Giữ Chặt Chị Gái

Chương 1




“Tiểu Minh, con thích ai nhất ?”

“ Là mẹ.”

“Yêu nhất là ai ?”

“ Chính là chị nhỏ.”

Lần đầu tiên nghe xong , thần sắc Chung mẹ kinh ngạc không nói nên lời.

Một năm này , Chung Duệ Minh năm tuổi, khuôn mặt xinh đẹp hào quang chói lọi như thiên sứ giáng trần. Cả nhà ba đời kinh thương ( buôn bán ; kinh doanh ), là gia tộc làm ăn lớn ,gia sản coi như cũng phú quý ; cha mẹ , thân thích tướng mạo đều bình thường, sau khi sinh hạ Duệ Minh , cả nhà sợ hãi than không thôi.

Nếu không phải Chung Duệ Minh chào đời có Chung ba ba ở bên cạnh , thực sự không thể không hoài nghi ôm nhầm đứa nhỏ của người khác.

Duệ Minh vừa mới sinh ra, da thịt phấn nộn tuyết trắng, lông mi thật dài nhẹ nhàng run run, còn không chờ bác sĩ đánh vào mông (**) , khóe miệng mũm mĩm hơi hơi nở nụ cười đáng yêu.

(**) đỡ đẻ phải “tét” vào mông để kích thích trẻ cất tiếng khóc đầu đời

Nụ cười ngây ngô đáng yêu này lập tức làm phòng sinh một mảnh trắng xóa buồn tẻ nhất thời tràn ngập ánh sáng nhu hòa hòa lẫn không khí vui mừng phấn khích .

Hết lòng tin theo đạo Thiên Chúa giáo bác sĩ vội vàng quỳ xuống, thanh âm lầm bầm khẩn thiết vang lên : “Đây là thần hiển linh ! Thiên sứ hạ xuống phàm trần !”

Đứa bé xinh đẹp dần dần lớn lên, tính tình thông minh lanh lợi ,nhu thuận là niềm kiêu ngạo tự hào của cả nhà.

Chung mẹ từ ngày sinh hạ Duệ Minh hiện tại đã ba mươi lăm tuổi, là người đảm nhiệm chính trong xí nghiệp gia tộc , lại là dâu cả trong dòng họ, cơ hồ sau khi tịnh dưỡng trong tháng ( ở cử ;ngày sinh nở ) liền lập tức bận rộn vùi đầu vào xử lý đống công việc trong văn phòng.

Người trông nom Duệ Minh, trừ bỏ bảo mẫu bên ngoài, cách vách cũng giúp không ít việc. Mà hàng xóm bên cạnh Duệ Minh chỉ có Ngọc Hàn cũng là con gái một trong nhà chơi cùng, liền trở thành bạn tốt, so với Duệ Minh lớn hơn bốn tuổi.

Chung mẹ nghĩ rằng, đứa nhỏ mới năm tuổi làm sao hiểu được cái gì là “Yêu” ? Chỉ là ngày ngày ở chung, cảm thấy đặc biệt thân mật thôi. Chung mẹ rất nhanh vứt bỏ suy nghĩ rối rắm này ra sau đầu.

Qua vài năm, Duệ Minh trổ mã càng thanh tú phiêu dật, dần dần giống bộ dáng thiếu niên chững chạc, cơ hồ luôn làm cho người khác nhìn vào đình chỉ hô hấp . Chung ba ba thường lo lắng hắn sẽ gặp những tên biến thái quấy rầy, sớm đưa hắn đi học không thủ đạo [ 1 ] đề phòng có chuyện bất trắc .

[ 1 ] còn gọi là Karate hay Karate-Do một môn võ thuật truyền thống của vùng Okinawa (Nhật Bản). Karate là nghệ thuật chiến đấu với các đòn đặc trưng như đấm, đá, cú đánh cùi chỏ, đầu gối và các kỹ thuật đánh bằng bàn tay mở. Trong Karate còn có các kỹ thuật đấm móc, các kỹ thuật đấm đá liên hoàn, các đòn khóa, chặn, né, quật ngã và những kỹ thuật đánh vào chỗ hiểm. Để tăng sức mạnh cho các động tác tấn đỡ, Karate sử dụng kỹ thuật xoay hông hay kỹ thuật kime, để tập trung lực năng lượng toàn cơ thể vào thời điểm tác động của cú đánh.

Tuy rằng hiểu chuyện nghe lời như trước, nhưng trong lòng Chung mẹ luôn hoài niệm lúc tiểu Duệ Minh còn nhỏ thường kêu “Mẹ mẹ”.

“Tiểu Minh trưởng thành, không còn nói thích mẹ nhất .” Công tác một ngày mệt mỏi Chung mẹ liền ngồi phịch ở trên sofa, cho dù con trai yêu quý đến phòng khách bồi bà , Chung mẹ vẫn là không nhịn được tùy hứng một chút.

