Giới Thần

Chương 820: Chiến thiên cảnh




Âm dương sinh tử phù vừa ra, một mảnh không gian liền sinh ra sự phân liệt kinh khủng từ 2 khí âm dương.

Âm dương nhị khí này vừa ra liền mạnh mẽ phân tách hết mọi pháp tắc hệ nguyên tố ra ngoài bá chủ một mảnh không gian.

Ngay cả lực lượng chi pháp tắc cũng không ngoại lệ bị loại bỏ.

"Hoàng Thanh Thiên...pháp tắc lực lượng đã không còn, để xem ngươi lấy gì để chống cự đây..." Lã Mông cười gằn. 

Đồng dạng, mấy vạn đệ tử bên dưới nhìn thấy cảnh này cũng cười chỉ khác là họ cười chế diễu.

Từ lần bị Thiên đánh bay đó Lã Mông đã có một suy đoán, rằng Thiên là chủ tu một loại lực lượng pháp tắc nào đó cho nên mới có được lực lượng lớn cỡ này, hắn vô cùng tự tin vào điều mình suy đoán và kế hoạch ngày hôm nay hắn đã lên thật kỹ.

Tuy chỉ là bện pháp dự phòng bất trắc nhưng hắn chưa bao giờ nghi ngờ điều đó.

Phải biết rằng tại Thiên Phù Giới này, cực hạn luyện thể của bất kỳ ai cũng đều là 400, trừ phi những loại thể chất đặc biệt trời sinh thần lực.

Tuy tại trung thiên vực, 2 đại môn phái lớn như Thái Huyền Môn, Chiến Thần Đà đều có được những bí pháp thượng cổ kích phát hoặc mượn ngoại vật để tu luyện ra những cực hạn mới nhưng cũng tuyệt đối không thể vượt qua được 1000 tinh lực lượng tại luyện thể cảnh.

Vậy mà Thiên có thể bộc phát ra lực lượng tính bằng triệu tinh khi ở tu vi luyện thể tầng 2 này, Lã Mông hắn không còn nghĩ tới được cách gì khác ngoài pháp tắc lực lượng cả.

"Hahaha...Hoàng Thanh Thiên, bây giờ ngươi bó tay chịu trói đi...vẫn còn kịp đó"

"Hừ...ngu xuẩn" vừa nói xong Thiên lại trở tay tát xuống

"Bành....víuuuuuu"

"Không thể nào....không thể nào"

Lúc này ai nấy đều đã bắt đầu sợ hãi rồi.

"Mau lên...tất cả cùng xông lên, ta không tin hắn có thể đánh ra được bao nhiêu chiêu như vậy.."

Tức thì, một đám lít nhít cường giả 2 phe bắt đầu xông lên.

Thiên đại sát tứ phương như một chiến thần vô địch, Bạch Phát Tiên và Hắc Vũ vì vậy mà được giải phóng bắt đầu xông lên đánh tỉa.

Thiên cứ 1 tay là một người, một đá là 1 người, mỗi chiêu đều tát bay một người.

Cùng với 6 tên lệ quỷ vừa sinh ra tham nhập chiến cuộc.

Số lượng cường giả 2 phe cứ như vậy không ngừng giảm đi, số quỷ quân lại không ngừng tăng lên.

Nhìn một đám tàn quân đang không ngừng giảm bớt nhưng kỳ lạ là Đứng bên ngoài, Kỷ trưởng lão và Lã Mông không một chút lo lắng mà đều như đang chờ cái gì đó

Tay phải Lã Mông vẫn lập lòe cuộn tranh nhỏ, phù lực điên cuồng trào vào trong đó.

Đồng dạng là Kỷ trưởng lão cũng tay cầm một bức thánh dụ âm thầm truyền vào lực lượng.

"Kinh...phanh...." một âm thanh vang dội phát ra từ người Kỷ lão sau đó cơ thể lão bắt đầu lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy bắt đầu gầy tóp đi.

"Hahahahaha....Hoàng Thanh Thiên, đón nhận cái chết đi...hahahahaha"

"Phịch.." rốt cuộc giống như toàn bộ lực lượng bị rút cạn, Kỷ lão không còn ngự không phi hành được nữa rớt xuống đất.

Nhưng mà lúc này lại có một vật lơ lửng trên không, ánh sáng mầu vàng kim bộc phát, đế uy nhàn nhạt tỏa ra.

