“Ai, ngươi điểm nhẹ.” Đối mặt tình nhân nhiệt tình tăng vọt, Tô Việt tuy rằng thích thú, vẫn còn lựa lúc nói ra bất mãn nho nhỏ của bản thân.
La Mân nhẹ nhàng bắn một chút trên phân thân hắn, lập tức làm cho Tô Việt phải hít một hơi lương khí, giọng nói run lẩy bẩy mà nói “Ngươi hỗn đản, ngươi tuyệt đối là cố ý mà.”
La Mân cười, không tiếp tục làm khó dễ người yêu mình nữa, lật người hắn lại, cái mông hướng về phía trước, nhẹ nhàng hôn theo bờ vai của hắn một đường tinh tế xuống dưới.
Lúc này, Tô Việt không còn than thở cùng oán giận nữa, hắn hơi hơi nhắm mắt lại, cảm thụ được âu yếm vô cùng ôn nhu của tình nhân.
Lúc La Mân thấy sung sướng nhất, không thể không cảm khái, vẫn là người yêu mình suy nghĩ rất chu đáo, quả nhiên, nếu hắn ở tại nhà mình thì thật sự bất tiện, đừng nói đến mấy chuyện này, chỉ sợ mẹ mình nhìn đến Tô Việt, không chừng lập tức sẽ tức đến ngất xỉu luôn đó chứ.
Ban đêm, La Mân nhìn ngắm mái tóc đen mềm của tình nhân đang nằm trong lòng mình, không cưỡng lại được cúi thấp người, nhẹ nhàng hôn một chút. Tô Việt buồn ngủ mông lung giương mắt nhìn thoáng qua, trong bóng đêm phát hiện có đốm lửa nhỏ lúc sáng lúc tối, không khỏi nhíu khởi mày “Ngươi không phải cai thuốc rồi sao? Sao còn hút nữa?”
La Mân luống cuống tay chân đem điếu thuốc dụi tắt, hi cười nói “Buổi chiều uống cà phê, giờ ngủ không được, nên hơi chán mới hút thuốc.”
Tô Việt theo trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, từ trong ngực của hắn vùng ra “Nói đi.” Hắn cũng ngồi dậy, lấy hộp thuốc lá “Lại có chuyện gì?”
La Mân cười xởi lởi “Đâu có tâm sự gì, chỉ cần ngươi ở bên cạnh ta, ta liền vĩnh viễn không có tâm sự.”
Tô Việt “Ba” mở bật lửa, qua ánh lửa chợt lóe lên, chiếu rọi gương mặt hai người.
“Có phải cha mẹ ngươi muốn ngươi phục hôn hay không a.” Trong bóng tối, La Mân thấy không rõ mặt Tô Việt, nhưng lại có thể nghe được trong giọng nói nồng đậm chua xót.
“Ngươi nghĩ đi đâu vậy chứ, trừ ngươi ra, ta ai cũng không thương.” La Mân từ sau lưng Tô Việt, choàng tay ôm lấy thắt lưng hắn, Tô Việt nhẹ nhàng giãy khai.
“Nếu thực cảm thấy Tư Việt không xa mẹ được, ngươi cứ làm vậy đi.” Thanh âm của hắn có chút nghẹn, cũng rất mau liền khôi phục bình tĩnh “Kỳ thật phục hôn cũng không phải chuyện gì xấu.”
Vừa mới dứt lời, đã bị người phía sau kéo mạnh ngã xuống giường “Tô Việt, ngươi rốt cuộc là muốn nói gì, ngươi mau rút lại lời vừa nói đi.”
La Mân tức giận cực kỳ, trong lòng bực tức tình nhân không hiểu tâm tình của mình “Ta yêu ngươi như vậy, ngươi lại khuyên ta cùng nàng phục hôn, ngươi rốt cuộc suốt ngày suy nghĩ gì hả?” Hô hấp ồ ồ phả trên mặt Tô Việt, Tô Việt hơi hơi nhắm hai mắt lại.
La Mân thấy hắn không lên tiếng, càng thêm tức giận, không khỏi hung hăng cắn hướng môi hắn, khi gương mặt cùng gương mặt tiếp xúc nhau, cảm thấy một mảnh lạnh lẽo, không khỏi kinh hãi “Tiểu Việt, ngươi làm sao vậy?”