Vừa rồi hắn cười rộ lên như một thiếu niên chững chạc trưởng thành sớm, “ Người con thích nhất là mẹ .”

“Yêu nhất là ai ?”

Hắn cúi đầu mỉm cười, nhè nhẹ vỗ về trang sách, “Con yêu nhất là chị nhỏ.” Tuy rằng vẻ mặt có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn thẳng thắng thừa nhận.

Lúc này ,Chung mẹ mới cảm thấy vấn đề dần nghiêm trọng.

Tiểu Minh vừa mới tiến vào thời thanh xuân ( tuổi dậy thì ) .….. Mến mộ khác phái là chuyện bình thường. Phòng Ngọc Hàn ở cách vách, đương nhiên gần chỗ ban công………………………..

Nhìn xem mới mười bốn tuổi vừa vặn bằng tuổi con trai của người bạn , bà bất an đi tìm bạn tốt thương lượng.

Sau khi kể rõ đầu đuôi câu chuyện , bạn tốt lại cười đến tiền phủ hậu ngưỡng [ 2 ], “Tiểu Minh thật sự nói với cậu như vậy? Hắn sớm lẽo đẽo theo Ngọc Hàn nhà mình nói qua, muốn Ngọc Hàn chờ hắn lớn lên, nhất định không được quen bạn trai khác.”

[ 2 ] cười đến nỗi hết gập người ra phía trước rồi ngửa người ra phía sau or té trước ngã sau .

“Ngọc Hàn nói sao ?” Nhận ra con mình trưởng thành sớm cũng có một mặt trẻ con ngây ngô như vậy, cũng không nhịn được nở nụ cười.

“Ngọc Hàn nói………” Bạn tốt cười đến lau nước mắt nửa ngày, “『 tiểu quỷ, ai để ý ngươi?』 bất quá mình rất khâm phục Tiểu Minh nhà cậu rất có chí khí nha, hắn nói:『 hiện tại còn là tiểu quỷ, nhưng khi tôi lớn lên sẽ không còn là tiểu quỷ nữa .』”

Thiếu niên thiếu nữ thật sự là đáng yêu, thế giới này bởi vì có bọn họ, mới tràn ngập màu sắc đẹp đẽ như vậy .

Thời điểm Duệ Minh bước vào trung học, Chung ba ba vì mở rộng sự nghiệp, quyết định dọn nhà chuyển đến Newyork , gia gia hắn không cho phép người trong gia tộc phân tán mỗi người một nơi, kiên trì không cho Duệ Minh một mình ở lại Đài Loan chờ thi đại học.

“Đứa nhỏ,” Chung ba ba tuy rằng luôn bận bịu trong công việc, nhưng đối với Duệ Minh hết mực quan tâm chưa từng lơ là , “Tư chất của con không nên lãng phí bó buộc ở Đài Loan. Ở nước Mĩ , khả năng của con bước chân vào đại học là dễ dàng , trường học ở Đài Loan cho con nhảy hai cấp còn chưa xứng với tư chất của con , lại có người dám nghi ngờ con là dựa vào đặc quyền mới vào được, đây là đạo lý gì chứ ?

“Cha mẹ chưa bao giờ quản tương lai con muốn làm gì, cho dù làm nghệ thuật gia ; học giả, Chung gia chẳng lẽ không nuôi nổi một thiên tài ? Chúng ta thực sự không đành lòng nhìn con lãng phí tương lai ở Đài Loan………………Mở rộng sự nghiệp là thật, nhưng mà nguyên nhân chủ yếu cũng là vì con ……”

Yêu nghệ thuật là phải kiên định bước trên con đường mình đã chọn, nhưng đồng thời cũng phải biết ơn cha mẹ cả đời đã góp phần tạo nên lý tưởng của mình .

Nhưng tuổi hắn còn trẻ , cứ suốt ngày chau mày rối rắm , Chung mẹ tuy lo lắng nhưng cũng không thể làm gì muốn để hắn tự do quyết định, chỉ có thể ôm bờ vai của hắn.

“Mẹ,” hắn trưởng thành đã so với Chung mẹ cao hơn một cái đầu, “Con biết người cùng ba ba khổ tâm…………… Chính là con không bỏ xuống được…………….. Con không rời được Ngọc Hàn. Điểm trong lớp của cô ấy không cao , toàn dựa vào mánh khóe để vượt qua, không có con để ý Ngọc Hàn học bài…………… Con sợ cô ấy sẽ rớt trước khi bước vào cửa đại học năm thứ nhất .”

Lần đầu tiên, mẹ nghe được Duệ Minh kêu một tiếng………… “Ngọc Hàn”.

Đứa nhỏ này………… Từ năm tuổi đến mười lăm tuổi, tâm tư vẫn luôn đơn thuần kiên định đến tận bây giờ?!

“Vậy con có còn thích mẹ nhất …………….. Yêu Ngọc Hàn nhất sao?”

