống rồi tôi cũng chưa có xem.”

“Tên của nó là gì! Nói tên nó xem nào…”

“Thật vô vị, haizz…” Mặt Lâm Hiên nhăn nhíu, tựa như nói chuyện hơi lâu, thân thể có chút lạnh, vì thế hắt hơi mấy cái, không tự giác càng dính vào người Từ Thương gần hơn, “Cái gì mà kinh tế học phương Tây, Nhật Bản quật khởi, chủ nghĩa xã hội Trung Hoa đã được xây dựng như thế nào…. Vân vân linh tinh.”

Từ Thương cong cong khóe miệng, hừ lạnh một tiếng, không ngờ rằng Tiêu Nhiên có thể tàng trữ nhiều hàng nóng đến như vậy, vừa nghe qua đã biết ngay là tuyển tập các diễn viên phim người lớn đủ các quốc gia châu lục, Âu Mĩ, Nhật Bản, Trung Quốc đều có, cơ mà xem cái phong cách đặt tên này……. Dám chắc tám phần là Tiêu Nhiên tham khảo đống tài liệu của Thiệu Khanh mà có được.

Cơ mà Từ Thương chẳng rảnh rỗi mà nghĩ nhiều như vậy, lý trí đương nhiên vẫn có, nhưng mà sao thắng được dục vọng tựa như lang thôn hổ yết? Người yêu trước mặt, đoàn tụ sum vầy, nếu ở địa vị của Tiêu Nhiên mà nói, không ăn sạch mới là lạ.

Vì thế Từ Thương cũng làm như vậy, hắn nhanh chóng tấn công cái miệng đang lải nhải nhớ lại các loại ‘tài liệu’, Lâm Hiên chỉ “ưm ưm” từ chối mấy tiếng, hết thảy đều hòa tan ở bên trong, đêm dài nhân tĩnh, nếu cẩn thận nghe ngóng, thậm chí có thể nghe được âm thanh hai người cuồng nhiệt dây dưa.

Dưỡng khi trong miệng Lâm Hiên nhanh chóng bay hết sạch, vừa mới lên tinh thần, Lâm Hiên đã chuẩn bị bỏ chạy, nhưng cái gáy lại bị Từ Thương gát gao chế trụ, lúc này, Từ Thương trực tiếp dùng hành động để nói cho Lâm Hiên biết một chân lý, lần này y tự mình gây họa, muốn chạy, không có cửa đâu.

Từ Thương điều chỉnh hô hấp, đem dưỡng khí cuồn cuộn của mình truyền đến miệng Lâm Hiên, lấy cách này để duy trì nụ hôn được lâu dài. Hắn dù sao cũng là một cao thủ tình trường, một cái hôn bình thường có thể khiến người khác thất điên bát đảo, lại đừng có nói thời khắc này, Từ Thương dùng toàn bộ kiến thức của bản hân, làm đủ bước chuẩn bị, cố gắng tạo cho mình và Lâm Hiên một lần ♂đầu ♂tiên ♂tuyệt ♂vời♂

Từ Thương vừa hôn, tay cũng không nhàn rỗi, Lâm Hiên đã tự bóc vỏ sạch sẽ dâng lên, thật sự là không ngờ tới. Từ Thương vốn là bác sỹ, phẫu thuật là chuyện thường xuyên, trên ngón tay có một vài vết chai nghề nghiệp, sờ vào có cảm giác nhỏ khô ráp, bình thương Lâm Hiên luôn thích lôi kéo cánh tay Từ Thương, sờ sờ vết chai ấy.

Lúc này, ngón tay Từ Thương hơi gấp lại, dùng đốt ngón tay đã chai lại, khẽ mơn man quanh ngực Lâm Hiên, đôi lúc sẽ âu yếm một chút hai khỏa hồng anh. Khiến Từ Thương ngoài ý muốn chính là thân thể Lâm Hiên mẫn cảm đến vô cùng, cho dù chỉ là một cái chạm rất nhỏ, cả người sẽ run lên, thân thể mềm nhũn, tựa vào lồng ngực Từ Thương.

Khi Từ Thương buông Lâm Hiên ra, Lâm Hiên chỉ có thể há miệng thở dốc, vào thời khắc mấu chốt này, Từ Thương sao có thể buông tha cho y được. Vì thế, không đợi Lâm Hiên ổn định hơi thở, đôi môi Từ Thương nhẹ nhàng trượt xuống, từng ngụm từng ngụm nhấm nháp Lâm Hiên, tựa như phá lệ coi trọng hai điểm nhỏ trước ngực Lâm Hiên đã trở nên đỏ tươi xinh đẹp. Đôi tay Từ Thương cũng không nhàn rỗi, trực tiếp bắt lấy tiểu Lâm Hiên nhạy cảm đã ngẩng cao đầu, dùng ngón tay cái không nặng không nhẹ mà vuốt ve, phối hợp với đầu lưỡi tiến công vận động, Lâm Hiên rất nhanh đã chịu không nổi, càng ngày càng thở dốc mạnh mẽ, sau đó là giọng xuoang mũi, phát ra âm thanh “Ah ah”, tựa như cố nén cái gì.

