Giới Thần

Chương 757: Lại là




Thiên Kiếm Môn này chỉ có duy nhất một luyện khí phong là có thể luyện khí

Trong môn phái này lại vô cùng hiếm hoi người có thiên phú luyện khí, cái chức nghiệp này cũng là một chức nghiệp có thể nói là nhân tài điêu linh nhất trong cả Thiên Phù Giới.

Luyện Khí Phong là nơi tập hợp tất cả nhân tài luyện khí, là nơi duy nhất có thể chế khí luyện bảo và như vậy nơi đây trở thành độc quyền của toàn Thiên Kiếm Môn.

Luyện khí sư ở đây cũng vì như thế mà đều có cái mặt nhìn lên trời không xem ai ra gì và đặc biệt là trong số những nhân tài luyện khí ở đây lại có tới nửa phần là thuộc Huyền gia, chính là gia tộc sau lưng Huyền Thương, kẻ thù không đội trời chung của 2 người Huyết Trường Hà.

Thiên đi đâu không đi lại đi ngay vào một ổ kiến lửa toàn một lũ kẻ thù đốn mạt quả thật là một loại duyên số trời định.

"Tiểu tử...ngươi muốn chết sao, không có thẻ bài đồng ý của Tam sư huynh mà ngươi cũng dám đến gặp ta...nói mau, ngươi dùng thủ đoạn đê tiện nào để ăn gian qua ải...lập tức khai ra, ta sẽ tha ngươi khỏi chết"

Bất chợt lúc này, một trận khủng bố khí áp đã dồn tới khiến Huyền Thập như bị giáng trọng kích.

"Hộc...phụt" phun ra một ngụm máu ánh mắt hắn vừa giận dữ vừa sợ hãi ngước lên.

Ở đó, mặt Thiên như tử thần, trên thân hắn không có một chút dao động phù lực nhưng lại lan tỏa ra một trận uy áp kinh khủng, chỉ thoáng bị uy áp này phủ tới Huyền Thập đã cảm thấy lòng ngực bị ép chặt, toàn thân gân cơ bị bóp méo, máu huyết không thể lưu thông.

Cảm giác khó thở dồn đến ngay tức thì sau đó, thậm chí mọi chức năng trên cơ thể cũng dần bị bóp đến tê lạnh, phù lực từ đan điền không thể dẫn ra ngoài, máu không lên được não.

"Ngươi...ngươi có biết ta là ai không...ta là...là người của Tuyết Thiên..."

Nhưng hắn còn chưa nói xong

Thiên chậm rãi phun ra 1 câu.

"Không muốn chết thì..biết điều chút" giọng hắn vang lên hệt như búa tạ nện vào đá, mỗi chữ vang lên đều khiến Huyền Thập phun ra một ngụm máu sắc mặt trắng bệch.

Khi mà Thiên buông ra khí áp, hắn liền "bịch" một cái ngã chổng vó ra đất miệng thở như chó chết.

Lại lần thứ 2 Thiên nghe được danh từ "tuyết thiên tử" này, nhưng mà không sao..hắn không có sợ

"Nói đi...yêu cầu của ngươi là gì?"

Giọng Thiên lại vang lên một cách đầy vô tội giống như chưa từng làm chuyện khiến người ta phun máu vừa rồi.

Lần này Huyền Thập không một chút nào dám chậm trễ, cả người hắn vội vàng đứng dậy nhìn Thiên như nhìn ma quỷ một lúc sau đó lấy ra một cái lô đỉnh rộng hơn 1m2, trên đỉnh không có nắp, dưới đáy đỉnh là nhiều lớp kim loại ráp thành, mỗi tấm kim loại đều lấp lánh những đạo phù văn khác nhau.

Vừa nhìn thấy đỉnh này tam đại đan điền của Thiên liền tự động vận chuyển sau đó hơn 10 phút đã phân tích hết hoàn toàn 100 loại phù văn ở đây.

"Uhm...đa số phù văn đều là phục vụ cho kiếm hệ vũ khí"

Huyền Thập sợ hãi run run nói.