Mặt hắn nổi lên ráng đỏ nhàn nhạt , khẽ mỉm cười, ngượng ngùng lại dứt khoát thừa nhận: “Phải, con yêu Ngọc Hàn nhất.”

Thật sự là không thể hiểu nổi……

——————————————————

Thời gian xoay vần cũng không có làm phai nhạt tình cảm của hắn đối với Ngọc Hàn, ở nước Mĩ, cá tính phóng khoáng dễ gần của hắn rất nhanh đã quen được một đoàn bằng hữu quốc tịch khác , thiếu nữ nước Mĩ khêu gợi nóng bỏng đến kinh người, như đóa hoa hồng nở rộ lan tỏa mùi thơm ngào ngạt , nói chuyện cởi mở , nhiệt tình như lửa .

Dù có đem về nàng dâu tóc vàng………………… Chung mẹ cùng Chung ba ba đều đã chuẩn bị tâm lý.

Nhưng Duệ Minh hầu hết lại đối xử nhàn nhạt, không phân biệt nam nữ, trò chuyện thân thiết như nhau không đi quá giới hạn , cũng đồng thời bảo trì khoảng cách lễ phép có phần xa cách .

“Cho dù đối tượng của con là người ngoại quốc……….. cha mẹ cũng không ngăn cản ,chúng ta cũng không phải là hai lão nhân ; lão thái bà ngoan cố, chỉ cần con thích …………….”

“Con chỉ yêu Ngọc Hàn…………………..” Duệ Minh lộ ra nụ cười xán lạn , “Nhược thủy tam thiên, ta chỉ lấy một gáo nước [ 4 ] .” Lại cúi đầu nhìn của bộ sách của Shakespeare [ 3 ].

[ 3 ] tên đầy đủ William Shakespeare là nhà thơ và nhà soạn kịch người Anh, được coi là tác giả vĩ đại nhất của ngôn ngữ Anh, và là nhà soạn kịch đi trước thời đại. Ông thường được tôn vinh là nhà thơ tiêu biểu của nước Anh, và “thi sĩ của vùng Avon (Quê hương của Shakespeare)”.

[ 4 ] đây là một thành ngữ bên TQ, nghĩa gốc: Nước sông vô hạn, ta chỉ cần một gáo – Ý nói: Trên đời người ngàn vạn, ta chỉ yêu mình ngươi Ngày xưa có rất nhiều con sông nông nhưng chảy xiết không thể dùng thuyền mà phải dùng (mấy thứ như) xuồng cao su (nguyên gốc là “皮筏” – “leather float; inflatable raft”, ta cũng ứ rõ) mà sang, người xưa cho rằng do nước yếu nên không chở thuyền được, cho nên mới gọi sông như vậy là “nhược thủy” (“弱水” – “nước yếu”). Sau đó, văn học cổ dần dần dùng từ “nhược thủy” để chỉ con sông hiểm mà dài rộng, trong 《 Kim Sơn Diệu Cao Thai 》 khá nổi tiếng của Tô Thức có câu : “Chốn Bồng Lai không thể đến, nhược thủy ba nghìn dặm”. Từ “nhược thủy” trong 《 Hồng Lâu Mộng 》 ý chỉ bể tình biển yêu. Cổ Bảo Ngọc nói với Lâm Đại Ngọc : “Mặc cho nhược thủy tam thiên, ta chỉ lấy một gáo nước”, sau này trở thành lời thề tình yêu son sắt giữa hai người nam và nữ (nguồn: chikarin11906.wordpress.com/chu-thich/)

Lần này, đầu Chung mẹ thực sự có chút choáng váng.

Bà cùng chồng trời sinh đều thuộc dạng người có đầu óc nhanh nhạy kinh doanh , trình độ liếc mắt đưa tình lớn nhất chính là: “Rất nhớ ngươi nha”, “Hôn một cái” Chỉ hai câu này dùng gần ba mươi năm, tuy đơn giản nhưng lại vô cùng hữu dụng. Cùng với lãng phí thời gian yêu đương, không bằng vùi đầu kiếm bộn tiền lớn. Bọn họ xem tin tức thông qua báo giấy không hứng thú đọc sách, hoàn toàn là kiểu mẫu điển hình của thương nhân chân chính

Ba đời kinh thương, đời cha chú trong dòng họ cũng có người từng lén lút ăn mặn bên ngoài ( ý là vợ bé ), phong hoa tuyết nguyệt vô hạn, có thể nói là di truyền dòng máu bên trong không có nửa điểm tế bào lãng mạn đa tình, người người diện mạo bình thường, tận sức cống hiến cho gia tộc cùng kinh tế Đài Loan.

Nhưng đứa nhỏ này……………….. vừa là kết hợp giữa tư chất giỏi giang và cực kì si tình …………

Chẳng lẽ thật sự là “Ngạt trúc xuất hảo duẫn [ 4 ] ”?

