Giới Thần

Chương 845: Vòng tay không gian




Rảnh rỗi, buổi tối hôm đó Thiên còn hoàn thành 2 tác phẩm nghệ thuật của 2 nàng Dương Tiểu Thanh, Doãn Kế Anh.

Cuối cùng hắn lại sử lý sơ vài món đồ của Diêm lão.

Cai rễ cây được Thiên làm cho nhú mầm sống lại đó chính là rễ của 1 cây thiên địa bảo dược phẩm cấp tương đồng với cây thiên địa bảo sâm, thanh miên và kiếm lan mà Thiên có.

Chỉ có điều cái rễ này đã bị người ta rút sạch dược tính gần như đã chết, muốn phục hồi lại phẩm cấp thiên dược thì nhất định phải cần thêm chút thời gian.

Thiên cũng chỉ tìm thấy một chút dấu vết phù văn bản mạng còn ngủ say của nó nên không thể trực tiếp phục hồi, có điều đạo tàn khuyết phù văn này lại mang theo hơi thở long tức rất mạnh, Thiên đoán đó có thể là 1 cây Thiên Long Thảo, thượng phẩm thiên dược.

Cọng lông trắng kia là lông loại chim nào chính Thiên cũng không biết nhưng hắn đoán nó hẳn là nhổ ra từ một loại hung cầm có tu vi thiên cảnh vô cùng kinh khủng, một chiếc lông thôi nhưng lại cứng rắn không thua gì địa bảo, phù văn thần thông trên đó có tên là "Thiên Vũ" lại càng là địa phẩm trung cấp thần thông, vật này dù không cần ngưng luyện cũng đã là 1 món tự nhiên địa bảo quý giá, còn nếu qua tay Thiên...thì khỏi nói.

Miếng tàn phiến bảo tháp kia thì lại càng là thứ bất phàm hơn, vật liệu chế thành không ngờ lại ẩn chứa một ít Tinh Thần Sa, Không Gian Thạch và đặc biệt là cực phẩm thiên nhiên khí tài Tiên Thiên Thần Thổ.

3 loại khí tài này đều là cực phẩm trong cực phẩm, quý hiếm mà ít ỏi đến tuyệt vọng.

Tinh Thần Sa có thể điều dẫn tinh lực.

Không Gian Thạch lại càng là tự nhiên không gian linh bảo, một viên bằng hạt đậu đã có thể tự co lại 1000m không gian xung quanh lại quanh mình.

Tiên Thiên Thần Thổ thì khỏi chê đi, loại bảo vật chỉ có trong truyền thuyết này gần như đã tuyệt tích trên Thiên Phù Giới, điểm đáng sợ của nó chính là có thể dẫn ra thổ hành chi lực luyện ra ít ỏi tiên thiên hậu thổ chi lực khiến thực vật phát triển cực nhanh và vượt cấp tiến hóa.

Tiến hóa loại này chính là một phương pháp nghịch thiên vô cùng, nó sẽ khiến dược liệu bình thường cũng sẽ có ngày tấn cấp đến thiên dược, đối với thổ hành tu luyện giả thì khỏi cần phải nói chính là tuyệt thế trân bảo không gì sánh bằng.

đối với vật này, Thiên cũng vô cùng thèm thuồng nhưng lại quyết tâm không phân rã nó ra, bên trong tàn phiến này còn một chút ý chí chưa tan, dựa vào nó Thiên có thể mờ nhạt cảm ứng được những mảnh tàn phiến khác.

Loại bảo vật có thể được luyện từ những tài liệu cỡ này thì phẩm cấp hẳn là sẽ không thấp hơn thiên phẩm đi, nếu có cơ hội gom về được thì cũng không nên bỏ phí.

Tại trong Thông Thiên Tràng, ngũ hành luân, Kim giới.

Thiên khắc lên một tòa cự đại Dưỡng Kim Sa có thể thu thập tinh kim nguyên lực nuôi dưỡng kim loại, không những có thể tăng lên số lượng mà còn tăng cả chất lượng, nếu nguyên chất tinh kim được dưỡng ở đây lâu dài sẽ còn có thể luyện thành sinh linh.

