Giới Thần

Chương 953: Thần Thảo Thập Lục Bảo




Thiên nhún vai.

"Tùy ngài thích nghĩ sao thì nghĩ, ta không có rỗi hơi đi giải thích, uhm...lâu mới có dịp gặp gỡ chi bằng ở lại ăn bữa cơm rồi đi nha, Thảo Mộc Tông vừa lập thật sự là còn chút sơ sót trong đãi khách mong Hàn lão ngươi thông cảm"

Thiên khách khí mời nhưng lại hờ hững không chút thành ý không có một chút nhiệt tình.

"Hừ, không cần...bổn cốc chủ không nuốt nổi cơm của ngươi, với tư cách tông chủ như ngươi ta nhìn không thuận mắt, Tiêu công tử...chúc Thảo Mộc Tông của ngươi....trường...thịnh không suy"

Câu cuối cùng "trường thịnh không suy" này còn bị lão cố ý kéo dài ra tựa như một sự châm chọc khinh thường đến cực điểm.

"Phật.." nói xong lão liền phẩy tay áo bỏ đi.

Nhìn bóng lưng của lão, Thiên cười cười không nói, ánh mắt hắn chợt nhìn qua mấy cô gái Vương Ái Ngữ và đám nữ nhân đã từng theo 2 vị hoàng tử nói.

"Ta có 3 đạo phân thân cùng tu một loại song tu đạo có thể bổ ích cực lớn cho cả nam và nữ thậm chí ban cho nữ nhân thuần âm thể.."

"Nàng là Lục Hàn phải không?"

"Dạ, chủ nhân"

"Lục Kiết, 3 ngày trước cùng ta song tu bây giờ đã là thánh giả nhị tầng"

"Ahhh!!!!!

"Không cần ngạc nhiên, song tu đạo của ta luyện vô cùng hoàn mỹ, lợi ích đối với nữ nhân là lớn vô cùng, các nàng đã cam nguyện hi sinh trong trắng thì tất nhiên sẽ càng nhận được thành quả xứng đáng"

"Gia nhập Thảo Mộc Tông, dù các nàng chỉ là Đạo lữ song tu cũng nhận được lợi ích rất nhiều, không giống những nữ nô bình thường"

"Lựa chọn thế nào là tùy các nàng, bất quá dù thế nào ta cũng có 1 nhiệm vụ muốn giao cho các nàng"

"Chủ nhân, nô tỳ nguyện ý.." Vương Ái Ngữ lập tức quỳ gối

"Nô tỳ cũng nguyện ý" Lục Anh Kỳ nhanh nhẹn quỳ gối.

"Nô tỳ cũng đồng ý..." sau đó Lục Hàn, Vương Yến Nhi, Yến Tương Tư tam nữ đều quỳ gối đồng ý.

"Uhm, vậy được, Lục Hàn...việc này từ nay ta giao cho ngươi làm chủ, lập thành một tiểu phân hội gọi là....Cô Nhi Hội, giúp ta thu gom chăm sóc toàn bộ cô nhi trên thiên hạ, nàng...có làm được không?"

Lục Hàn vừa kích động vừa lo lắng nhưng nàng là người có đầy đủ trí tuệ và hiểu biết, ngay lập tức liền hô.

"Nô tỳ làm được, cám ơn chủ nhân đã tin tưởng, nô tỳ thề sẽ hoàn thành nhiệm vụ"

"Được..."

Một chữ này hắn nói ra tựa như ẩn chứa vô vàn cảm xúc.

Khi lọt vào tai mọi người thì lại càng chứa nhiều bi thương.

Cảm giác mồ côi này có lẽ sẽ không có ai thấu hiểu và thông cảm hơn chủ nhân họ.

Chủ nhân họ là người cũng không phải thần thánh và xa cách như họ nghĩ mà ngược lại còn từng có một quá khứ khốn khổ và đáng thương mà bất kỳ ai ở đây đều không thể lý giải nổi.

Điểm quan trọng đó là hắn có lòng yêu thương nhân loại, và kẻ làm thuộc hạ như họ tất nhiên sẽ phải tận lực mà hoàn thành.