[ 4 ] tre xấu sinh măng non

“Thực sự không phải bệnh viện đưa nhầm đứa nhỏ cho chúng ta chứ?” Bà nghiêm túc hỏi chồng.

“Bà sao lại hỏi câu kì lạ này ?” Chung ba nhăn mày, “ Chỗ nào hoán đổi tiểu hài tử tốt như vậy ? Bà phát sốt rồi sao ? Sinh con bình an xong bà còn nâng niu bế nửa ngày mới mê man thiếp đi, dưỡng dục nhiều năm như vậy, còn hoài nghi gì chứ ?”

Chung mẹ vô lực buông thõng hai vai, “ Ai, tôi đã hiểu………… Không phải bệnh viện ôm nhầm, chính là thượng đế trao sai lầm rồi………… Tặng một thiên tài điển hình tình thánh (**) cho chúng ta……”

(**) tạm hiểu thế lềy nha ‘’ thánh ‘’ : tài ba, thiêng liêng ,thiên tài /// ‘’ tình ‘’ : tình củm ,thâm tình

Bà thật không biết nên khóc hay nên cười mới tốt ……

Thất tình cũng không phải ngày tận thế, đúng không ?

Dù là trời có sập xuống thì mọi chuyện vẫn có cách giải quyết , thất tình chỉ cần ủ rũ vài tuần hoặc vài tháng là xong, qua nhiều năm vết thương cũng tự động chữa lành mà thôi.

Ngọc Hàn lau lau chà chà nước mũi, nghĩ đến tên bạn trai phản bội mình đi theo học tỷ, trong lòng không khỏi dâng lên bi thương , ôm giấy vệ sinh khóc nấc lên.

Nhìn quen lắm rồi, bạn cùng phòng vô lương tâm người thì mang tai nghe ngủ khò khò chẳng có lấy một câu an ủi , người thì hì hục làm bài tập làm bài tập. Trước mặt Ngọc Hàn có 3 lít nước khoáng đều là bạn cùng phòng chuẩn bị cho cô khóc khát khô cổ họng cần dùng .

“Để mặc cậu ấy khóc cho đã sẽ không sao .” Các cô gái trong phòng than thở, “Khóc xong rồi lại biến thành người vui vẻ hoạt bát .”

Đường tình yêu của Ngọc Hàn thực sự không phải “Hàn” ( 1 ) bình thường , không biết cậu ấy không có mắt nhìn người, hay là hay là mệnh Hồng Loan ( 2 ) vốn mang quẻ sát, luôn quen phải đàn ông thối. Nhóm bạn cùng phòng lặng lẽ làm một bảng biểu, đem bọn đàn ông thối xếp một hàng vào trong danh sách , thần sắc chuyên chú tỉ mỉ viết xuống thói hư tật xấu của bọn họ . Cuốn sổ đen này rất được các nữ sinh yêu thích lưu truyền rộng rãi sang tay nhau , cùng việc đọc sách có giá trị tương đương, không biết đã tạo phúc cho bao nhiêu thiếu nữ tránh rơi vào miệng cọp ( ý nói sa vào tay bọn tiện nam là ăn thiệt thòi ).

( 1 ) Chữ Hàn này có ý chơi chữ. Hàn là bần cùng nghèo túng, có trong tên của Ngọc Hàn. Ý bảo: Ngọc Hàn không có nghèo về tình cảm bình thường, mà nghèo đặc biệt, dù có nhiều tình yêu nhưng nghèo tình cảm chân chính.

( 2 ) Hồng Loan là một loại giải thích về sự đào hoa trong Chu Dịch. Hồng Loan sát chính là chuyện tình cảm nam nữ. Nói chung người mang mệnh Hồng Loan thường không phải người chung thủy.

Lại nói tiếp , Ngọc Hàn nhưng thật ra hi sinh tiên liệt ( 3 ) quá mức . Có điều , dù tiên liệt thì tiếng khóc ai oán rung trời , tạp âm nho nhỏ mà đặt lên bàn cân so sánh với câu chuyện tình yêu anh dũng của cậu ấy, có vẻ bé nhỏ không đáng kể.

( 3 ) công lao tiền nhân hoặc Người có công nghiệp đời trước, học theo công lao của tiền bối (cụ thể hàm nghĩa trong câu này là noi theo tấm gương thất tình trước).

Chính là lần này , vận hạn “ xúi quẩy” của cậu ấy có thừa. Thật vất vả tìm được bạch mã vương tử để mắt, không nghĩ tới học tỷ bày kế một nháo hai khóc ba thắt cổ, hơn nữa còn dùng chiêu thoát y bồi ngủ (>____> Ý nói việc cần tốn thời gian, chút giải quyết qua loa không thể giải quyết hết mọi việc .

