"Wao...quả nhiên giầu có khác nha, bao nhiêu đây tài liệu dư sức luyện 10 kiện ah"
Tay Thiên xòe ra, một đạo ánh sáng mầu đỏ hiện ra sau đó là 1 cái đỉnh nhỏ xíu nằm gọn trong tay liền xuất hiện, tay kia Thiên trút nguyên cái túi không gian vào trong đỉnh làm như bỏ rau vào nồi lẩu vậy, chẳng có lấy một chút khí chất tông sư.
Tiểu Hỗn Độn đỉnh có linh, bây giờ lại có thêm một gã bán thiên cấp tiếp nhận truyền thừa luyện khí của Thiên ở trong đó luyện khí, việc luyện khí như vậy liền trở nên đơn giản đến cực điểm.
Từ viên tiểu đỉnh này, một chút nhiệt lượng hay giao động lực lượng phát ra đều không có, kỳ lạ là ngay cả Thiên ở đó cũng không có một chút động tác gì khác.
Buồn cười, luyện khí đối với hắn bây giờ còn phải lao lực hay sao.
Một cái hỗn độn đỉnh đa năng trong luyện khí lại trực tiếp liên thông với khí cơ của hắn, luyện khí không phải dễ như ăn cháo sao.
Còn việc khắc phù...hắn đã học được huyền tự, bảo tự thậm chí cả linh tự, việc khắc một cái địa phẩm phù văn bây giờ đối với hắn là dễ dàng hơn bao giờ hết.
Bất chợt hắn nhìn sang Doãn Thiên Quân nhẹ nói.
"Doãn thúc...nhịn đau"
"Hả.." nhưng Doãn Thiên Quân chỉ vừa kịp nói xong còn chưa hiểu vấn đề gì thì một cơn đau khủng khiếp từ đan điền truyền tới khiến tâm cảnh kiên cường cũng không nhịn được rên rỉ một cái.
Chỉ trong cái chớp mắt này Thiên đã lấy ra thiên mệnh trụ gãy vỡ của ông cầm trên tay, tốc độ nhanh đến nỗi ngay cả Doãn Thiên Nam đều co rụt mắt vì sợ hãi.
Loại tốc độ như thế này thậm chí hắn ta không cả nhìn thấy một chút gì, thật không thể tin tưởng nổi, bất chợt trong lòng lạnh buốt vì sợ hãi.
Một tia sáng mầu xanh thẳm lóe lên, trong tay trái Thiên hiện ra một cây cột trụ mầu xanh đã gãy vỡ nát bấy chỉ còn lại cái chân cột, hơi tức điêu linh phả ra, thủy hệ phù lực đậm đặc phiêu tán, 4 đạo thủy hệ thần thông bị hủy gần như không còn, đây chính là thiên mệnh trụ tàn tạ của Doãn Thiên Quân.
Thiên chỉ hơi quan sát nó một chút liền bỏ vào trong tiểu độn đỉnh, tinh thần lực nhẹ phóng, thần thái dần nghiêm túc hơn một chút.
Nghiêm túc nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, sau đó cũng không có bao nhiêu thay đổi, chỉ 10 phút sau liền thấy hắn thu tay lại.
"Bành.."nắp đỉnh mở ra, một đạo hào quang bên trong tách ra sau đó rơi vào tay Thiên.
Đó là 1 viên châu chỉ bé bằng ngón tay cái có mầu xanh sẫm. Không mấy bắt mắt.
Thanh châu này vừa ra liền lập tức dẫn động vô cùng vô tận thủy hệ phù lực từ bên ngoài tiến vào trong.
Bên trong viên châu lập tức lấp lánh 9 đạo phù văn thủy hệ huyền diệu không thể tả, 9 đạo phù văn này hô ứng nhau sinh ra một loại kinh khủng cấm kỵ chi lực mạnh mẽ không thể tưởng.
"Bạch...bạch..." một đám người lập tức bị khí áp từ đó phả ra ép cho lùi lại mãi sát đến tận góc tường mới nghẹn ngào dừng lại được.
Nhìn thấy đạo cấm kỵ chi lực này, Doãn Thiên Quân, Doãn Thiên Nam lập tức như nhìn thấy quỷ, ánh mắt vừa mừng vừa sợ.