"Uh...cái bách kiếp lô này có đủ 100 viên tinh kim được rèn đến cực hạn thể hiện ra phù văn đặc trưng của mình, chúng....chúng đều đã được các đại sư dùng đại năng lực cố phù lại rất tốt"

"Không cần nói nhiều...ải này hẳn là dậy học đồ cách "cố phù" đi...mau nói cho ta phải làm sao"

Thiên phất tay nói

"Ngươi...ngươi nhìn ta làm.."

Sau đó Huyền Thập lấy ra một khối tinh kim sắt có độ tinh khiết khoảng 60% rồi đặt vào Bách kiếp Lô.

Chỉ thấy tay hắn vận lên một môn ngự khí thuật thô sơ bắt đầu điều động bách kiếp lô, nhận được năng lượng từ viên tinh thạch dưới dáy lô, những lá tinh kim gọi là "kiếp chỉ" này bắt đầu sáng rực lên.

Bên trong những tấm kiếp chỉ này đều có một chút ý chí nhỏ bẩm sinh của kim loại, và qua thời gian sử dụng lâu dài đã sinh trưởng khá mạnh.

Viên phôi tinh kim sắt kia cứ như vậy bị ngự khí quyết của Huyền Thập xoay tròn trên từng "kiếp chỉ" lần lượt cho đến hết, khi mỗi lần vượt qua một kiếp thì phù văn bổn mạng trên phôi lại càng đậm đặc hơn, vững vàng hơn.

Chờ tới khi hoàn thành 100 kiếp thì phôi sắt này đã có độ tinh khiết lên tới 75%, bền mặt sáng bóng, "giảo kim" thần thông cũng ẩn ẩn phát ra uy lực của mình.

"Uhm...không tệ..cách này tuy có chút thô thiển và lâu nhưng hiệu quả lại không tệ, cả cái Bách Kiếp Lô này cũng vậy...ý tưởng không tồi"

Thiên vui vẻ hô một tiếng nhưng sau đó hắn lại không hề lấy phôi sắt ra thử tay như Huyền Thập nghĩ mà thò tay bắt luôn cái Bách Kiếp Lô này thu vào giới chỉ, hồn nhiên không biết rằng mình vừa làm ra hành động cướp đoạt trong truyền thuyết.

Ngơ ngác nhìn Thiên đi mất, Huyền Thập đầy tức giận nhưng lại sợ hãi không dám nói một lời, chờ Thiên đi khuất rồi hắn liền nhanh như gió lao ra hướng phòng số 1, chính là nơi của Huyền Tam.

Chuyện này Thiên cũng không quan tâm, chân hắn bước thẳng vào trong, theo hắn đoán cửa kế này sẽ dậy học đồ cách "luyện phù"

Thiên Phù Giới là nơi sinh ra nhờ thiên đạo cho nên vạn vật sinh ra và lớn lên đều có phù văn bổn nguyên bên trong.

Mà luyện khí cũng không phải lúc nào cũng là đi rèn kim loại, ngoài quặng kim ra vẫn còn những loại vật liệu thiên kỳ bách quái khác, trên trời dưới đất gì cũng có.

Nãy giờ chỉ là học cách rèn kim và cố phù, đó là trên kim loại hệ bảo khí, còn kế tiếp đây sẽ là rèn những thứ không thể mang búa ra gõ, gọi là phi kim.

Thứ gọi là phi kim chính là không có tính chất của kim loại, thậm chí không hề có tính cố định, một đám mây, một làn khói, một sợi tơ thậm chí là một miếng vẩy hung thú cũng có thể là phi kim.

Và những thứ này nếu như có đủ độ tuổi sẽ tự động hình thành phù văn nhưng vấn đề là nếu nó đủ tuổi thì e rằng hung thú hay cơ thể mẹ sinh ra tài liệu đó đã thành thần mất rồi, do đó những thứ tài liệu con người thu được đều sẽ có độ tinh khiết rất thấp vì lẽ đó mới phải "luyện phù"

Cửa thứ 3 này Thiên không nói không rằng vừa vô là liền đạp đầu cái tên hướng dẫn họ huyền đó xuống đất sau đó dâm uy ép hỏi.