—————————————————————-

“Được rồi , đừng khóc.” Duệ Minh kiên nhẫn an ủi Ngọc Hàn. “Nếu còn khóc nữa, sẽ không nhìn thấy đường đi. Có thể đợi ngày mai hẳn khóc được không?”

“Khóc còn phải chọn ngày sao ?” Cô tức giận nói, “Nhóc không biết thất tình rất đau khổ sao?”

“ Không biết.” Hắn rất hào phóng thừa nhận, “Tôi theo đuổi chị, còn chưa được chấp nhận, cũng chưa có bắt đầu, cho nên không biết tư vị thất tình.”

“Ai chao ?” có nữ nhân ngốc nào có thể kháng cự được vẻ mặt ngây thơ hào quang vạn trượng của tiểu Duệ Minh đây ?

“Nhóc nha.” Hắn cười thật dịu dàng làm cho người ta không hề phòng bị, cũng may từ nhỏ cùng nhau lớn lên Ngọc Hàn đã sớm miễn dịch.

“Làm trò, tình chị em gì chứ ?” Cô liếc trắng mắt, “Chị biết Tiểu Minh là muốn chọc chị vui vẻ, nhưng cũng không cần đến mức hi sinh bản thân như vậy ? Đàn ông không thể dễ dàng nói ‘’ yêu ‘’ ngoài cửa miệng, con gái rất dễ xiêu lòng , nhất nhất tin đó là thật . Đàn ông luôn như vậy, tùy tiện nói vài câu tình tứ , tiếp đó quay lưng đi liền không chịu trách nhiệm ………….” Nói luyên thuyên một hồi xong, hốc mắt cô lại bắt đầu đỏ lên .

Thời điểm theo đuổi cô , ai mà không nói lời ngon tiếng ngọt.

Thật sự là cô liên tục thất tình đến lo sợ phập phồng …………………….. Bốn năm đại học cộng thêm một năm học sở nghiên cứu, cơ hồ mỗi năm đều thất tình hai, ba lần, có người bỏ lại cô xuất ngoại du học, có kẻ bị gia đình bắt ép kết hôn sớm, còn có người thì nói tính cách không hợp …….

Lý do ngoài mặt thì đường đường chính chính , nói trắng ra là do cô không chịu thoát y bồi ngủ mà thôi.

Nói đùa, muốn cô cam tâm tình nguyện thoát y bồi ngủ, chỉ khi trước mặt cô là chân mệnh thiên tử chân chính, còn chưa có trải qua thời gian khảo nghiệm, đã quăng cô sang một bên đi ôm ấp người khác , cô sao có thể tùy tiện phó thác thứ quý giá của con gái cho những tên xấu xa đó ?

Người làm cho cô thất tình thống khổ chính là tên học trưởng học giỏi trong trường, trước khi quen nhau cô còn cẩn thận nói một tràng nguyên tắc, đối phương vui vẻ bằng lòng lúc này cô mới yên tâm cùng hắn qua lại .

Không nghĩ tới………… chưa đến hai tháng, tên vương bát đản đó đã bị học tỷ phỏng tay trên cướp mất ! Đơn giản là cô ả kia cấp tốc cởi quần áo mò lên giường với hắn , ngay cả tiền khách sạn cũng chi trả .

Duệ Minh lẳng lặng nghe Ngọc Hàn loạn thất bát tao [ 4 ] tự thuật, nét mặt bình tĩnh không có một tia biến hóa, chỉ có lỗ tai hơi hơi đỏ lên.

[ 4 ] có 2 nghĩa nói năng lộn xộn ; mất trật tự or Đầu váng, thần hồn điên đảo.

“Đừng tức giận nha .” Cô lau nước mắt, “ Chị khóc xong sẽ không nghĩ đến tên đàn ông thối đó nữa , càng sớm nhìn rõ bộ mặt dối trá của hắn càng tốt…………………..”

“Tôi không có tức giận .” Hắn mặt ngoài vẫn nhất nhất điềm tĩnh ôn hòa.

“Nhóc lừa người khác thì có thể, tưởng dễ qua mặt chị sao ?” Ngọc Hàn nhẹ nhàng sờ sờ đầu Duệ Minh, “Không có việc gì ……. Nhóc từ nhỏ đã vậy , tâm tư nghĩ gì cũng không biểu hiện ở trên mặt, chính là lỗ tai đỏ lên là minh chứng cho nhóc đang tức giận . Do chị ngốc nghếch mới đâm đầu vào …………………….”

“Là hồn nhiên, không phải ngốc.” Hắn cười cười giúp cô chải lại những sợi tóc bị gió thổi tán loạn, “Tôi vốn không cho rằng cầu hôn một lần sẽ thành công vượt qua cửa ải. Ngọc Hàn, tôi vẫn luôn chờ chị.”

“Kêu là chị, càng lớn càng không lễ phép.” Cô nhíu nhíu mày, “Đây không phải là chuyện đem ra nói giỡn …………………… Liền theo như lời nhóc nói…………………” thanh âm của cô càng ngày càng nhỏ, trừng mắt nghênh diện hai người đang đi tới.

