"Chủ nhân, Hồ Lô này...có vấn đề sao?" Dịch Kiến Hành có chút tò mò
Giọng Thiên thâm tỏa
"Người ta nói thế gian không có cái gì là miễn phí, các ngươi nghe câu nói này chưa?"
Dịch Kiến Hành rung lên.
"Chủ nhân...nó...không lẽ..."
Thiên dời mắt khỏi 2 cái hồ lô.
"Không cần lo lắng, ma vật này quả thật không tốt lành gì nhưng mà từ khi ngươi thành thuộc hạ của ta....điều đó đã không còn"
Dịch Kiến Hành hơi thở phào nhưng mà 2 chữ đã lọt vào tai hắn.
"Ma vật"
Đây là từ ngữ gì?
"Chủ nhân, ngài nói nó là...ma vật, không lẽ nó đáng sợ như vậy sao"
Thiên có chút đáng thương nhìn hắn sau đó lại có chút kỳ thị đảo qua 2 bình hô lô nói
"Ngươi thấy Phệ Thiên Tằm thế nào?"
"Phệ thiên tàm....là loại sinh linh khủng bố mà đáng sợ nhất mà ta được biết, thế gian tuyệt đối sẽ không còn thứ gì khủng bố hơn được nó....ah, chủ nhân ngài không lẽ...."
"Không sai....cái Khí Vận Hồ Lô mà ngươi giữ như trân bảo này chính là vật có mức độ khủng bố không chút nào thua kém với Phệ Thiên Tằm"
"Phệ Thiên Tằm là cắm vào tâm thất mà hút máu, nó nuôi chủ nhân mình như gia súc sau đó chậm rãi nhấm nuốt cho đến khi ăn không đủ sẽ ăn hết cả chủ nhân mình rồi tìm chủ nhân mới mạnh hơn tiếp tục ký sinh"
"Hồ lô này còn cao minh hơn, nó cho ngươi hi vọng cường đại để ngươi không tiếc bất kỳ cái gì đi nuôi nấng nó, nó gia trì hấp thu khí vận giúp ngươi nhận lấy cường đại cơ duyên, tăng mạnh tu vi, tăng mạnh thần hồn....nhưng lúc ngươi càng mạnh lên, ngày chết của ngươi lại càng gần, nó không chỉ ăn sạch tất cả của ngươi mà còn vĩnh cửu nô dịch linh hồn ngươi biến ngươi thành gia súc của nó"
"Đáng sợ nhất đó là những cái hồ lô này....còn có chủ nhân phía sau thao túng, nói cách khác...là nó có trí khôn, có đầy đủ trí tuệ để nuôi ngươi mập nhất và ăn ngon nhất....nhìn thấy Thanh Xà Tri Chu không?"
"Chủ nhân...." Dịch Kiến Hành có chút run rẩy
"Ngươi cũng không khác gì 2 nàng....cũng mù quáng không khác gì họ"
Không sai, Thanh Xà Tri Chu là bị Dịch phu nhân lừa gạt đến lấy thân nuôi trùng, vẫn tưởng rằng mình sở hữu được sủng vật nghịch thiên mà cố gắng hết tâm huyết nhưng lại không biết rằng mình lại chỉ là gia súc cho nó chờ ngày bị giết thịt.
Dịch Kiến Hành cũng không khác gì
"Bất quá..."
Thiên cười cười đưa mắt đảo qua Mộng Khả Nhu xinh đẹp đang sợ xanh mặt vừa tiến vào.
"Ta lại càng đánh giá cao cái độc kế của bà ta hơn....phệ thiên tàm và khí vận hồ lô....lấy độc trị độc, lấy nhân mạng làm con cờ tốt thí.lại lấy hạt giống hàn băng thể Làm tác nhân khống chế...thật sự là đủ cao minh, đủ độc ác"
Mộng Khả Nhu thân hình run lên
Dịch Kiến Hành cũng run lên.