Xiết chặt tay ngọc, Lục Hàn âm thầm hạ quyết tâm, đây là cơ hội ngàn năm của nàng, tuyệt không thể bỏ qua, tuyệt không thể sơ sót.

"Lục Anh..." Thiên gọi

"Uhm.."

"đây là một nguyện vọng của ta, nhưng đó không phải chuyện dễ dàng và đặc biệt là cần rất nhiều tiền, nàng...giúp ta chứ"

Doãn Lục Anh cúi nhẹ đầu.

"Ta không giúp chàng thì giúp ai, nguyện vọng của chàng thì cũng sẽ là nguyện vọng của ta, chàng quyết tâm thì ta cũng tận lực thôi"

"Uhm, vậy tốt...có nàng giúp ta, ta yên tâm"

"Lục Hàn, từ nay ngươi trợ lý dưới quyền Doãn Lục Anh, hỗ trợ nàng kinh thương"

"Nô tì tuân lệnh"

"Uhm, Lục Anh...Thiên gia nay đã chết 6 thánh nhân hẳn là sẽ yếu thế, nàng tận dụng cơ hội này thật tốt nhe, ta cho Lục Hàn theo nàng đóng vai ác..."

"Xí...ai cần chàng lo, chàng nghĩ ta hiền lành lắm chắc ah"

"Ửm, chứ bộ không phải hả?"

"Huynh nghĩ sao vậy, bổn tiểu thư khi nào nói mình hiền" Doãn Lục Anh nghếch cái cằm khả ái làm biểu tình đáng gét.

"Oh, thử ta xem đi.."

Doãn Lục Anh cười nhẹ sau đó tự nhiên dựng lên mày liễu, mặt hơi nhăn nhó, môi bĩu lên, mắt hạnh hơi trợn, biểu tình hung hăng hệt như 1 kiều nữ đóng vai ác.

Thiên ở gần nhìn thấy nàng như vậy liền làm ra biểu tình khiếp đảm.

"Sao hả...đủ hung hăng không?" nàng cười lộ ra đôi má lúm và cái răng khển khả ái, trong hoàn cảnh đóng giả lưu manh này lại khiến khí chất nghịch ngợm tiết ra khiến người xem đều vui thích mê li.

"Uhm, tốt...làm ta sợ thấy ông bà ông vải luôn....nhưng mà vẫn nên đưa Lục Hàn đi theo đi"

Thiên làm ra biểu tình sợ xanh mặt trông hài hước mà nghịch ngợm khiến đám mỹ nữ cười như hoa.

Doãn Lục Anh bĩu môi.

Thiên phất tay một cái thu hết mấy nữ nhân vào song tu giới.

"Vương Ái Ngữ, nàng hiện giờ tu vi còn chưa đủ, chờ vài ngày tấn chức thánh nhân rồi về Vương gia làm nhiệm vụ"

"Nô tỳ tuân lệnh"

Thiên đảo mắt nhìn qua toàn trường bây giờ chỉ còn lại

Bá chương

1, Vương Ái Ngữ - Lôi môn chủ

2, Dịch Kiến Hành - Độc môn Chủ

3, Băng Vô Cương - Băng môn chủ

4, Lạc Vẫn - Kim môn chủ

5, Văn Trung Hoa - Phong môn chủ

6, Văn Trí - Mộc Môn chủ

7, Phù Mãnh - Thổ môn chủ

8, Doãn Thiên Quân - Thủy môn chủ

9, Dương Bính - Hỏa môn chủ

10, Doãn Lục Anh - Kinh Thương hội chủ

11, Doãn Minh Anh - Trận Minh Hội chủ.

12, Doãn Kế Anh - Y Hội

Cùng với Dương Chí Vĩ, Dương Tiểu Thanh, Dương Tiến, là tất cả 16 người.

Lúc này Thiên mới nói.

"Còn lại thành phần quan trọng chúng ta ở đây, từ nay sẽ là thành phần hạch tâm của cả Thảo Mộc Tông, và cũng có một vài bí mật nên cho các ngươi biết"

"Thảo Mộc Tông ta tổng thể có 3 đại bí mật, thứ nhất....

