Tô Nhược bị hôn đến ánh mắt mê ly, trong bất tri bất giác đôi tay đã leo lên vai anh chàng trước mặt. Cho đến khi cuối cùng cô dần dần mất phản ứng vì thiếu oxy thì Hình Dương mới đại phát từ bi, buông cô gái đã bị hắn hôn đến sưng đỏ cả môi ra.
Chóp mũi hai người chạm vào nhau, cả người Tô Nhược đều bị hơi thở nam tính của Hình Dương bao bọc, trong khoang miệng còn lưu lại mùi thuốc lá mê người của hắn.
Cô có hơi sợ hãi, lại có chút bực tức xấu hổ, trừng mắt nhìn anh chàng trước mặt.
“Anh, sao anh lại như vậy!?”
Hình Dương giống như một con chó săn ngửi thấy mùi ngon, hắn đặt một bàn tay chống bên cạnh đầu cô, một bàn tay đặt lên trên tay lái, mỉm cười gian xảo nói.
“Hửm? Anh thế nào?” Giọng nói khàn khàn càng thêm trầm ấm hơn so với lúc bình thường.
“Cứ, cứ như vậy mà hôn, hôn tôi... quá, thật quá đáng!”
Tô Nhược không biết rằng khuôn mặt mình lúc này đã đỏ ửng lên, bộ dạng giận dữ xù lông đáng yêu đến mức nào, âm thanh e lệ kia thì lại càng dẫn dụ người ta phạm tội.
Hình Dương nghĩ thầm, như vậy mà đã quá đáng sao?
Tôi còn muốn làm chuyện quá đáng hơn đối với em ngay bây giờ?
Nhưng mà, cô gái nhỏ này bây giờ đã sợ hãi như một con thỏ bị hoảng hốt, nếu như hắn lại đốt lửa lên, thì con thỏ sẽ trốn vào trong hang và không bao giờ ra ngoài nữa.
“Tô Nhược.”
Vì thế hắn cố gắng lấy lại sắc thái chính chắn, thân thể cũng lui về phía sau một chút, nghiêm túc nhìn cô gái trước mặt.
“Chúng ta làm quen một lần nữa.”
“Anh tên là Hình Dương, năm nay 32 tuổi, là một tài xế taxi.”
“Vẫn còn độc thân chưa có gia đình, không có thói quen xấu.”
“Quan trọng nhất chính là, anh thích em.”
Tô Nhược trợn to mắt, ngơ ngác nghe anh chàng trước mặt tự giới thiệu một cách nghiêm túc.
“Nhưng mà, nhưng mà…”
Trái tim cô đập thình thịch trong lồng ngực, rồi lại dâng lên tràn đầy nghi ngờ và không dám tin tưởng.
“Đây mới là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt thôi mà?”
Làm sao anh có thể cứ như vậy mà thích tôi được?
Không phải cô không đủ tự tin, nhưng trong cuộc sống của cô từ trước đến nay, chưa bao giờ cô nghĩ tới sẽ có tình huống như thế này xuất hiện. Huống chi, cô không xinh đẹp, cũng không ưu tú. Cô chưa từng nghĩ tới, mình lại được người ta tỏ tình một cách nhanh chóng như vậy.
Theo lý thuyết hành vi của Hình Dương như vậy chính là rất đường đột, hơn nữa nụ hôn ngang ngược vừa rồi của hắn, phải khiến cô cảm thấy phản cảm mới đúng...
Nhưng Tô Nhược nhìn vào đôi mắt dường như biết nói của anh chàng trước mặt này, nghe hắn tỏ tình một cách nghiêm túc với mình, thì không biết tại sao cô liền tin hắn.
“Cô bé ngốc.” Hình Dương cười khẽ, thử thăm dò nắm lấy bàn tay cô.
“Thời gian không phải tính như vậy.”
Trước khi quen biết em, anh đã chờ đợi từ ngày này qua ngày khác, anh đã gặp rất nhiều người, nhưng không có một người nào là em.
Hắn cầm bàn tay cô lên, dịu dàng hôn xuống.
“Cho anh một cơ hội theo đuổi em, có được không?”
Trên đầu ngón tay là nhiệt độ ấm áp từ bàn tay Hình Dương, mu bàn tay lại là nhiệt độ ấm áp từ bờ môi hắn, hai loại nhiệt độ này chạy thẳng từ bàn tay xông vào trong trái tim cô, thúc đẩy cô không tự chủ được mà gật đầu.
“Tôi, tôi tên là Tô Nhược.”
“Năm nay 25 tuổi, là nhân viên kết nối truyền thanh.”
“Cũng, cũng vẫn còn độc thân, chưa có gia đình.”
Những lời tiếp theo cô không thể nói được nữa, tuy rằng cô cảm thấy trong lòng mình xao xuyến, nhưng đã là một cô gái, thì phải có vẻ rụt rè ngượng ngùng không thể nói trắng ra như vậy.
Hình Dương thực chất cũng không cần cô nói ra, ở trong mắt một tên độc thân lâu năm nhưng hắn, tâm tư Tô Nhược cũng không mấy khó đoán, cũng vì đã hiểu được cho nên hắn càng cảm thấy trân trọng hơn.
Cô gái này xứng đáng được hắn đối đãi một cách nghiêm túc.
Hắn cố gắng chịu đựng cảm giác sưng phồng căng tức dưới háng, một lần khởi động xe.
“Đi thôi, anh đưa em về nhà trước.”