Kẻ bạc tình cùng học tỷ dừng chân lại , tên bạn trai cũ lập tức dùng ánh mắt không vui thậm chí mang chút khinh thường nhìn bọn họ .

Ngọc Hàn sửng sốt một hồi lâu, phong độ, phong độ. Trong lòng nhỏ giọng nhắc nhở bản thân, nhiều lần thất tình đã dạy cô một điều “Quân tử tuyệt giao bất xuất ác ngôn [ 5 ] ”.

[ 5 ] người đàng hoàng không chơi với nhau nữa cũng không nói xấu nhau

“ Chào.” Cô liền cất giọng chào hỏi bình thản, cố nặn ra dáng vẻ tươi cười duyên dáng .

Thấy biểu cảm mất tự nhiên của Ngọc Hàn, lại quay sang nhìn nhìn hai người trước mắt, Duệ Minh liền hiểu rõ. Vành tai của hắn hơi hơi đỏ lên, lại chỉ tao nhã gật gật đầu.

Ánh mắt của vị học tỷ kia tựa như muốn lột sạch quần áo hắn …………………..

Có điều, vẻ mặt si mê này hắn đã sớm gặp vô số lần, thần tình Duệ Minh vẫn bình thản ung dung đối mặt ánh mắt tham lam của cô ả này .

Đã dơ bẩn, lòng của cô ta cũng không còn sạch, cùng hắn không quan hệ, hết thảy bọn họ đều là “Người xa lạ”. ( nghĩa là tên bạn trai cũ của Ngọc Hàn đang suy nghĩ rằng :chị nữ 9 kk chịu ngủ cùng hắn là do chị ấy đã ngủ với ng khác )

Hắn hiện giờ chỉ quan tâm điều này, ánh mắt hung hăng lườm Ngọc Hàn.

“ Thì ra cô sớm đã kiếm được người mới .” Thấy bạn trai xa lạ đứng cạnh người yêu cũ lập tức khiến kẻ phụ bạc kia phẫn nộ , tỏa khí giận bừng bừng ở trên người Ngọc Hàn, “Còn giả bộ trưng ra bộ dáng người bị hại, cô đúng là cô gái xấu xa ! Tôi ít nhất cũng đường đường chính chính nói chia tay với cô, còn cô âm thầm sau lưng tôi bắt cá hai tay ! Nơi nơi khóc lóc kể khổ, làm cho tôi bị bạn học cùng giáo sư trách mắng chán ghét , cô đúng là người đàn bà chanh chua lắm mồm………………….”

Ngọc Hàn bị mắng đến hai mắt dại ra, còn không kịp phản ứng, đã thấy Duệ Minh lắc mình đi ra ngoài, còn chưa biết rõ ràng xảy ra chuyện gì, học trưởng đã rên rỉ nằm trên mặt đất, một bên mắt bầm tím xốc xếch giống như hóa trang thành bộ dáng chó hoang đi rong vậy.

“Anh còn gì muốn nói ?” Duệ Minh tỏ vẻ thật hòa ái dễ gần hỏi, “Sao lại không cẩn thận tí nào, đang mắng rất cao hứng lớn tiếng mà, đụng vào cột điện rồi sao?” Hắn vươn tay.

“Rõ ràng là ngươi đánh ta !” Học trưởng phẫn nộ hất tay hắn ra , “Ta cảnh cáo ngươi, dám ra tay đánh người………….”

“Là tôi sao?” Duệ Minh quay đầu hỏi Ngọc Hàn, “ Chị Ngọc Hàn , xem xem là tôi đánh hắn sao?”

Cô ngây người một lát , đầu óc vòng vo xoay chuyển, cười cười trả lời, “Chị không thấy gì hết .”

“Ở đây chỉ có bốn người chúng ta, tôi nói không có, Ngọc Hàn cũng nói không thấy …………..” Duệ Minh xoay chuyển ánh mắt ôn nhu cười ấm áp với học tỷ , “ Vị tiểu thư này , nói xem tôi có đánh hắn sao?”

Bị nụ cười xinh đẹp của hắn làm mê hoặc , ngay cả chính mình họ gì đều quên mất , làm sao còn nhớ hắn đánh người ? “Tôi………… Tôi cũng không thấy gì hết……….. Có thể cho tôi danh thiếp của cậu không ?” Học tỷ háo sắc nở nụ cười.

“Đặng Tú Hoàn!” Học trưởng rống lên đứng dậy , “Ngươi vừa gặp tiểu bạch kiểm liền lộ bản tính háo sắc ? Ta bị đánh thành như vậy, ngươi còn đứng về phe tiểu bạch kiểm [ 6 ] kia ?!”