Thiên ném cái chóp tháp này vào đây, chờ đợi cho 3 loại cực phẩm kim loại này sinh mới. Vật này vừa vào trận lập tức liền dẫn động kinh khủng lực lượng tinh thần, không gian lực và thổ hành chi lực về đây.

Vật cuối cùng là 1 hòn đá đen thui, Thiên cũng không nhìn ra điểm bất phàm của nó nhưng thứ khiến hắn đáng chú ý đó là vật này cứng rắn đến độ 100 triệu tinh lực tay hắn lại không thể bóp vỡ, tinh thần lực cũng không thể thẩm thấu, quả thật là một thứ thần bí mà đáng sợ.

Thiên đoán, muốn mà nung chảy được nó e rằng là phải dùng đến thiên hỏa trong truyền thuyết ah.

Thu dọn xong tất cả thì trời cũng đã sáng, 2 con mèo lười kia ngủ nướng đến mãi 7 giờ mới chịu mò dậy.

"Bành..." cánh cửa phòng Thiên bị người ta tàn nhẫn đạp tung

"...Tiêu ca...huynh mau dậy.."

"Ây za...2 nàng có lễ nghĩa liêm sỉ hay không...có biết đây là phòng con trai không....ê..ê...không được lật chăn của ta...ah, y phục của ta....dép của ta...ahhhhhhhh....đây là chuyện gì, tại sao ta lại có 1 buổi sáng với khởi đầu thê thảm như thế này....trời oiiiiiii"

Xong....thế là Thiên bị 2 nữ tặc này cường bạo lôi ra khỏi giường bằng cách đó đó.

"Ca...huynh ỉu xìu như vậy là sao, còn chưa tỉnh..."

"Tỉnh...con mẹ nó, tỉnh rồi"

"Tỉnh rồi thì tốt...mau lên đưa đây.." Dương Tiểu Thanh xòe bàn tay múp rụp

"Đưa gì.."

"Vòng tay của ta..."

"Vòng tay gì..."

"Là cái vòng tay hôm qua ca mua cha ta sau đó lấy lại đó...nhất định là tối qua ca đã thêm chút gì vào đó rồi phải không....có phải là không gian phù văn không, sẽ luyện thành một cái không gian thủ trạc cho ta phải không....dù sao đồ ca mua cho ta cũng nhiều không biết để đâu ah, Anh tỷ còn được tặng 1 cái túi không gian thật lớn mà....ca...nhanh lên, mau lấy ra đây muội không nhịn nổi rồi"

Thiên cười lên một cách xấu xa.

"Hừm...hôm nay ta ngủ không đủ, buổi sáng lại bị người ta hành hạ đến hồn vía lên mây....haiiii, bây giờ ta chỉ nhớ là hình như tối qua có luyện 2 món không gian bảo vật nhưng mà bây giờ....uhm, ta lại không thể nhớ được là để nó ở đâu rồi"

"Cái gì!!!!!!!!" ngay lập tức 2 nàng đồng thanh hét lớm sau đó liền nhảy đổng lên, xốc váy áo xông lên nắm lấy vạt áo Thiên hỏi thăm ân cần

"Tiêu ca, huynh là luyện 2 món sao, vậy là nhất định có 1 cái của muội....nhanh lên, huynh mau đưa đây...nhanh...nhanh..."

"Híc...ta không có nhớ ah...đừng có lay, đầu ta không khỏe"

"Ca...ca ca...mau lên mau đưa muội, nhanh nhanh lấy ra....ahhhh, sao còn ngây ra đó làm gì, muội không khách khí với ca nữa bây giờ....ah, lại còn cười...thật là đáng gét...đáng gét...đáng gét,..."

Thế là Thiên bị 2 nàng cấu nhéo, mè nheo suốt từ trong phòng cho đến ngoài đường, Thiên cuối cùng gần như bị 2 nàng dày vò đến không còn "manh giáp che thân" mới thảm bại thu lại nụ cười đê tiện.

