Giọt Tình

Chương 90: Hội nghị kỳ dị








Trong lúc tôi chu miệng đang thổi vào cổ anh, thì anh đang mở đôi mắt ra thích thú nhìn tôi.

“Hôm nay còn có một hội nghị đấu thầu nên tôi sẽ tha cho cô, tiểu yêu tinh, lần sau tôi sẽ thu phục cô.”

Nói rồi anh đưa mặt về phía tôi và đặt một nụ hôn nhẹ lên môi tôi, sau đó anh bắt đầu đứng dậy thay đồ với một tâm trạng cực kỳ tốt.

Tôi ngơ ngác ngồi im một lúc rồi mới chợt tỉnh lại và chửi thầm trong bụng: “Đúng là tên cầm thú mà, vừa mở mắt ra đã ‘xàm sỡ tôi rồi.”

Nhưng mà làm thì cũng đã làm rồi, tôi thì cũng đâu thể làm ngược lại được?


Thôi thì đừng tự mình đi gây chuyện kẻo lại mang họa vào thân nữa.

Dạo gần đây những tin nhắn mà Hà Phong gửi tôi đều nhanh chóng trả lời, sau đó thì xóa hết toàn bộ lịch sử liên lạc, phải đến khi kiểm tra hoàn toàn không còn bằng chứng gì để lại thì tôi mới yên tâm mà chơi điện thoại.

Nghĩ lại thì người tôi có lỗi nhất chính là cậu ấy, bây giờ có lẽ Đường Kiêu không có ý định buông tôi ra, chẳng lẽ tôi phải đợi thêm mấy năm nữa khi đã phai tàn nhan sắc rồi thì anh mới bỏ rơi tôi, lúc đó tôi mới có thể đến bên cậu ấy sao?

Cậu ấy đợi tôi nhiều năm vậy chỉ để chờ một bà già thôi sao?

Tôi không dám dám nghĩ đến, tôi đã vắt óc nghĩ ra một tràng lý do để cậu ấy không phải chờ đợi nữa, để cậu ấy đi tìm hạnh phúc của mình nhưng người ta lại không chịu và bảo sẽ chờ đợi, vì tôi, cậu ấy chấp nhận chờ đợi.

Ôi, sự việc tại sao lại thành ra như thế chứt Sau khi ăn xong sáng trong bầu không khí quái quái, tôi lên xe Đường Kiêu đi đến công ty. Sau khi bước vào thì tôi cố ý để ý đến biểu cảm của mọi người nhưng họ không có gì khác lạ cả.

Xem ra họ không hề biết chuyện xảy ra ngày hôm qua.

Thật là may quá đi thôi.

Tôi thở phào nhẹ nhõm bước vào phòng chủ tịch để giúp anh chuẩn bị tài liệu đi hội nghị. Lần này đối thủ cạnh tranh có nhiều công ty nên không thể xuề xòa được.

Con người Đường Kiêu bình thường luôn là bộ dạng công tử ăn chơi nhưng khi bàn chuyện làm ăn thì lại rất nghiêm túc, cộng thêm việc anh có tôi làm phiên dịch với hai người Mỹ thì phần thắng của anh càng lớn hơn.

Hội nghị tiến hành rất thuận lợi, cuối cùng thì hai bên vui vẻ ký hợp đồng, sau khi xong xuôi thì có thể mở rượu ăn mừng rồi.

Địa điểm ăn mừng được tổ chức ở một khách sạn năm sao, người cùng đến là sếp tổng người ngoại quốc của vài doanh nghiệp, ngoài ra còn có vài người đàn ông trẻ tuổi.


Trong đó có một người đàn ông trông rất thu hút, người đó có lẽ cũng là cấp bậc chủ tịch, lúc rảnh rỗi thì người đó đã phanh vài cái nút áo sơ mi ra và để lộ xương quai xanh, trông rất lãng tử, gợi cảm mà yêu nghiệt.

Vừa trông thấy tôi và Đường Kiêu thì tên “yêu nghiệt” đó đã quàng vai anh và hỏi anh.

“Kevin, đã lâu không gặp, cô gái bên cạnh cậu lại đổi phong cách rồi à, nhưng xem ra cô này trông được hơn cái cô bình hoa di động lúc trước, hay là cậu cho tôi mượn cô ấy vài ngày đi, khi nào xong thì trả lại cậu được không?”

Nghe khẩu khí của tên này thì xem ra hắn và Đường Kiêu có quan hệ cũng khá tốt, đến bạn gái cũng có thể mượn “chơi vài ngày”?

Tôi sợ đến mức nổi hết cả gai ốc, không cách nào mà kiềm lại được.

“Biến!”

Đường Kiêu không buồn ngẩng đầu: “Ta không cần người cắm sừng ta.”

“Yêu nghiệt nam” vừa thấy anh tức giận thì trông càng hưng phấn hơn nữa, hắn chạy theo để thảo luận với anh.

“Sao vậy? Kevin, như vậy đều tốt cho cả hai mà, lâu lâu đổi khẩu vị chút, ha ha ha ha…”

Hắn ta cười rất lớn, nội dung cuộc trò chuyện tôi nghe thấy hết, khiến tôi sợ đến mức hồn bay phách lạc Cũng may là Đường Kiêu vẫn với trưng cái vẻ đằng đăng sát khí, anh bảo hắn im miệng, cái gì cũng chia sẻ được nhưng riêng tôi thì không.

Khi nghe những lời này thì tôi an tâm rồi, trong lòng tôi lúc này có một sự cảm động kỳ lạ, nhưng tôi không thể nói rõ cảm giác đó là gì.

Khi đã an tọa ngồi trong phòng, tôi thấy khuôn mặt anh đã dịu lại và đang uống rượu với những người đàn ông khác.


Trên bàn ăn chỉ có một mình tôi là phụ nữ nên tất nhiên là tôi không dám uống nhiều, tôi sợ họ ép uống nên uống rất ít nhưng họ cứ liên tục bảo tôi uống. Lòng người hiểm ác, Đường Kiêu cũng chỉ đành uống thay tôi và rất nhanh anh đã chếch choáng rồi.

Để ngăn anh tiếp tục uống nên tôi chỉ còn cách cố gắng tiếp lấy rượu mời của họ, trong đó lý do uống thì muôn vàn.

Từ việc chúc tôi luôn luôn xinh đẹp đến việc chúc con tôi sau này sẽ mạnh khỏe trưởng thành, cái lý do khỉ gió này mà cũng lôi ra được thì thật sự là hết cách.

Nhưng đành chịu, nếu anh uống say rồi lỡ tối nay anh ói ra hết ga giường thì chẳng phải người dọn dẹp cũng là tôi sao?

Không biết đã bị ép uống bao nhiêu ly nhưng tôi đã bắt đầu thấy đầu óc quay cuồng rồi, tôi nghĩ vậy không ổn, nếu tiếp tục như thế thì có khi tôi bị họ mang đi khách sạn luôn rồi cũng nên.

Không còn cách nào khác, tôi chỉ đành giở chiêu bài lúc trước khi uống rượu ra, chính là tự nôn mửa.

Tôi xông thằng vào nhà vệ sinh nữ nôn thốc nôn tháo đến khi thấy toàn thân mất sức, rã rời như sợi ml. Lúc tôi đi bám lấy tường mà đi thì có người đã nhanh tay nhanh mắt đưa tay ra đỡ tôi.

“Cẩn thận đó, uống nhiều như vậy không sợ xảy ra chuyện sao!”