Trịnh Công Hà vừa nói xong liền biết mình hớ hàng vội vàng điều chỉnh tư thế, rất là oai phong chính nghĩa nghiễm nhiên khẳng định mình nói chuẩn rồi.
Mẹ nó, trộm đồ còn có thể nói đến quang minh chính đại đến như vậy.
Thiên bó tay với lão.
"Tiểu tử, điều ta nói ngươi nghe hiểu chưa?" câu này nói ra mọi người đều nghĩ một đường còn lão và Thiên hiểu một nẻo
"Được...lão có muốn đi thì đi trước, mấy con dế này ta còn muốn nghịch chút nữa, triệt để đưa hung danh của ta đem triệt tận phát dương quang đại"
"Ngươi...tốt, có chết lão phu cũng không cứu ngươi...lát nữa chớ có cầu xin ta..."
Thiên đưa mắt trừng trừng đối diện lão ném lại y nguyên câu đó
"Lát nữa lão cũng chớ cầu xin ta..."
Trình Công Hà: "hừ..." sau đó quay mặt đi
Hoàng Thanh Thiên: "hừ..." quay mặt đi
Trước cơn nguy cơ ngập trời trước mắt, đối thủ như con sói dữ lại bị họ xem như cỏ rác ném qua bên để cãi nhau như con nít, hoàn cảnh khiến người xem vừa tức cười vừa khó tin.
Lúc họ cãi nhau, 4 tên thánh nhân mặt đều đen thui
3 nàng Sương nhi lại không ngừng che miệng khúc khích cười.
3 vị tông sư dạt qua bên đứng nhìn, lúc này Thiên mới đưa mắt tới nhìn tên thánh giả số 1, uhm tên này cũng không phải tên là "số 1" mà là Thiên tự cho là đúng báng bổ cho lão cái tên dễ nhớ như vậy.
"Ngươi..." hắn chỉ ngón tay tới
"Nói ngươi đó, trợn cái gì trợn....muốn chết thì bước tới"
Bầu không khí lập tức rét buốt đi đến đáng sợ
Ngón tay này chỉ tới
Cách nói chuyện vô tôn trưởng
Cùng thái độ khiêu khích.
Tất cả đều là hành động nghiêm trọng phạm đến uy nghiêm thánh giả.
Thánh giả nổi giận, thiên địa biến sắc, huyết nhuộm thương khung.
Tựa như quả bom tức nghẹn đã sắp nổ, như cơn bão sắp ập tới.
Bầu không khí thoáng chốc liềm tràn ngập hơi tức của tử vong.
"Rắc..rắc...rắc..." ngay cả không gian đều đang bị nghiền ép đến móp méo, mặt đất bị nghiền vụn ra như cám.
Tĩnh lặng đến chết chóc.
Một lúc sau không thấy ai nói năng gì, Thiên lại mất kiên nhẫn nói thêm.
" 4 con dế loại kia, yếu thì đừng ra gió, sợ thì mau cút đi, đừng làm mất thời gian của bổn thiếu"
Tay trái Thiên trở trở miếng thẻ phù mà vừa nãy thu thập từ 5 miếng bạo tạc phù của Độc Mễ Chánh Hằng như chơi một món đồ chơi nhỏ, thái độ khinh bỉ rất khó ưa.
Và một câu này nói ra, bầu không khí lại vẫn tiếp tục duy trì như thế.
Không phải 4 tên thánh nhân này không tức giận mà là họ cảm nhận được nguy cơ, còn chưa dám quyết chiến.
Thật ra chần chừ cũng chính là một điều tối kỵ của võ giả, đặc biệt là những cấp độ chiến đấu cao siêu như thế này.
Trực giác của họ mẫn cảm và vì thế ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính quyết đoán, chiến đấu mới vì thế thành dạng này
Thiên lại tưới thêm xăng vô bồn lửa
"Độc Mễ gia một đám con lừa, ngươi....ngươi...ngươi....còn có cả ngươi nữa, một đám lừa..." ngón tay hắn chỉ mặt từng người sau cùng dừng lại ở chỗ Độc Mễ Thiên Tầm làm lão già này tức dựng hết tóc lên, miệng như cái loa quát lớn.