"Lục Diệp Thảo hoàng, là do ta dùng một phần trên thân thể để dung nhập nhờ đó mà nó có thể lột xác tiến hóa đạt đến trình độ như bây giờ, các ngươi dung nhập phân nhánh của nó vào nhục thể cũng sẽ tương đương....vĩnh viễn không thể tách rời khỏi ta"

"Đây có lẽ là một chuyện khá khó chịu đối với mỗi người, nhưng ta cho các ngươi cơ hội chọn lựa lại một lần nữa"

"Bện pháp này của ta, mục đích chỉ là không muốn để kẻ dưới làm phản, chống nội dán, vĩnh cửu loại bỏ những nghi ngờ không cần thiết đối với nội bộ, tuyệt đối có được lòng tin với thuộc hạ, ta cho các ngươi quyền tự do gần như tuyệt đối, kể cả sinh tử và đời tư cá nhân, chỉ có một hạn chế duy nhất đó là....tuyệt không thể phản lại Thảo Mộc"

"Ta cho các ngươi quyền rút lui khỏi thảo mộc tông, đây là cơ hội duy nhất của các ngươi, một khi đã luyện Lục Diệp Thảo thành bản mạng thần mộc liền sẽ không còn sửa được nữa"

Thiên dừng lại tựa như chờ đợi sẽ có người làm ra quyết định, nhưng mà... không có.

Ngược lại một đám người ở đây ai nấy đều bình chân như vại tựa như sớm đã chuẩn bị tâm lý cho điều này.

Bá Chương còn trực tiếp đầu nhập linh hồn vào Lục Diệp thảo cố sức luyện nó thành bản mạng thần mộc chứng minh sự lựa chọn của mình.

Sau đó Băng Vô Cương, Dịch Kiến Hành...mọi người cũng lần lượt tự luyện thành bản mệnh thần mộc.

16 người ở đây, rất nhanh liền hoàn thành quá trình này sau đó hướng mắt tới Thiên chờ hắn nói điều bí mật thứ 2.

"Ta thật không ngờ, mọi người lại một lòng trung kiên như vậy, thật làm ta vô cùng yên tâm"

"Điều bí mật thứ 2: thế giới trong đan điền mọi người bây giờ, đó hoàn toàn là 1 thế giới chân thật, ở đó các ngươi có thể gieo trồng thần mộc luyện ra vô số pháp giá mà không có hạn chế như người khác, và đặc biệt....thế giới này, là 1 thế giới hoàn toàn tách riêng khỏi Thiên Phù Giới này, một thế giới mà có thể khiến kẻ địch của các ngươi, vĩnh viễn không bao giờ tìm thấy được các ngươi"

"Kể cả tòa Thảo Thần Phù này cũng vậy, nó hiện đang đặt ở đây nhưng thực tế nó lại nằm trong Thảo Mộc giới, Các ngươi dung nhập Lục Diệp Thảo sẽ từ nay vĩnh viễn không sợ bất kỳ địch nhân, Thảo Thần Phủ cũng không giống như Thiên Trận Môn năm đó tại vì thần vật này là vĩnh viễn không gì có thể phá được"

"Chủ nhân, Thảo Thần Phù này diệu dụng thật đáng sợ như vậy" Dịch Kiến Hành ngạc nhiên hỏi.

"Không sai, đó chỉ là một tác dụng nhỏ của nó, bất quá nó hiện giờ cũng mới chỉ ở giai đoạn cơ sở ban đầu, muốn phát triển vẫn còn cần các ngươi cố gắng nhiều"

"Chủ nhân, chúng ta phải làm sao xin ngài cứ phân phó"

"Điều này chính là bí mật thứ 3 của Thần Phủ,..thần phủ này dung nhập với Lục Diệp Thảo Hoàng, chính là hạch tâm của thảo mộc giới căn cứ địa của thảo mộc tông ta"

Thiên đứng lên, tay ngắt một đạo ấn quyết sau đó kéo ra một nhóm phù văn lấp lóe vào bàn tay hình thành 16 viên phù văn hình cầu chớp lóe những tia sáng lấp lánh và bảo quang mạnh mẽ.

Theo sự chỉ định của Thiên, 16 viên bảo phù liền trôi nổi tiến về phía từng người.

Lúc này giọng Thiên lại vang lên một câu khiến tất cả đều sững sờ.