Nhìn thấy vật này, Lã Mông âm thầm thu lại càn khôn đồ trong tay.

"Uhm...đây là." 

Thiên dừng lại động tác ánh mắt nhìn về phía đạo ý chí kia.

"Ah...đây là,...Thiên ý" Bạch Vạn Kiếm bất ngờ sợ hãi

"Đây...không lẽ là người đó sao, không ngờ chỉ 1 tia ý chí lại mạnh như vậy..." Lã Mông cảm thán.

Trên bầu trời ánh sáng dần chiếu rọi khắp một mảnh thiên địa sau đó một đạo kinh khủng ý chí mạnh mẽ phủ xuống.

Đối điện đó, Thiên phất tay thu 28 quỷ vật vào Quỷ Vương Ấn, một mình đối diện với đạo thiên ý kia.

Xung quanh hắn chỉ còn lại ngót ngét gần trăm tên cường giả địa cấp chủ yếu đều là người Chiến Thần Đà.

Đạo ý chí này được nhen nhúm bởi toàn bộ lực lượng của một địa cấp mà thức tỉnh, sau đó cực đại ý chí này hô ứng với thiên ý trên trời bắt đầu dẫn dắt một đạo pháp tắc nhập vào thân

Pháp tắc này chính là cực hạn của Hỏa pháp tắc nhưng trong đó còn có thêm 6 loại sơ thành pháp tắc khác hỗn hợp tương trợ gồm, kim, mộc, thủy, thổ, phong, băng.

Lấy 6 loại sơ thành pháp tắc này tương trợ bổ dung khiến cho hỏa chi pháp tắc nguyên gốc này bắt đầu không ngừng mạnh mẽ hoàn thiện hơn.

"Uhm...thiên cảnh sao, thì ra đây chính là át chủ bài của các ngươi đó sao..." Thiên chế diễu.

"Tốt...nếu vậy hôm nay để ta thử sức một chút, xem thiên cảnh sẽ đáng sợ tới cỡ nào...bất quá, mấy con ruồi này.."

Thiên nhấc mí mắt nhìn mấy tên cường giả còn sót, Quỷ Vương Ấn lập tức điều động.

Ngay lập tức, một loại kinh khủng trọng áp bộc phát ra ngoài, lực hút này...mạnh mẽ không gì sánh được

Ngay lập tức 78 vị trưởng lão 2 phái liền hét lên 1 tiếng thê lương, thân thể cứng đơ như tượng, toàn bộ lực lượng đều biến mất không còn sót lại chút nào.

Chỉ thấy tại trong linh hồn giống như nặng đến kinh khủng, nặng đến không gì có thể níu kéo được, thân thể mạnh mẽ nhưng lại không cách nào giữ nổi thần hồn, một trận cảm giác như xé rách liền ập đến khiến họ mất sạch năng lực phản kháng.

Từ bỏ, nếu thể xác này từ bỏ...sinh mạng họ sẽ lập tức không còn, nhưng càng níu giữ thì lực hút đó lại càng không tha người.

"Ahhhhhhh.....đây....tha mạng.." loại âm thanh này hoàn toàn là đến từ sự gào thét của một linh hồn nào đó.

78 vị trưởng lão ở đây tính cả Kỷ trưởng lão đều bị loại lực hút kinh khủng này ép ngộp, linh hồn mất tự chủ, thân thể lại càng mất liên hệ với linh hồn, chỉ có thất phách ẩn chứa bản năng cơ bản nhất ở lại, vì như vậy họ gần như mất toàn quyền điều khống với thân thể và lực lượng của mình.

Hồn phách nhất thể, hồn bị hấp đi, phách liền có bản năng níu kéo, thế là mấy người này lập tức như con ruồi bị gió lốc xoáy đi.

Siêu cấp trọng hồn sa là được Thiên khắc lên mấy trăm dặm quỷ thổ, cho nên uy lực nó phát ra chính là mạnh đến cực hạn và trung tâm tạo ra trọng lực này tất nhiên là đến từ quỷ thổ trong Quỷ Vương Ấn.

Sự việc còn lại thì rất dễ hiểu rồi, trọng lực bình thường là mặt đất, nhưng trọng lực này tại tác động lên linh hồn yếu ớt nhất, nơi phát trọng lực hấp tới lại là 1 điểm nhỏ nơi ngực Thiên.

