Trước 4 đạo kinh khủng uy áp trấn áp tới đó, Vô Sắc Lĩnh Vực đã lằng lặng ôm đồm thu thập, ngược lại là 4 tên thánh giả ngu xuẩn cao ngạo này một chút phát giác cũng không có.
Vẫn cứ nghiễm nhiên xem Thiên ở đó như con kiến tùy ý có thể bóp chết, tùy ý định đoạt vận mạng, đã như con cá nằm trên thớt nói gì là phải nghe nấy.
Độc Mễ Thiên Tầm cũng là ưa thích dùng phương pháp thô bạo mà không mất uy nghiêm này đi thuần phục người, đó là vì lão cảm thấy mình đủ cao quý.
Hơn nữa với chủng tộc mắt đen tóc đen thấp hèn như của Thiên thì nhận được chiêu an đã là lớn lao vinh hạnh, làm gì còn có tư cách với cao nhận lấy những sự sủng ái lớn hơn của đại nhân vật như lão nữa.
Đại thế buông xuống đưa Hoàng Thanh Thiên vào bờ ranh sinh tử, chậm rãi mài đi nhuệ khí, đánh tan phòng tuyến tâm lý sau đó mới ban ơn chiêu hiền.
Là uy hiếp trắng trợn một cách trực tiếp nhất nhưng cũng thể hiện ra thực lực và căn cơ khủng bố không thể tưởng tượng được của gia tộc to lớn này.
Sau đó, một lời thề độc thiên đạo chấm dứt tất cả, như một sợi xích buộc chặt Hoàng Thanh Thiên về phía lão, hơn nữa từ cái quỳ gối ngày hôm nay sẽ rất nhanh loan truyền ra khắp hang cùng ngõ hẻm Thiên Kiếm Môn.
Lúc đó, dù là trắng hay đen tất cả đều đã không thoát khỏi được lòng bàn tay của lão nữa.
Nhưng mà có điều đáng tiếc.
Lúc mà lão cứ tưởng kế hoạch thuận lợi này thì ở trung tâm cơn bão đó.
Thiên vẫn y nguyên không động, đơn giản là vì một chút áp lực gì cũng không cảm thấy.
Vô Sắc Lĩnh Vực của hắn bây giờ là hóa thân của hỗn độn, hơn nữa đã sơ thành hỗn độn kiếm đạo, cho nên các loại kiếm vực khác đối với nó đều là dễ như bỡn.
Hắn khỏe mạnh, hơn nữa ngay cả bên cạnh hắn là Thượng Quan Tuyết và Sương nhi, Nhan nhi cũng đều như vậy.
"Lão chó điên, sủa bậy xong chưa?"
Một câu này của hắn vang lên, lập tức liền khiến cho Độc Mễ Thiên Tầm sững lại tại chỗ một lúc sau đó mới đưa ánh mắt từ trên cao nhìn xuống với Thiên không dấu được chút âm hàn.
Lão bất ngờ vì con mồi vô sự hơn nữa còn không tuân mệnh lệnh, nhưng mà không có nghĩa là lão lo lắng, ngược lại sự phản kháng này của Thiên trong mắt lão...cũng chẳng khác gì còn cá giãy khỏi thớt, dù có khỏe mạnh dãy dự cỡ nào thì kết quả vẫn như vậy.
"Hoàng Thanh Thiên, nhân lúc bổn tọa còn sức kiên nhẫn, ngươi tốt nhất nên làm ra lựa chọn thành kính cần có của mình, nếu không...hậu quả ngươi hẳn là sẽ hiểu"
Nơi xong, lão đưa mắt nhìn tới trên cao vị trí 4 vị đại trưởng lão lạnh nhạt ngự không ở đó, dụng ý rất rõ ràng
"Phì..."Thiên không nhịn được bật cười, ánh mắt nhìn về phía 4 tên thánh giả này như nhìn mấy con vật ngu xuẩn sau đó ném về phía Độc Mễ Thiên Tầm một ánh mắt "ngu xuẩn" tương tự.
Tay hắn phất một cái tựa như xua đuổi phiền phức sau đó xoay người muốn đi.
"Uhm, thật là ngựa hoang bất tuần, một chút kiêu ngạo đối với nhân tài là nên có nhưng cũng cần phải có tầm nhìn và tự biết cân lượng...cơ hội không biết trân quý là ngu xuẩn, kiệt ngạo thái quá cũng là ngu xuẩn, vô pháp vô thiên càng là ngu xuẩn mà mục vô trưởng giả vô lễ cuồng ngôn lại càng là ngu xuẩn."
