Nàng cười và nhích người vào gần chàng hơn chút nữa. Trước mặt họ trang viên hiện ra, đồ sộ trên những hàng cột bao quanh sừng sững in bóng lên chân trời. Tổ ấm. Sloan cảm thấy mãn nguyện, nàng nhận ra rằng cuối cùng nàng đã có một mái nhà. Một mái nhà cứ ngỡ rất bình thường và gần gũi nhưng sao con đường dẫn đến đó “lởm chởm”, “gồ ghề” đến thế. Nhưng có lẽ chính vì vậy mà cuối lộ trình đầy thử thách ấy nhất định phải có một gia đình đang sống hạnh phúc dưới một mái nhà!
Bình luận truyện