"Chủ nhân....ý ngài là..." Mộng Khả Nhu sợ hãi hỏi
"Nàng còn không hiểu sao?, thuần âm thể của nàng sao lại phải được bọc trong nhiều lớp phong ấn, tại sao lại phải tách rời khỏi âm nguyên chi hải không thể dung hợp....tại sao đan điền nàng lại chỉ có tiểu thần thông không cắm rễ vào nhân trụ..."
Thiên còn chưa nói xong Mộng Khả Nhu đã mềm nhũn xụi lơ ra đất, ánh mắt thẫn thờ miệng run run nói
"Tách hạt giống thuần âm...là lấy thuần âm nguyên lực của ta đi nuôi dưỡng nó, tự mình đẩy nó ra khỏi cơ thể"
"Không sai...chờ lúc hạt giống này rời khỏi cơ thể nàng, nó lập tức sẽ được một nữ nhân nào đó tiếp quản....
"Là...phu nhân..." Dịch Kiến Hành tiếp lời
"Sau đó, mấy trăm lớp phong ấn toàn bộ âm nguyên tích tụ cả đời của nàng sẽ trở thành dinh dưỡng giúp hạt giống này trưởng thành thậm chí, còn giúp nó hoàn mỹ dung hợp với cơ thể mới"
Câu chuyện này kể ra, lập tức liền khiến mấy người khác nghe mà rùng mình.
"Chủ nhân, ta còn thắc mắc.."
"Cứ nói.."
Dịch Kiến Hành hít vào một hơi trấn tĩnh rồi nói
"Phệ Thiên Tàm, Khí Vận Hồ Lô 2 thứ này có thể kìm chế lẫn nhau quả thật có thể hoàn mỹ giải quyết nhưng mà còn Thuần Âm Thần thể thì sao, với lại người chưởng khống phía sau Hồ Lô Vương thì sao"
Thiên không mặn không nhạt nói.
"Hồ lô vương....kẻ này tu vi thông thiên, ta đoán hẳn là không dưới Thiên cảnh...hoặc không chí ít cũng là nửa bước thần cảnh"
"A..hấp...." một đám người sợ hãi giật mình trước thông tin kinh người này.
Thiên lại nói
"Vị Dịch phu nhân kia....cũng không kém hơn bao nhiêu...
Thiên nói một câu làm cho hi vọng trả thù của Dịch Kiến Hành tan nát.
Nửa bước thần cảnh ah, tu vi cỡ như này thì còn trả thù được sao...
"Có thể nhìn ra bí mật của hồ lô vương, bản lĩnh này tuyệt đối không phải nhỏ....cho nên từ khi Dịch Kiến Hành ngươi đạt được khí vận hồ lô thì kế hoạch này hẳn là đã được bắt đầu...
"Phệ Thiên Tàm tuy nghịch thiên nhưng ấu kỳ phát triển chậm không thể chân chính khắc chế được khí vận hồ lô, đặc biệt là còn khi nó thôn phệ toàn bộ tu vi và linh hồn ngươi vào đó....lúc đó mới cần tác nhân thứ 3"
"Thuần âm thể một khi lấy ra từ cơ thể Mộng Khả Nhu sẽ bao hàm toàn bộ khí vận, tu vi thậm chí toàn bộ tinh hoa linh hồn của nàng, lúc đó dù nó không đạt đến thần thể cảnh thì cũng là đại viên mãn thuần âm thể, tương ứng với âm hệ trong phệ thiên tàm....chỉ cần bà ta sử dụng thuần âm lực này khống chế phệ thiên tàm....lúc đó dù là hồ lô vương cũng bó tay hết cách"
"Đáng sợ..." Doãn Lục Anh nhẹ hô
"Tâm cơ thật đáng sợ...thật đủ độc ác" Vương Ái Ngữ cũng nổi một trận da gà.
Thiên lại nói
"Ta mang chuyện này ra nói không phải chỉ vì bí mật hồ lô mà vì...Dịch công tử ah, ta e rằng ngươi bất hạnh..."
"Chủ nhân, ý ngài là...?
"Ngươi biết về phệ thiên tàm vậy hẳn phải biết về Mẫu Tàm chứ?"