Luyện phù này cũng gần giống như "cố phù" ở cửa trước, chỉ là cái Bách Kiếp Lô này lại được thay bằng Thiên Kiếp Lô trên đó khắc 1000 phù văn ôn hòa hơn hơn và quá trình luyện phù cũng mất thời gian hơn

Cũng phải thôi, luyện phi kim bảo khí không phải mất một quá trình rèn nóng gian khổ thì tất nhiên sẽ phải mất hơn thời gian ở chỗ khác, đó là một sự đền bù mà

Nhìn thấy quá trình "luyện phù" xong Thiên cũng như lần trước không nói không rằng liền thu luôn cái Thiên Kiếp Lô rồi đi tiếp.

Bằng cách như thế này quả thật rất là đỡ mất thời gian cho nên Thiên rất là vui vẻ khi học kiểu này.

Quả thật nếu như hắn gặp 1 người nhiệt tình như vị sư huynh ở lò rèn thì cũng mệt, vừa phải nể mặt lại vừa phải giữ lại, rồi lại phải nghe lải nhải đủ kiểu...mệt thấy bà đi được.

Cửa thứ 4 "luyện linh" cũng tương tự là một hướng dẫn họ Huyền vừa gặp Thiên liền quát mắng sau đó không chút nghi ngờ liền bị Thiên đè đầu ra đánh.

"Uhm....cái Luyện Khí Phong này sao vậy, sao ở đâu cũng là người họ Huyền hết vậy"

"Ê...tên khốn kia, ta hỏi ngươi đó..."

Tên Huyền Cửu này một tay bưng cái má sưng húp nói.

"Huyền gia ta nhân tài vô số...huynh đệ trong nhà ai nấy đều có năng khiếu ngút trời trong...."

"Bốp..." chưa nói xong thì một tát của Thiên đã vả tới.

"Nói nhiều...ai cho ngươi vênh cái mặt lên nói chuyện với ta hả..." Thiên bá đạo nói

Bây giờ hắn mới phát hiện ra một sự thật ah, ở hiền nhiều khi cũng rất lắm phiền phức, ngược lại bá đạo chút cũng không phải là tồi, chơi rất là vui.

"Ta..ta nói,...Huyền gia ta là..."

"Bốp..." chưa nói xong đã bị Thiên tát cho quay một vòng.

"Nói chuyện với ta không được ngước mắt lên trời như vậy..."

"Ta...ta nói..."lần này Huyền Cửu cúi gằm cái đầu, giọng hắn mếu mếu nói

"Huyền...huyền gia ta là do..."

"Bốp..." 1 tát của Thiên lại tát tới.

"Ngươi nói chuyện với ta hay nói chuyện với mặt đất...có tin ta tát một cái là ngươi ăn cháo luôn không"

"Hức...ta...ta nói..." Huyền Cửu muốn khóc lên.

"Là do....là do..."

"Thôi lắm mồm quá...ta hỏi ngươi, Huyền Thương là gì với gia tộc ngươi..."

"Hắn...hắn là, đại ca...hắn là đại ca của ta, là đại...đại ca"

"Uhm...không tồi..." Thiên giống như bắt được cái gì đó hay ho, ánh mắt hắn sáng lên.

"Huyền gia rất giỏi luyện khí sao...hẳn là luyện khí tài liệu cũng rất nhiều,..hừ, đừng trách ta ác, ai biểu Huyền Thương ngươi có thù với huynh đệ ta ah" hắn nghĩ thầm

"Uhm...vậy cái gì là Tuyết Thiên Tử..."

Nghe câu hỏi này của Thiên, Huyền Cửu lập tức hiện lên một tia lãnh ngạo âm độc trong mắt, cách nói chuyện cũng có lực hơn.

"Tuyết Thiên Tử...là người..ngươi...không bao giờ..đắc tội được" hắn cười gằn, miệng lộ ra hàm răng vẫn còn dính máu.

Đáng tiếc hắn chọn sai đối tượng tại vì lúc này Thiên lại giơ tay lên.

"B..ố...p..."