Hắn vội vàng đem đèn bàn mở ra, chỉ thấy Tô Việt nhanh chóng lấy tay che trên mặt, La Mân ghé vào trên người hắn, ra sức dời tay hắn khỏi mặt của hắn.
Quả nhiên, không ngoài sở liệu, trên mặt Tô Việt đầy nước mắt.
Hắn lạnh lùng nghiêng đầu sang chỗ khác, không nhìn tới La Mân, La Mân hoảng hốt, “Tiểu Việt, ngươi giận ta? Tiểu Việt, ngươi đừng như vậy, ta thề với trời, trong lòng ta chỉ có ngươi, không có người khác, thật sự, ta sẽ không cùng Giai Giai phục hôn, ta đời này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa đều là của ngươi, nếu ta có nhị tâm, cứ cho thiên lôi đánh xuống ta, không chết tử tế được.” Chữ “tử” bị Tô Việt cường liệt đặt tại trong miệng, ô ô nửa ngày, không nói ra được.
Tô Việt hung hăng trừng mắt liếc La Mân một cái, “Ta thực hận bản thân mình hiện tại, đều là bởi vì ngươi, ta đều nhanh biến thành nữ nhân.” Nói xong, hắn cũng không thèm nhìn tới La Mân, một cước đá hắn văng đi, xuống giường, đi vào toilet.
La Mân cười khổ nhìn bóng dáng Tô Việt, xoa đầu gối bị đá đau, nữ nhân à, hắn cười khổ, nữ nhân còn dễ dỗ hơn hắn nhiều.
Trong toilet, Tô Việt đứng ở trước bồn rửa mặt, phiền táo nhìn mình qua gương, đôi mắt đỏ bừng, cái mũi đỏ bừng, hắn hận bộ dạng hiện tại này của mình. Khi phát giác La Mân có tâm sự, tự nhiên mình thương tâm khổ sở hận mình bất lực. Hắn biết, với sự hiểu biết của mình về La Mân, hắn là khẳng định sẽ không cùng Giai Giai phục hôn, thế nhưng, chính hắn cũng không rõ, dù sao là nhìn đến La Mân vì người đàn bà kia mà hao tổn tinh thần liền cảm thấy không thể chịu đựng được, chẳng lẽ đây là ghen tị? Hắn nhìn sắc mặt tái nhợt của mình trong gương, cười khổ, đúng vậy, mình là ghen tị, ghen tị nàng cùng La Mân dù đã li hôn nhưng vẫn còn qua lại, cho dù nói như thế nào, bọn họ dù sao cùng sống chung nhiều năm như vậy, lại có một liên kết chung, một đứa con, đó là bậc thang mà mình vô luận như thế nào đều vượt qua không được.
Hắn mở vòi nước, dùng nước lạnh rửa mặt, thở sâu, lấy lại vẻ lãnh đạm như trước trở lại giường. La Mân vẫn khẩn trương nhìn mình, Tô Việt hung hăng chui vào chăn, tứ chi gắt gao xiết lấy thân thể ấm áp người kia “Ta sẽ không buông ngươi ra đâu, nếu ta theo ngươi tới nơi này, ta liền tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi, dùng cả đời này, ta cũng phải giữ chặt ngươi.”
La Mân kinh hỉ phát hiện, tình nhân cư nhiên không tức giận, ít nhất là nhìn qua, không tức giận như vậy, còn chủ động quấn lấy mình, vội vàng tắt đèn, đồng dạng đem người khó tính kia ôm vào trước ngực của mình.
“Ta sẽ không thả ngươi đi đâu.” Người khó chịu kia, nửa ngày, hừ ra một câu như vậy “Ngươi nếu dám động đậy gì đó, ta sẽ giết ngươi.”
La Mân hắc hắc cười, âu yếm hôn liên tục lên mặt hắn, hạnh phúc mà lại thỏa mãn ôm hắn “Vĩnh viễn không có một ngày như thế, ngươi yên tâm nhé.” Nghĩ đến đây, những khúc mắc tích tụ bao lâu nay giống như được giải tỏa hết.