"Hừ, Độc Mễ gia uy nghiêm không phải là ai cũng có thể phạm, Hoàng Thanh Thiên ngươi dùng thái độ như vậy trả lời ta chính là đụng chạm vào uy nghiêm đại tộc, hậu quả...hẳn là ngươi còn chưa biết"
"Độc Mễ gia cường đại vượt qua rất nhiều so với thế nhân suy đoán, cường đại đến độ dù là Thiên Kiếm Môn cũng không đủ với tới, và lại càng cường đại đủ để khống chế sinh tử của một người trong lòng bàn tay, nhập Độc Mễ gia ngươi từ ti tiện mà phi thăng, chống Độc Mễ gia...ngươi tuyệt đối không có chỗ dung thân"
Giọng Độc Mễ Thiên Tầm vẫn cao ngạo vang lên từ phía sau lưng Thiên, tựa như lão có đủ tự tin khi nói xong nhất định Thiên sẽ quay lại.
Nhưng mà dĩ nhiên là không.
Trên cao 4 tên thánh giả sắc mặt lạnh như băng, sát khí dàn dụa chứa đầy hung bạo.
Lúc này giọng Độc Mễ Thiên Tầm mang theo chút nóng giận và trêu tức.
"Tốt, nếu ngươi ngu xuẩn mất khôn vậy thì hôm nay bổn tọa cho ngươi thêm một cơ hội nữa, cũng đồng thời cho ngươi thấy được Độc Mễ gia một chút triển lộ thực lực căn bản đáng để ngươi tuyệt vọng"
Nơi xong, lão đưa tay lên cao làm ra một thủ lệnh.
Ngay lúc này!
"Oanh...oanh..." từ dưới mặt đất phá ra 2 cái lỗ sau đó ầm ầm rung chấn sinh ra.
Bỗng nhiên, một cánh tay to như thân người thò lên
"Cạch...cạch...ầm..." ngay trước mắt mọi người, một nhân hình chiến sĩ bằng thép cao lớn hàng chục mét xuất hiện.
Trên thân lấp lánh ánh bạc thể hiện cho sự cứng rắn từ hợp chất kim loại, bàn chân đạp trên đất gây ra những tiếng lách cách do kim loại các bộ phận va chạm vào nhau.
Cả một tòa tráng lệ nhân hình thép đúc hiện ra trên thân còn rải kín phù văn đang chói sáng lấp lóe.
Nhìn thấy cỗ khôi lỗi này, tất cả mọi người đều đưa tới ánh mắt khiếp sợ.
Phù văn trên thân nó óng ánh vận chuyển tựa như một cỗ máy khổng lồ đang vận chuyển, cùng với nó là khổng lồ khí áp như chấn thiên địa sinh ra, dĩ nhiên chỉ 1 cỗ khí áp này lại có cường độ sấp sỉ với 4 vị thánh giả hợp lực.
Có điều khí áp này là một dạng cấm kỵ lực sinh ra do sự thiếu hòa hợp của thiên đạo cùng sự cuồng bạo hoạt tính trên nhiều chủng phù văn, đặc biệt thứ đáng sợ của nó đó là những phù văn này có những đặc tính xung khắc rất không ổn định nhưng lại bị tên phù sư ngu ngốc nào đó cưỡng ép sáp nhập lại.
Đây là một sự cuồng bạo dã man do nhiều loại áo nghĩa xung khắc mà tạo thành, thiên đạo vì đó giáng xuống cấm kỵ, nó là có mấy phần ý nghĩa giống hỗn độn đạo, nhưng lại hoàn toàn sai lệch hoàn toàn phá hư.
Sự đáng sợ này là nguyên nhân sinh ra khủng áp trên thân nó, chính sự khủng áp mang tính chất dã man hung bạo này đã khiến nó như mang theo một cái hủy diệt lĩnh vực, người khác vô pháp tiếp cận.
Dù có tìm được điểm yếu có thể phát hiện ra sự thiếu hòa hợp trên thân khôi lỗi nhưng cũng vô pháp tiếp cận phá giải.
Ngược lại cỗ khôi lỗi này còn được khắc phục bằng một bộ áo giáp khổng lồ cấp độ bán địa giai hoàn toàn liền khối có tính kết dính cực cao, vô tình đã đưa cỗ khôi lỗi này thành một cỗ máy hủy diệt không thể phá hủy.
Độc Mễ Thiên Tầm nhìn thấy bộ mặt đầy nghi ngờ của Thiên cùng sự sợ hãi khiếp vía của mọi người, trong lòng không nhịn được lâng lâng, miệng cong lên một độ cong ngạo mạn.
Nhìn tới Thiên, lão tràn đầy trêu tức lẫn miệt thị
Nhưng mà lại cũng ngay lúc này lão Trình Công Hà, Miêu Hoành, Dược Thiên Thu lại xông lên tức giận
"Thứ này...tại sao lại trong tay ngươi?"