Ngồi trên xe tôi ngơ ngác nhìn ra cửa sổ, nhớ lại chuyện đã xảy ra hai ngày trước.
Mặc dù đến bây giờ tôi vẫn không muốn thừa nhận nhưng đối mặt với người đàn ông này, tôi không thể nào tiếp tục tự lừa dối mình là sự thật tôi và Khương Chí Cang đều ngoại tình.
Chiếc xe chạy trên đường khoảng nửa tiếng đồng hồ, đến khi nó ngừng lại trước cửa một khách sạn vô cùng hoa lệ.
Tôi liếc mắt nhìn khách sạn, trong lòng đang rối bời, lẽ nào muốn đến khách sạn làm việc đó sao? Nghĩ đến việc Đường Kiêu đối xử với tôi trên máy bay thì tôi không dám đảm bảo anh ta sẽ không cùng tôi làm trên ban công khách sạn.
Đúng lúc tôi ngờ vực thì Đường Kiêu đã kéo tôi vào trong thang máy, trong thang máy chỉ có hai chúng tôi, tôi đã cảm thấy ngại ngùng.
Anh ta liếc nhìn tôi một cái, đôi mắt không an phận nhìn vào nơi ngực áo khế hở của tôi.
Tôi chỉnh lại trang phục, đứng nép vào góc thang máy và cách xa anh ta.
“Cô đã theo tôi lên đây rồi thì còn sợ gì nữa?” Anh ta để lộ ra nụ cười khó hiểu, khuôn miệng biểu lộ một góc độ kì dị.
Nếu không phải Đường Kiêu nắm được điểm yếu của tôi thì tôi làm sao mà ngốc đến nỗi theo một gã đàn ông đã cùng mình làm tình qua một lần đi vào trong khách sạn.
Thang máy lên đến tầng năm mươi sáu, tôi đánh liều đi vào trong phòng.
Tôi chưa kịp để hành lý thì Đường Kiêu đã chờ không được mà ném tôi lên giường và bắt đầu cởi nút áo tôi ra.
Tôi không có ý định phản kháng mà nằm im mặc kệ Đường Kiêu sờ mó khắp người tôi.
“Hôm nay rốt cuộc cô đang nghĩ cái gì, tôi ngồi kế bên mà cô cũng không phát hiện ra? Thậm chí… tôi muốn nói là chỗ quen biết, đã lo lắng cô đi nhà vệ sinh quá lâu, nhưng không ngờ cô lại cho tôi niềm vui bất ngờ như vậy.” Anh ta cắn vào xương đòn của tôi khiến tôi đau đến nỗi suýt kêu lên.
“Sao lại không nói gì, bị câm rồi sao? Tại sao lại đi máy bay, đi công tác sao?” Tôi chỉ im lặng trừng mắt với anh ta, hơi thở của Đường Kiêu phả vào nơi cổ tôi, đây là hương vị tôi không cảm nhận được trên người Khương Chí Cang. Cái hormone mãnh liệt này khiến tôi không kiềm nổi mà sà vào lòng anh ta, muốn thoát ra cũng không được.
Tôi quay đầu đi chỗ khác, không nhìn khuôn mặt anh ta: “Muốn về nhà.” Đường Kiêu đã kéo váy tôi lên đến ngang eo, và phần áo trên đã cởi hết một nửa số nút, để lộ chiếc áo ngực ren màu đen.
À, đây là cái áo ngực mà lúc đó tôi mua vì muốn lấy lòng Khương Chí Cang, không ngờ bây giờ lại bị người đàn ông khác kéo toạc.
Đường Kiêu kéo tôi năm trên anh ta, tôi bị Đường Kiêu kéo mạnh đã ngồi trên người anh ta, nửa thân trên nằm trên bờ ngực anh ta.
Thân dưới bị đau khiến tôi chịu không nổi phải kêu lên, Đường Kiêu dùng một tay bịt miệng tôi không để phát ra âm thanh, cùng lúc mạnh mẽ xâm lấn tôi.
“Tôi tưởng cô là người phụ nữ bảo thủ, không ngờ lại thích chơi trò dã chiến, cô thật khiến tôi kinh ngạc đó.” Anh ta liếm liếm môi và để lộ nụ cười khiêu khích, lại một lần nữa hôn lên cổ của tôi.
Sự phục tùng của tôi dường như làm anh ta rất hài lòng, sau khi xong việc anh ta châm một điếu thuốc, khỏa thân ngồi trên giường và một tay chống vào mái tóc có chút rối loạn.
Tôi lặng lẽ uống một ly nước để che đậy đi sự lúng túng trên gương mặt.
“Muốn về nhà cũng không cần phải khát thế chứ.” nổi phải kêu lên, Đường Kiêu dùng một tay bịt miệng tôi không để phát ra âm thanh, cùng lúc mạnh mẽ xâm lấn tôi.
“Tôi tưởng cô là người phụ nữ bảo thủ, không ngờ lại thích chơi trò dã chiến, cô thật khiến tôi kinh ngạc đó.” Anh ta liếm liếm môi và để lộ nụ cười khiêu khích, lại một lần nữa hôn lên cổ của tôi.
Sự phục tùng của tôi dường như làm anh ta rất hài lòng, sau khi xong việc anh ta châm một điếu thuốc, khỏa thân ngồi trên giường và một tay chống vào mái tóc có chút rối loạn.
Tôi lặng lẽ uống một ly nước để che đậy đi sự lúng túng trên gương mặt.
“Muốn về nhà cũng không cần phải khát thế chứ.” Anh ta dập điếu thuốc vào cái gạc tàn, vừa nở nụ cười khó hiểu vừa nhìn khuôn mặt đang hoảng sợ của tôi.
“Đừng nghĩ quá nhiều, tôi giữ cô ba ngày vì cô rất hữu dụng.”