Sáng sớm, lúc La Mân rời giường đi làm, Tô Việt vẫn còn ngủ. La Mân làm xong bữa sáng, đặt ở trên bàn ăn, trước khi đi, hôn nhẹ lên mí mắt tình nhân “Mau dậy đi, bé lười, không phải sáng nay ngươi tính đi đâu sao? Còn không đứng dậy nữa.”
Tô Việt trở mình mở mắt, nhìn La Mân liếc mắt một cái, không để ý tới hắn tiếp tục ngủ.
La Mân thấy hắn thật sự rất đáng yêu, nhịn không được bắt tay vói vào chăn, ở trên tấm lưng trơn mượt của hắn nhéo nhéo hai cái lần nữa.
“A, ngươi hỗn đản này.” Tô Việt kêu sợ hãi, trừng mắt to, lại bị La Mân hôn nhanh lên chóp mũi, chạy trốn tới cửa, bỡn cợt nheo nheo mắt “Cưng ơi, ta phải đi làm rồi, buổi tối gặp, đừng quá nghĩ muốn ta.”
Nói còn chưa dứt lời, chỉ thấy một vật gì đó màu trắng bay thẳng tới, La Mân vội vàng vài bước nhảy ra, ha ha cười đóng cửa lại, thật lâu sau, cái gối vẫn còn nằm trên mặt đất.
“Hỗn đản.” Tô Việt nghiến răng nghiến lợi mắng tới tắp, quả nhiên lúc sáng sớm, uy lực nam nhân là lớn nhất, vừa mới nãy, ngay tại một giờ trước, cái hỗn đản kia, vừa muốn cưỡng chế mình một hồi, làm hại mình thiếu chút nữa tê liệt toàn thân, cư nhiên còn dám nhắc nhở chính mình, giữa trưa đi đâu đó, thật là đáng chết. Tuy rằng miệng nói cứng rắn vậy, chính là, trên mặt lại – lộ ra nụ cười thản nhiên, tựa đầu trên chiếc gối mềm mại, thật muốn cứ nằm như vậy hoài không đứng dậy.
Khi đi xuống thang lầu, La Mân đang chuẩn bị lấy chìa khóa mở cửa xe, tự nhiên cảm thấy muốn hắt xì thật to “Sao ách xì dữ vậy nè? Ai đang mắng ta?”
Không ngoài Tô Việt sở liệu, trên bàn bày một ly sữa, một đĩa chân giò hun khói, một đĩa trứng ốp la. Hắn cau mày, hừ nhẹ một tiếng. Tuy rằng càu nhàu như vậy, nhưng rất nhanh, chân giò hun khói, trứng ốp la đã không còn chút gì, uống cạn ly sữa, người nào đó giống như chắng chút quan tâm, đem cái ly đặt ở trên bàn, nhưng trên khóe miệng kia lại giơ lên, tiết lộ cảm xúc chân thật của hắn.
Chín giờ rưỡi Tô Việt cũng ra cửa, bất quá, không phải đi xem căn nhà đã hẹn trước, mà là đánh xe đi thành đông cổ thành, đến trường trung học Thập Nhị Trung rất nổi danh ở đó. Vương Lập Gia đang bị giam từng học ớ trường này 3 năm, mà ông thầy Hứa Trọng Đạo đã chết kia, là giáo viên dạy thể dục ở đó.
Tô Việt ngày hôm qua khi xem 《 đoạt lấy giả 》, từng có một ý niệm chợt lóe trong đầu, sau lại bị La Mân làm gián đoạn. Sáng hôm nay lúc xem lại, đột nhiên lại thoáng hiện ra, làm cho hắn quyết định, muốn đi trường học này tìm hiểu một chút.
Tô Việt vội vàng từ trong tiểu khu đi ra, đón một chiếc taxi màu đỏ hướng đi cổ thành, vẫn chưa phát hiện, hắn chân trước mới vừa đi, phía sau ra một chiếc xe màu đen có rèm che liền theo trong tiểu khu, lặng lẽ đi theo chiếc xe hắn vừa leo lên.