"Đây...đây là...đây là..." Doãn Thiên Quân khiếp đảm run run không nói được nửa chữa.
Nhưng ngay lúc này Thiên lại động, chỉ thấy hắn khẽ xòe tay liền kết thành một đạo thanh tuyến từ trên viên châu ra hóa thành một dãy trường hà khí thế như vạn trượng thác đổ ào ào dẫn ra sau đó nhắm ngay đan điền Doãn Thiên Quân mà nhập vào.
Viên châu này cũng theo đó mà nhập vào đan điền, dãy trường hà kia vừa nhập thể liền như nộ long rít gào phá nhập từ đan điền dọc theo nhâm mạch ầm ầm khơi thông cự đại mạch máu và kinh huyệt trên đường đi sau đó đi lên đầu đánh vỡ mọi chướng ngại xuyên thủng qua bách hội.
"Ầm..ầm..ầm..."kinh khủng lực lượng liền như vỡ tung ra từ đó, thủy hệ phù lực lập tức giống như phát điên bắt đầu điên cuồng rít gào kéo tới.
"Rít....rít...." không gian xung quanh lập tức như bị kinh khủng lực lượng nào đó lôi kéo mà kêu lên âm thanh ghê răng.
Một vòng xoáy dần sinh ra hình thành một đạo quyển phong như cái nấm.
"Bành..."một cái liền phá tan nóc nhà phóng lên trời.
"Rắc...rắc...ầm..ầm.."mặt đất cũng dần bị phá vỡ khiến thủy linh mạch từ khắp nơi bắt đầu kéo tới.
Bầu trời giống như tối đi, khắp trăm dặm xung quanh đều bị quấy lên lung tung, thủy hệ phù lực ầm ầm bị lôi kéo tới.
"Ầm...ầm.." Doãn phủ bị năng lượng cuồng loạn phá tan tành.
Ngay lúc này, đạo trường hà từ bách hội giống như nhận được động lực bắt đầu chảy xuống dưới, dọc theo đốc mạch mà xuống lại đan điền.
"Ầm ầm..ầm.." từng đạo...từng đạo huyệt đạo bị đánh tan mở ra hàng ngàn tinh tiềm lực ầm ầm lao xuống.
"Uỳnh..." rốt cuộc mọi chướng ngại bị đả thông, trường hà kia hóa thành một dòng sông chảy quanh nhâm đốc song mạch, thượng lấy bách hội, hạ lấy đan điền làm tâm.
Viên thanh châu dọc theo dòng sông này mà chuyển tới bách hội huyệt dẫn động cho trăm vạn nhánh sông khác tràn từ nhâm đốc mạch mở ra khắp nơi cơ thể
100 tinh...200...500..1000..2000...
Từng tinh lực lượng bị đánh tan nhập vào trường hà quy về bách hội sau đó, khi toàn bộ cơ thể bị đánh xuyên, đạo long quyển phong trên bầu trời dần tán đi cũng là lúc 4 vạn tinh lực lượng cơ thể bị khai thác ra.
Dòng sông lớn giống như đầy tràn quá mà bắt đầu óc ách chậm dần.
"Doãn bá, tụ khí đan điền, dựng thiên trụ, lập nhân đan"
Doãn Thiên Quân giống như bừng tỉnh, lập tức điều động thủy phù lực gom về đan điền, mở ra lại không gian mới trong nhân đan kích phát ra khí vận toàn thân, tụ tập thiên mệnh toàn thân xây dựng lên một đạo thủy trụ.
"Ầm..ầm.."bầu trời tối lại, lôi vân kéo về.
Trong đan điền, một đạo cấm kỵ chi lực dần sinh ra, vĩnh hằng chi ý tràn tới nhập vào thủy trụ, từ trên bách hội huyệt, một đạo địa phẩm phù văn mang theo khí thế như quân lâm thiên hạ dọc theo đốc mạch chuyển về nhân đan khắc vào trụ.
"Ầm...ầm..ầm.." tiểu thiên cơ lôi kiếp liền dẫn tới.
"Oanh..." một đạo lôi kiếp mầu xanh biếc chẻ dọc thương khung bổ tới.