"Giết hắn cho ta....còn không mau động thủ..."
Quả nhiên lúc này, 4 tên thánh giả lập động, kiếm như ánh minh quang chớp động, uy lực kinh thiên động địa, kiếm ý như khai thiên địa.
Cùng một bộ kiếm pháp gia truyền, 4 người cùng luyện nhưng lại khéo léo là 4 người 2 người ngộ ra "ý" một âm một dương, 2 người ngộ ra "thế" cũng 1 âm 1 dương.
Vừa vặn nhị "thế" tương hợp, nhị "ý" tương dung đưa uy năng của một chiêu tuyệt sát này vô hạn tiếp cận đến Thiên cảnh.
Lực phá hoại không ngờ vượt qua 40 vạn tinh của tối cực hạn địa cảnh đạt đến 50 vạn tinh kinh khủng lực lượng.
Tại thời điểm này, trời đất như xoay chuyển vô định. Pháp tắc đang quấy đảo, thiên địa biến sắc nhật nguyệt vô quang.
3 vị tông sư ai nấy xoa tay lên ngực cố gắng trấn định
Độc Mễ Kim Tiền ánh mắt vui sướng.
Đám khán giả hồi hộp chờ đợi.
Nhưng mà lúc này
"Uhm, chỉ có vậy thôi hả!!!"
Giọng Thiên trong veo vang lên tựa như không chút nào liên quan tới hoàn cảnh nơi này.
Nhưng hắn nói xong, tay trái cũng ứng đối làm ra động tác và....
Ngón cái co lại, ngón giữ cong lên lại là động tác của một cái búng tay.
Tuy nhiên, vẫn như trước đó, không có bất kỳ ai liên tưởng tới hiệu quả...cái loại hiệu quả khốn nạn gì của 1 cái búng tay này khi đối diện với tuyệt thế 50 vạn tinh lực lượng của thần ngay trước mắt.
Hệt như một viên trứng chim đối chọi với cả tòa núi đá sập xuống.
Tuyệt không có một người nào sẽ tưởng tượng ra được kết quả ngoại trừ bị đè bẹp ra còn có kết quả nào khác.
"Xẹt...xẹt...xẹt...crắc....crắc..." là âm thanh của không gian đang vỡ vụn.
Tại hạ thiên vực này pháp tắc thiên đạo mỏng manh, 50 vạn tinh chính là lực lượng của thần, lực lượng này đã có thể đe dọa đến sự ổn định của pháp tắc.
Lúc pháp tắc quấy đảo sẽ càng sinh ra hỗn loạn chi lực càng đáng sợ hơn nhiều so với nhân loại phá hoại.
Thiên địa xưa nay có quy tắc và cũng ứng đối với hạn chế trong nhân loại.
Cũng vì đó trong nhân loại hạ thiên vực xưa nay không có ai dám vượt hạn sử dụng những lực lượng vượt qua lực lượng của thần.
Vừa nãy Thiên dùng ra 1 cái búng tay mang theo triệu tinh lực lượng chính là vượt giới hạn này, cũng vì đó mà âm bạo phát ra mới sinh chấn khủng bố tới như vậy.
Tuy nhiên khả năng khống chế lực lượng của Thiên, những người thô thiển như 4 tên này làm sao có thể hiểu được, và như vậy họ lại càng không nhìn ra được mấu chốt.
Đó là lý do họ bây giờ mới có can đảm ra tay.
2 cái búng tay giống nhau
Với hoàn cảnh 2 lần là giống nhau
Vậy thì kết quả dĩ nhiên cũng sẽ là giống nhau.
Trung tâm cơn bão tố, một kiếm hủy diệt đó chậm rãi chạm vào cái búng tay này.
Ngay lập tức
"Uỳnh.......u.......ỳ.........n........h......."