[ 6 ] = trai bao/ những chàng trai trắng trẻo, non choẹt, như thư sinh. (thường mang nghĩa châm chọc)

“Hách Bách Mộ, chính ngươi vô dụng còn trách người khác? Ta làm sao có thể coi trọng ngươi ? Mắt ta đúng là bị mù rồi mới quen ngươi?”

“Ngươi đúng là kẻ háo sắc, ngươi còn nói không có ta sống không được sao?”

“Hừ, ta nào có nói qua? Ngươi đừng có vọng tưởng .”

“Ngươi………………………” Lưu lại đôi tình nhân mất hết hình tượng tranh cãi dữ dội không thôi, đầu sỏ gây nên Duệ Minh lại lộ vẻ mặt tươi cười ôn hòa, nhẹ nhàng đẩy đẩy Ngọc Hàn, “Chúng ta đi thôi.”

Không nhìn tới hai người bọn họ , Ngọc Hàn đột nhiên cười phá lên , cười càng lúc càng lớn tiếng, cười một hồi cuối cùng lại chuyển thành khóc òa lên.

Duệ Minh nhanh nhẹn xuất ra chiếc khăn tay khác , nhẹ nhàng giúp cô lau nước mắt. Từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hắn biết tuyến lệ của Ngọc Hàn có bao nhiêu dồi dào.

“May mắn…………….. May mắn chỉ lãng phí hai tháng thanh xuân………………” Cô nức nở than thở, “Vấn đề là, năm năm đại học nhớ nhung , ba năm sở nghiên cứu lại nhớ nhung , năm nay đã hai mươi bảy………… tuổi thanh xuân của ta…………. Oa oa…………..”

“Có tôi ở đây .” Duệ Minh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, “Ngọc Hàn , tôi sẽ luôn ở bên cạnh chị , hãy nhận lời cầu hôn của tôi.”

“………….Chị chỉ xem nhóc là em trai…………. tôi muốn có gia đình hạnh phúc mỹ mãn, tôi muốn có đứa con đáng yêu………….. Hu hu hu….”

Duệ Minh không khỏi mỉm cười. Các cô gái hiện nay đều thích tranh cường háo thắng, không thua kém bực mày râu , hắn hiểu rõ tâm tư Ngọc Hàn, tâm nguyện từ nhỏ đến lớn của cô đều muốn trở thành nữ cường nhân trong gia đình.

Tình yêu của hắn với cô, thời gian cùng không gian cũng không thể ngăn trở. Hắn vẫn luôn kiên nhẫn đợi, chờ đợi chính mình mau mau trưởng thành. Người khác tôn sùng hắn là thiên tài, mà không có người nhìn đến nửa đêm khổ đọc của hắn, người khác ghen tị hắn được nhiều phái nữ si mê , nhưng không ai biết trong lòng hắn sớm nhận định một người, mà người kia lại khăng khăng xem hắn như đứa em trai ruột thịt trong gia đình , không ngừng yêu đương và thất tình.

Ở nước ngoài xa xôi, chỉ có thể thông qua e-mail cùng ICQ ( 7 ) cùng cô duy trì liên lạc mỏng manh này, mỗi khi nghe cô kể lể về chuyện tình cảm với từng người bạn trai , trong lòng hắn chua xót không thể tả .

( 7 ) ICQ (I Seek You) hiện được khoảng 120 triệu người trên thế giới đăng ký sử dụng. ICQ cho phép người dùng có thể tìm bạn, gửi thư, chat, gửi tin nhắn SMS vào điện thoại di động (ÐTDÐ)… với chất lượng dịch vụ khá tốt và ổn định. Trong bài viết lần này, chúng tôi chỉ xin giới thiệu những tính năng riêng của ICQ. Những tính năng thông dụng như nhắn tin, chat, gửi e-mail đều có cách sử dụng khá giống nhau giữa các IM nên bạn có thể tự khám phá.

Hắn, cũng không giống bề ngoài thoạt nhìn như thiên sứ.

Yêu Ngọc Hàn………………. khi cô thất tình trừ bỏ được cùng cô trải qua khổ sở , trong lòng Duệ Minh đã cảm thấy thỏa mãn vui mừng cùng đau xót lâm râm .

Cho nên, hắn đã trở lại. Mặc kệ công việc ở Washington đầy tiềm năng , cho dù quay về đất nước nho nhỏ này cũng không tiếc, tự tay bảo vệ che chở Ngọc Hàn.

Trên taxi , mãi cho đến khi Ngọc Hàn khóc mệt rồi dựa vào bờ vai hắn từ từ ngủ. Nhẹ nhàng choàng qua bờ vai cô , làm cho cô tựa sâu vào lồng ngực mình .

Thật đáng thương, khóc thành ra nông nỗi này. Nhẹ nhàng ôm lấy cô, lòng tràn đầy thương tiếc.

Sắc trời Đài Bắc đục ngầu chẳng có gì thu hút hắn cả , nhưng bởi vì có cô, dù ở bầu trời Washington DC có xinh đẹp xa hoa lộng lẫy, thì trong lòng vẫn từng phút từng giây nhớ đến cô .