"Ầm...ầm..ầm"nhân trụ vừa thành liền bị địa ý luyện thành địa trụ sau đó thiên cơ lôi bổ tới liền ầm ầm sinh ra sự lột xác..
Từ trên cơ thể Doãn Thiên Quân, một đạo hư ảnh cá voi to lớn che trời phủ đất liền hình thành sau đó "tõm..ầm" một cái rơi vào trong nhân đan như cá nhập đại dương.
"Đó...đó là Kình Ngư...là Thần Hải Kình Ngư pháp tướng trong truyền thuyết...đại ca không ngờ lại nhận được cơ duyên bậc này"
"Nhị thúc, Thần Hải Kình Ngư...rất lợi hại sao?"
"Sao không lợi hại...Thần Hải Kình Ngư... khi trưởng thành to lớn không thua gì một Lạc Quốc của chúng ta, lực lượng của nó đủ để san bằng cả trung thiên vực này thành đất bằng ah"
"Gê gớm vậy sao...ah, cha có con cá kình này rồi thì không phải chẳng sợ mấy tên khốn kiếp kia nữa sao, đại tỷ cũng không nhất định phải gả đi như vậy ah"
"Không sai...đại ca bây giờ tuy huyết mạch chưa trưởng thành nhưng đã đủ thực lực ngạo thiên, không sợ Hoàng gia nữa"
"Ah.ha..tốt quá rồi.."
Đan điền Doãn Thiên Quân tụ thành một cái hải dương rộng trăm dặm phả ra hơi tức trầm sâu như thâm uyên, cự vĩ như nhật nguyệt, một con cá voi lớn hơn dặm liền dễ dàng chui lọt vào đây bơi lội tung tăng.
Phía trên bách hội huyệt, một đạo cột trụ thiên mệnh khác lại ngược hướng lên trên chống lên không gian thiên ý dung nạp địa chi vĩnh hằng mở cho cự đại hải dương này không ngừng mở rộng ra như vô tận, Cự Hải lĩnh vực ẩn chứa 10 vạn tinh lực lượng vẫn như cũ tràn ra bao dung nhân đan lại một chỗ.
Thượng có thiên mệnh, hạ có nhân khí.
Trên bách hội huyệt, viên thanh châu Thiên vừa luyện thành cũng dung nhập vào đây thành 1 cái đan điền mới, lực lượng y nguyên vẫn là địa cảnh tầng 2.
Hạ đan điền lại mới luyện thành nhân đan, dưới dòng trường hà dẫn từ bách hội liền phát triển nhanh kinh người. Mang theo kinh khủng 4 vạn tinh lực lượng từ 172 huyệt đạo bị khai thác tràn vào đan điền lại khuếch gấp 10 lần biến thành 40 vạn tinh kinh khủng lực lượng, cộng thêm 10 vạn tinh từ địa cảnh lĩnh vực liền biến thành 50 vạn tinh.
Gấp 10 lần một địa thánh bình thường.
"Ầm....uỳnh" một đạo khí tức kinh thiên động địa tràn ra.
"Rầm...rầm..." mặt đất dưới nền được làm bằng trọng thiết thạch cứng rắn bây giờ liền như giấy mỏng vỡ vụn trước trận tàn dư lực áp này tỏa ra.
Thiên phẩy tay một cái liền gom hết mọi người về sau lưng mình, một mình hắn ngồi trên ghế vẫn ung dung xem diễn biến như không có chuyện gì, phía sau hắn lấy hắn làm trung tâm tách ra thành hình giẻ quạt là một mảnh bình địa nguyên vẹn.
Xung quanh đó lại bị phá thành vụn phấn, mặt đất bị lún xuống thành cái hố sâu đen ngòm.
Doãn Kế Anh nắm chặt cánh tay Thiên, đôi tỷ muội Doãn Minh Anh, Doãn Lục Anh cũng vô thức dựa sát vào người Thiên.
Doãn Thiên Nam ỷ mình có tu vi cao liền cường ngạnh chống đỡ không ngờ lại bị đánh văng ra xa chân hãm vào sâu trong lòng đất, một thân áo trắng rách tả tơi xơ mướp.
Trong phút chốc, mọi vật đều lâm vào tĩnh lặng