Từ Thương cảm thấy khá hoàn hảo, tay phải chậm rãi đi đến vỗ về Tiểu Lâm Hiên, tay trái chậm rãi mở ngăn bàn lôi thuốc♂bôi♂trơn♂ra. Nhìn bộ dáng chuyên nghiệp nhuần nhuyễn của Từ Thương, không khó để nhìn ra hắn ấp ủ âm mưu này đã bao lâu.

“Một chút là tốt  rồi.”

Từ Thương đem bôi trơn ở tay, sau đó ma sát một chút, hắn không muốn Lâm Hiên giật mình vì độ lạnh của dầu trơn, ma sát sinh nhiệt một chút, sau đó mới chậm rãi xâm nhập cơ thể Lâm Hiên.

Khi Lâm Hiên cảm giác được ở mặt sau cơ thể, không ngừng vuốt ve, thậm chí muốn tiến vào cơ thể y, y mới bừng tỉnh, mạnh ngồi dậy, động tác mạnh đến mức khiến Tiểu Lâm Hiên đau đớn. Biểu tình trong mắt Lâm Hiên trở nên khổ sở, nhưng y vẫn cố gắng nhe rằng trợn mắt đem câu hỏi trong lòng hỏi ra.

“Từ Thương Thương….. Thế…. Tôi không phải là thụ chứ….!”

Hôm nay Tiêu Nhiên gọi điện đến không chỉ gửi cho Lâm Hiên mấy tệp tài liệu, những gì cần giảng dạy cũng đã giảng dạy rồi, nào là tư thế 69, nào là vào chỗ nào, ra chỗ nào, theo như Thiệu Khanh nhận xét thì Tiêu Nhiên nói vô cùng nhuần nhuyễn, khiến cho một kẻ mặt dày như Lâm Hiên cũng phải đỏ mặt tai hồng.

Nhưng mà nói đi nói lại, Tiêu Nhiên đã quên nói với Lâm Hiên, chú em cái gì cũng không cần làm, chỉ cần nằm dưới là tốt rồi.

Cho nên Lâm Hiên lúc này, tình dục còn vương trên mặt, chẳng qua trong mắt còn có điều không lý giải được, làm cho Từ Thương muốn ngẩng mặt lên trời hét lớn lên. Dựa theo tính cách trước đây của Từ Thương, giải thích cái con khỉ, cứ làm xong rồi khắc biết ai công ai thụ! Nhưng mà đối với Lâm Hiên, Từ Thương đành phá lệ….. Không thể áp dụng phương pháp cũ, vì thế Từ Thương quyết định áp dụng lối suy nghĩ của Lâm Hiên, đem vấn đề này thảo luận rõ ràng.

“…… Cậu có nghe qua một câu gọi là, thân cao quyết định công thụ?”

“……. Hình như có.”

“Cậu xem, Kiều Sở với Mục Uyên, Mục Uyên cao, Mục Uyên là công.”

“Ừ.”

“Thiệu Khanh với Tiêu Nhiên, Tiêu Nhiên cao, Tiêu Nhiên là công.”

“Ừ….”

“Cho nên a, cậu với tôi, tôi cao, tôi là công.”

“Đúng!”

“Chon nên, cục cưng,” Từ Thương hôn nhẹ lên khóe môi Lâm Hiên, “Chúng ta có thể tiếp tục không?”

“…….. Được.”

……..

……….

“Từ Thương Thương!!! Cậu, cậu, cậu mau cho ra ngoài! Đừng đẩy nữa!!! Không vào nổi nữa!!”

“…… Không phải đã vào được hay sao, còn  vào được toàn bộ, bảo bối thật tuyệt vời!”

…………

………

“…… Ô ô ô ô… Tiêu Nhiên gạt người, anh ta nói vô cùng tuyệt vời, rõ ràng làm gì có…… Ưm….. Hình như cũng không gạt người……… Từ, Thương, Thương, chậm lại, chậm lại một chút, cậu không biết thương hoa tiếc ngọc sao………. Đừng có đẩy…. Ưm…… Ah……. Tôi bảo đừng có đẩy!!!”

“Thắt lưng của cậu thật dẻo, lúc trước có học khiêu vũ sao?”

“Khiêu vũ cái đầu nhà cậu!…… Ưm…… Ưm…….. Sao lại lên rồi……… Sao lại có thể lên được cơ chứ! CÒn…. Ưm…….. Dùng lực…..!!”

.......

.......

Toàn văn hoàn