Lúc này Doãn Lục Anh thông minh xen vào.
"Truyền thuyết nói, phệ thiên tàm có cao thấp phân chia, Mẫu tàm bình thường rất hiền nhưng lại có thể khống chế toàn bộ hậu nhân tằm con nhưng mà nó chỉ nhận duy nhất 1 chủ và....người đó..."nói đến đây nàng chợt ngậm lại miệng nhỏ.
Nhưng nói đến đây, mọi chuyện cũng không không cần nói tiếp đoạn sau
"Chỉ thể là...nam nhân....là cha ta...cha ta, nếu bà ta đã tính toán đến mức này hiển nhiên đã sắp xếp để toàn bộ đều quy về tay bà ta vậy thì cha ta.....cha ta là bị bà ta hại chết, không những vậy còn bị...phệ thiên tằm loại thống khổ kia dày xéo đến chết..."
Dịch Kiến Hành không khóc, thân hình hắn run lẩy bẩy nhưng từ 2 cặp mắt hắn lại chảy dài 2 hàng máu tươi.
Một khí tức cực độ bi phẫn bộc phát từ trên thân.
"Không cần vội đau buồn, đó cũng chỉ là suy đoán của ta mà thôi..." Thiên nhẹ đặt một tay lên vai hắn nói.
"Nam nhân, phải mạnh mẽ lên...trả thù...ta sẽ giúp ngươi một tay, Thảo Mộc Tông sẽ giúp ngươi một tay"
Thật ra từ trong khe hở thiên mệnh Thiên từ sớm đã nhìn thấy chuyện này, chẳng qua là hắn muốn Dịch Kiến Hành chậm rãi tiếp thụ mà thôi.
Băng Vô Cương đứng lên
"Chủ nhân, khí vận hồ lô này có phải là ngài phỏng chế nó thành Thảo Thần Binh không?"
"Không sai, thảo thần binh chính là do ta quan sát cái độc hồ lô này mà tạo ra, thậm chí đã giống nhau đến 7 thành...chính là một phiên bản hoàn mỹ nhất thần khí hồ lô"
"Thảo thần binh có thể bồi dưỡng ngươi giúp ngươi mạnh lên, có thể che chở các ngươi không chết, cho ngươi cơ duyên và cũng...có thể tùy ý mạt sát các ngươi, thậm chí cũng có thể luyện các ngươi thành khôi ma, chỉ khác nhau là....ta không thích mà thôi"
"Nói ngược lại, sinh mạng của các ngươi ta lúc nào cũng có thể tùy ý chưởng khống mà không cần bất kỳ ràng buộc của thảo thần binh...
Còn nói theo cách khác, các ngươi dù không vào thảo mộc tông, thì cũng chỉ là những con gia súc thấp hèn của thiên đạo mà thôi.
So với làm gia súc hèn mọn cho chúng tự mình lay lắt sống sót kiếm ăn qua ngày thì các ngươi làm hùng binh của ta.
"Dưới tay cường giả, sinh mệnh vẫn như cũ rẻ mạt chỉ khác nhau ở chỗ....là chọn đúng...minh quân"
Đây là một sự thật vô cùng tàn khốc trong thiên địa, võ giả càng mạnh thì lại càng khuất nhục. Kẻ yếu càng yếu thì lại càng hèn mạt.
"Ta chính là vi không cam tâm để mạng mình rẻ mạt cho người ta chơi đùa cho nên mới lập tông, thiên địa này giống hệt một cái chuồng nuôi thật lớn, ngươi mạnh lên thì sẽ tự bị chuyển sang một cái chuồng khác...."
"Trở thành sinh linh cao quý hơn, rồi lại tiếp tục sống trong tối tăm dơ bẩn....lại tiếp tục bị kẻ chăn nuôi chà đạp"
"Ta thà chọn là cỏ dại mà luyện tới chân đạo cũng không nguyện làm thần mộc để thành tay sai....thảo mộc tông, là cánh cửa duy nhất để ta...và các ngươi tranh đấu giành giật những thứ tôn nghiêm thuộc về mình"