Quỷ Vương Ấn.

"Ahhhhh.....vù...vù...." từng đạo...từng đạo nhân ảnh vô lực bị hấp đi rồi biến mất tại ngực Thiên, một chút tăm tích cũng không còn

Ngay lúc này, một giọng nói tràn đầy phẫn nộ lẫn bạo ngược bất chợt vang lên.

"Có bổn tọa ở đây, ngươi còn dám xằng bậy...quả thật muốn chết"

Giọng nói này tựa như một loại nhịp đập của đại đạo lại càng ẩn chứa một loại khí thế hoàng giả chí tôn khiến người nghe ai nấy đều sinh ra cảm giác khuất phục.

- Không có ah, ta sống còn chưa đủ...không có muốn chết" 

"Hừ, còn dám dùng giọng nói này nói chuyện với ta...hỗn xược"

- Buồn cười, tưởng lớn hơn ta vài tuổi là gê gớm sao, già mà không kính....ngươi xứng để ta phải tôn trọng sao

"Hừ, thế giới võ giả thực lực phân định vị thứ...giun dế, ngươi còn dám một câu hỗn láo không phân tôn ti nữa, đừng nói ngươi là một thiên sư, dù là thần sư ta cũng giết...

- Ah..ah...tốt, thực lực phân vị thứ...hay, ngươi tưởng rằng một đạo ý chí pháp tắc liền đủ thực lực áp chế ta sao

- Ờ, phải nói là nếu trước đây thì còn có thể nhưng bây giờ thì đã khác tại vì tu vi ta đã đột phá..

Đạo ý chí kia liếc mắt nhìn Thiên thêm một lần.

Ánh mắt Lã Mông liếc qua nhìn Thiên.

Một đám trưởng lão Thiên Kiếm Môn liếc nhìn Thiên.

Một đám đệ tử liếc mắt nhìn Thiên.

Tu vi của hắn....rất cao

Luyện thể tầng 2, cảnh giới luyện nhục đỉnh.

Hắn mới đột phá cảnh giới, có nghĩa là trước đó là hắn ở sơ kỳ luyện nhục và bây giờ là đỉnh cảnh giới luyện nhục.

Cảnh giới luyện thể tầng 2, mang ra so sánh với thiên cảnh cường giả mà còn nói ngang bằng tương xứng, thậm chí còn mạnh hơn.

Đây là một chuyện cười tới cỡ nào.

"Hahahahahahaha....cười chết ta...cười chết ta" Lã Mông phá ra cười.

"Hahahahahaha...." một đám người Thiên Kiếm Môn cũng khá ra cười.

Khác biệt chỉ có một đám đệ tử của Thiên cùng với Bạch Vạn Kiếm, sắc mặt của họ lại kỳ lạ không hề có ý cười mà còn có một chút chờ mong.

Khác biệt nữa đó là sắc diện trên mặt thiên cảnh ý chí kia, tại vì ông ta đã triệt để bạo nộ.

"Khốn nạn....ngươi muốn chết"

Lấy luyện thể cảnh ra so sánh với thiên cảnh, đây hoàn toàn chính là một cách làm nhục

Thiên thần uy - bất khả nhục

"Ầm..ầm..ầm..." trời đất dưới một câu nộ giận này mà như vỡ nát, một đạo thao thiên cự thủ mang theo khiếp người nhiệt năng và pháp tắc hòa quện vung ra.

Trăm triệu tinh lực lượng ầm ầm bộc phát, không gian lập tức bị ép cho móp méo vỡ vụn, trời đất muốn nát bấy.

Kinh thiên động địa áp lực phủ xuống, một loại lực lượng cầm cố pháp tắc trải rộng ra, vừa phủ liền tức thì đóng đinh Thiên tại chỗ không cho phép hắn trốn tránh.

Ở đó, Thiên giống như cam nhận số phận, mí mắt cũng không nhấc lên một cái, bất quá...hắn thật sự bất lực sao.

Hắn không di chuyển, nhưng trước thao thiên cự trảo này áp tới Thiên cũng đồng dạng đưa ta tay phải nắm vào hư không.

Ngay lập tức, một sự việc không thể tưởng nổi liền diễn ra