Cả quá trình chiến đấu sau đó lại khắc phù rồi nghi thức tiếp dẫn.
Tất cả đều kỳ công khó tưởng, để cuối cùng trợ giúp đưa phi long Mễ đạt đến cảnh giới hoàn toàn mới.
Một bên giải quyết ân oán và xiềng xích ràng buộc 2 mẹ con họ, một bên giúp họ có vốn liếng không sợ ai khi dễ.
Làm tất cả, lại cuối cùng chỉ vì một người con gái
"Chàng...như vậy sao được!!
Tư Mã Linh nhất thời rung động không biết làm sao.
"Tư Mã Linh...nàng thân ở ma giáo, nhưng phải nhớ...nàng là của ta, vĩnh viễn đều là như vậy, bây giờ ta cho nàng vốn liếng để giữ mình...vài năm ổn định ta sẽ tới tận Huyền Âm Cốc đón nàng"
Lời Thiên nói ra, Tư Mã Linh lập tức bị hạnh phúc lấp đầy.
Từ ngày rơi vào tay hắn đến giờ, một lần nhục dục khó quên đã khiến tâm tư nữ ma đầu như cô giống như mất cả phương hướng.
Nhưng mà từ lúc đó tên thanh niên chiếm đoạt thân thể nàng lại suốt ngày ở bên nàng mà không hề có một câu nào tình cảm níu kéo, thậm chí có lúc nhớ tới chuyện khó quên đó nàng từng thử gợi ý hắn mà hắn đều làm lơ không biết.
Tên này bình thường thần thần bí bí, trên thân phả ra hơi tức khiến người dụ hoặc, ở gần hắn ngày nào là cô lại càng keo dính khó rời hắn ngày đó.
Hắn cứ bình thường vô tâm như vậy khiến nàng vừa chờ mong vừa thất vọng.
Cứ như vậy kéo dài cả chục ngày nay mãi cho tới bây giờ.
Bỗng nhiên hắn lại cho nàng một bất ngờ quá sức như thế này.
Hắn bá đạo lấy đi trong trắng và nguyên âm của nàng, bây giờ lại dùng một món quà lớn không nói 2 lời liền xác định nàng là của hắn.
Bá đạo là thế nhưng mà không hiểu sao nàng lại thích.
"Uhm...thiếp biết, thiếp sẽ kiên nhẫn chờ chàng"
Thiên nắm tay nàng đặt vào đó một viên hỗn độn phù văn kỳ lạ.
Không biết đây là cái gì nhưng mà đây là món quà của hắn, nàng vẫn yêu quý nắm trong tay.
Chỉ thấy viên phù văn này tựa như từ lâu đã cùng khí cơ huyết mạch của nàng như 2 mà 1, vừa cầm vào tay liền tự động nhập vào thể mạch xuyên thẳng gân cốt.
Phù văn như một giọt máu đỏ tan ra trong nước tự nhập vào khắp cơ thể sau đó lặng lẽ bám vào xương khắc vào đó không tách rời.
Lực lượng trong cơ thể thoáng chốc bị những đạo phù văn này hấp dẫn kéo vào trong cốt tủy, 2 đại đan điền thoáng chốc co rút lại vì khuyết thiếu bổ sung.
"Lạch...cạch..." Tư Mã Linh cắn răng chịu đựng.
Nàng tin tưởng hắn, nếu không hiện tượng này xảy ra với tư duy ma nữ như nàng nhất định sẽ nghi ngờ Thiên có âm mưu.
Và quả như nàng nghĩ.
Tốc độ hấp thu năng lượng rất đều đặn không gấp gáp, dần dần bắt đầu ổn định lại sau đó toàn cơ thể bắt đầu phát sinh biến hóa.
Chỉ thấy từ tủy sóng dần phun ra những tia long huyết mầu đỏ thẳm dần nối thẳng ra tứ chi dẫn vào các cơ nhục quan trọng, đi đến nguc tạng lục phủ.
Một loại liên kiết kỳ dị liền sinh ra.
Trong thoáng chốc, thân thể như có thêm một linh hồn thứ 2, một lực lượng thể nhục thứ 2 trùng điệp lên.
"Ầm...ầm...ầm..." một trận lực lượng khủng bố tuôn ra, thân thể thoáng chốc nhue muốn nổ tung.