"Nè..." Thiên run run bàn tay đưa tới 2 cái vòng.

"Uhm...cái này...ca...rồi cái này là sử dụng làm sao"

"Trích huyết nhận chủ.."

"Trích huyết...ca, ngươi đùa sao, ta chưa từng nghe có phương thức sử dụng bảo vật gì như vậy cả.."

"Hừ...không tin thì thôi, ta đâu có ép"

"Tiêu Ca...ngươi đây là thái độ gì, tặng đồ cho muội sao lại có thể tỏ thái độ như vậy, kém lắm thì cũng phải nói được mấy lời ngọt ngào sau đó tự tay đeo cho ta ah..."

Thiên vội vàng chắp tay chữ thập, miệng âm thầm niệm kinh sám hối bi ai cho số phận thảm thương của mình

"Không sai...ca...ngươi...ê..ê, đây là thái độ gì, ca đây là muốn đánh sao..."

"Aiiiii...số ta thật khổ, bỏ ra suốt một đêm mất ngủ để đổi lại được là cái gì...sáng sớm mới chợp mắt được nửa khắc đã bị đạp cửa hành hung, bây giờ tặng đồ còn muốn ngon ngọt sau đó lại còn uy hiếp ta...làm tổn thương tâm lý của ta, thậm chí chưa đã bây giờ còn muốn hành hung ta....số ta sao lại khổ như vậy" giọng Thiên méo xẹo, vừa nói vừa làm bộ chùi nước mắt nước mũi làm 2 nàng nhìn thấy đều che miệng cười như châu ngọc.

"Uhm...lần này tha cho huynh đó, Tiểu Thanh muội có chùy thủ không"

"Không cần ta có kiếm khí còn bén hơn chùy thủ...để ta cắt cho tỷ"

"Uhm...đừng mạnh tay nhe, nhớ khống chế cho tốt đó, ta rất sợ đau...ahhhhh"

10 phút sau.

"Ah.hihihi....cái này thật thích, thật sự quá tiện dụng...quá đã.."

"Đúng ah...cái này còn tiện lợi hơn túi trữ vật ah nha..."

"uhm, trong này có không khí có thể nuôi vật sống ah, thậm chí bỏ thêm chút đất là có thể trồng hoa bên trong ah nha"

"Không gian trong này rộng rãi như vậy trồng ít hoa vào trong cũng không tệ, thậm chí xây một tòa gác đình bên trong luôn cũng được ah"

Ở bên ngoài, Thiên nghe cuộc đối thoại này ánh mắt trực tiếp trợn trắng.

Con mẹ nó...quá lạm dụng rồi.

Chuyến hành trình này nhờ như vậy mà trở nên nhẹ nhóm hơn nhiều, không còn mấy chục rương hàng nặng chịch. nguyên chiếc xe ngựa bị Thiên vẩy tay khắc mấy đạo Phiêu Phong Phù, Ngự Phong Phù, sau đó khắc thêm 6 đạo tụ lý phù lên 4 tường, 2 đáy cuối cùng biến cái xe ngựa này thành một tòa ngự giá mềm mại phiêu phù trên không.

Tiểu Thanh triệu hồi Miêu Miêu ra kéo xe, lấy tốc độ của nó mà mang ra kéo xe thì khỏi phải chê.

Một đám hộ vệ vì thế mà theo không kịp liền bị bỏ rơi mất, nhóm người này lên đường hiện chỉ còn lại 4 người bao gồm cả Bá Chương.

Hành trình gọn nhẹ và tốc độ kinh người này khiến chuyến hành trình của họ nhanh hơn gấp cả chục lần, nhị nữ cảm nhận được cảm giác êm ái không sóc nảy và tốc độ như bay này liền hét toáng lên nhưng sau đó chưa đầy 30 phút sau đã hò reo khoái trá, thật là một loài sinh vật thay đổi còn nhanh hơn thời tiết.