Hắn lựa chọn con đường chính trị, nguyên nhân chủ yếu cũng là vì Ngọc Hàn.

Rời đi biên giới, trưởng thành sớm hắn mới phát hiện, thoát ly khung trời Đài Bắc ( 8 ) để mở mang tầm nhìn ra bên ngoài , thì ra Đài Loan bị vây trong bão, hết thảy bình lặng đều là tạm thời nhưng không đáng tin. Hắn chưa từng dâng lên cảm giác hoang mang như vậy, cũng càng gắt gao theo dõi tình hình biến động quốc tế.

( 8 ) Đài Bắc là trung tâm của Đài Loan, nơi được mệnh danh là hòn đảo xinh đẹp. Ở đây có nhiều điểm vui chơi, tham quan thú vị. Đài Bắc là thủ đô của Trung Hoa Dân Quốc và là thành phố trung tâm của một vùng đô thị lớn nhất tại Đài Loan. Đài Bắc nằm ở đầu phía bắc của đảo chính và nằm bên sông Đạm Thủy, cách thành phố cảng Thái Bình Dương Cơ Long 25 km về phía đông bắc

Những thay đổi nhanh chóng trong thế giới, hắn có thể xoay chuyển được gì ? Hắn tự hỏi. Hương tổ ( quê cha đất tổ ) là nơi hắn sinh ra, hơn nữa ngay cả xuất ngoại du lịch cũng không có Ngọc Hàn bên cạnh . ( câu này chả hiểu edit ra sao mò đại )

Nghe bài diễn thuyết xong , hắn liền lựa chọn chính trị làm chí hướng cả đời. Không sai, chính trị xác thực chứa nhiều bí mật đen tối…………………. Nhưng mà muốn giữ được hương tổ ,phải có quyền lực ảnh hưởng lực nhất định . Hắn cũng không có dã tâm lớn, không muốn làm chính khách. Dần dần, hắn lại đối với chính khách giấu mặt sau lưng đoàn cố vấn nảy sinh hứng thú, mà hắn trầm tĩnh đầu óc nhạy bén cơ trí cùng kinh nghiệm phong phú, rất nhanh chiếm được sự tán thưởng coi trọng của giáo sư, đề cử hắn đến Washington DC .

Hắn không phải là kẻ vô ơn, cũng không phải không biết vị tham nghị viên luôn luôn theo dõi tình hình ở eo biển Đài Loan này có thể chỉ dạy hắn càng nhiều thứ mới mẻ .

Chì là………………… lòng của hắn không đặt ở đây . Hắn tốt nghiệp ở sở nghiên cứu một năm, trong khoảng thời gian ở Washington cũng đã là giới hạn nhẫn nại lớn nhất của hắn . Cho dù Lương lập ủy không đến tìm hắn, hắn cũng sẽ tự mình từ chức về nước.

Còn nhớ trước khi đi, tham nghị viên cau mày nhìn hắn………………….

“Dany, tôi chưa bao giờ vì cậu tuổi còn trẻ mà nghi ngờ không trọng dụng cậu……………. Trời biết tôi đối đãi với cậu so với người già dặn kinh nghiệm đầy mình còn coi trọng hơn. Vì sao đột nhiên quyết định về Đài Loan ? Nếu là vấn đề tiền lương chúng ta ……”

“Không phải.” Hắn nở nụ cười ấm áp , “…………….ở Đài Loan tôi có người trong lòng , đã lâu rồi không được gần gũi cô ấy………….. Không có người chiếu cố bảo hộ cô ấy, tôi không yên tâm .”

“…………….. cô gái đó thật may mắn.” con gái của Tham nghị viên đột nhiên chen vào nói, “Có thể làm cho Dany hết lòng nhớ thương…………….” Phỉ Thúy giương đôi mắt xanh biếc thẳng tắp nhìn chăm chú Duệ Minh, “Là vì cô ấy , cho nên Dany không quen bạn gái ?”

“Kiếp này người tôi muốn kết hôn, chỉ có cô ấy mà thôi.” Hắn mỉm cười hạnh phúc, gật gật đầu rời khỏi văn phòng.

“Annie………….”

Tham nghị viên an ủi con gái , lại bị cô cắt lời , “Ba ba, đừng nói nữa. Con không sao…………….. Con không phải là người duy nhất bị cự tuyệt………….. Nhất định có người cùng Dany giống nhau, chỉ nhận định một người ………….”

Annie vẫn khóc không ngừng .

Duệ Minh không phải không biết đó là nước mắt.

Chính là…………… Đối với người khác si tình, hắn bất lực.

Tim của hắn rất nhỏ, chỉ có thể chứa một người .

Mà người đó chính là Ngọc Hàn.

Bởi lẽ, đoạn tình cảm này đã gắn liền với sinh mệnh của hắn .