"Chủ nhân...nàng mau thả lỏng, ta là Mễ...mau thư dãn"
Trong lúc mà Tư Mã Linh bất ngờ không kịp làm quen với lực lượng mới thì lúc này linh hồn rung lên giọng Mễ trực tiếp vang lên trong đầu nàng.
2 linh hồn này tương liên tương hợp, lực lượng 2 nhân thân Tư Mã Linh và long thể Mễ cũng tương hợp, cả 2 dần dần giao hòa lẫn nhau đưa lực lượng dẫn phát bạo tạc dần ổn định lại.
"Lạch...cạch...cách...cách..." kỳ lạ, trên thân Tư Mã Linh bỗng chốc kết ra những đạo phù văn mềm mại bao phủ sau đó hình thành một bộ long giáp.
Long giáp dần cứng lại, trông nó mềm mại mà lại phả ra hơi tức vững chãi như thái sơn không gì phá nổi.
Đối diện nó, phi long Mễ cũng đã biến mất hay nói cách khác nó đã trở thành sủng thú của Tư Mã Linh và nhập thể tiền vào không gian sủng vật.
"Uhm...không tệ phải không...có thứ này, sau này có thể cởi đồ của nàng, ngoại trừ nàng ra....cũng chỉ còn ta thôi"
Thiên nói chuyện có chút yêu chiều.
"Uhm...từ bây giờ thiếp sẽ không cởi nó ra, thiếp rất thích nó...còn chàng muốn cởi nha...thì phải tự làm..hihi"
"Cái này là nàng nói đó nha, chờ tối nay ta đuổi cổ 2 lão đầu kia đi sẽ tự tay dậy dỗ nàng"
"Uhm...hihi" Tư Mã Linh hạnh phúc nhìn hắn.
Long giáp tuân theo ý chỉ của nàng lại hóa thành một bộ váy lụa vô cùng nữ tính, kín đáo nhưng hấp dẫn.
"Uhm...muốn không cởi đồ thì phải ở dơ rồi, ta không muốn vài năm sau gặp lại, nàng như một hũ mắm thúi đâu"
"Không phải ah...phải tắm chứ, không tắm sao được"
"Ta có thứ này tặng nàng, sau này ở dơ cỡ nào cũng không sợ"
Nói xong, Thiên chậm rãi lùi về sau 3 bước, tay quạch vào hư không nhẹ điểm rất đơn giản liền vẽ thành một đạo linh phù vô cùng quen thuộc.
"Tị Trần Phù...ah...không đúng"
Huyết Trường Hà lập tức nói
"Đây là...phù văn ngưng thực, tụ mà không tán, thời khắc đều tị trần...ách...cái này không lẽ là trong truyền thuyết cảnh giới....linh phù"
Long Tiên vừa nói xong thì đạo phù văn này đã như có linh tính tự động hợp vào khí cơ của Tư Mã Linh hợp thành một thể, xung quanh nàng có thể thấy rõ một đạo ý cảnh sạch sẽ không bụi bẩn đang mạnh mẽ tách sạch dơ bẩn trong không khí phạm vi quanh nàng.
"Cái này....cái này, còn không khác gì một tiểu lĩnh vực ah nha, quả thật có thứ này, suốt đời không phải lo tắm rồi"
Tư Mã Linh vui vẻ đùa nghịch một tí, nghe Huyết Trường Hà nói nàng quẳng cho lão một ánh mắt khinh bỉ.
Thiên Tà không hề dừng lại, tay lại vạch liền một loạt ký hiệu phức tạp sau đó kết thành một chuỗi phù văn tối nghĩa khó hiểu, những phù văn này vừa thành liền kết thành một hình cái nồi.
Tay hắn tung một đám quặng kim loại ra liền tưn động bị phù văn này hấp dẫn nhập vào một chỗ, không lâu sau đó lại nghiễm nhiên hợp thành một cái nồi thật sự.
Thiên cầm một cành cây bên dưới chụm đá nhóm lửa sau đó đặt cái nồi này lên.
"Haha...không cần nhìn ta như vậy, đánh nhau một buổi rồi, hôm nay ta đãi mọi người món thịt rồng"
Nói xong, quả thật hắn đi tới chỗ đấy phi long vương đang hấp hối, tay hóa kiếm bắt đầu tươi sống lóc thịt