Buổi sáng dày vò mãi từ 5h30 đến tận 6h mới coi như tạm đình chiến với kết quả như cũ
"Nè.." diễm vứt cho Thiên 1 cái áo trắng và 1 bộ vét đen.
"Mặc đi..."
"Vest sao...anh không thích mặc vest, bức bí khó chịu lắm...nếu như phải đánh lộn...thì có mà đứng mà nhìn nó đánh mình ah.."
"Tùy anh thôi, vậy anh mặc thêm cái này đi..." diễm lại vứt cho hắn thêm 1 đống đồ nữa
Áo thun, sơ mi, áo kiểu, áo khoác, quần rin, quần tây...đủ thứ. Tổng cộng chắc phải cả 10 bộ chứ không ít
Đáng mừng là cái nào thử vô cũng vừa vặn không sai 1 li, giống hệt với
bộ tối qua hắn mặc đi choi với mai. 10 bộ y 10. Thiên cũng phải cảm thán cô bé mày có cặp mắt tinh đời
"Tất cả chỗ này là cho anh sao.."
"Uhm..chứ cho ai...em thấy anh có cái gì mặc đâu nên...uhmmm" chưa nói
xong thì dã bị tên dê xòm đó lấy thế sét đánh không kịp bưng tai "chụt
chụt" 2 cái rõ to vào má
"Hi...cám ơn em nha" sau đó chân hắn như bôi mỡ, chạy mất tăm
Diễm còn chưa kịp phản ứng, mãi đến khi phát hiện ra mình bị lợi dụng
xong 1 lúc mới kip rượt theo thì tên khốn đó đã lặn mất tăm làm cô vừa
giận vừa mắc cỡ
khi chạy tới cửa cô mới kịp sờ lên 2 má đã đỏ ửng của mình, vẫn còn 2
dấu nước miếng còn ướt. Không hiểu sao trong lòng bỗng nhiên thấy ngọt
ngào vô cùng
Cảm giác khi miệng hắn chạm vào vẫn còn cảm nhận được rõ ràng, cảm giác
ấm nóng đó vẫn còn vương lại, diễm xoa xoa đôi má nóng hổi mãi không tan của mình
.......
Tổng công ty thiên tâm, trụ sở nằm ở quận 3, chính là 1 căn lầu 4 tầng cao thật cao
Lần này người lái xe đã không còn là cô tổng giám đốc xinh đẹp nữa, mà là 1 chàng thanh niên mặc quần rin xanh, áo thun xanh.
Thiên mặc dù chỉ mới cầm xe lần đầu, nhưng mà hắn lái xe ngược lại không thua bất kỳ tay lái lụa nào. Diễm thậm chí còn không chút nghi ngờ việc hắn nói xạo là biết lái xe từ trước rồi
Lái 1 chiếc Mercedes AMG Thiên tấp thẳng vào gara xe dưới hầm.
2 người theo thang máy lên lầu 4, Diễm hôm nay mặc 1 cái váy đen ngắn
tới chấm gối, chiếc áo vest nữ đen để lộ ra vòng eo mảnh khảnh và bộ
ngực cao.
Mầu đen quý phái tôn lên sự uy nghiêm của người lãnh đạo. Cộng thêm mái
tóc búi cao càng tôn thêm nét trưởng thành trên khuôn mặt trẻ tuổi
Khi rời khỏi xe, vẻ mặt vui tươi dễ gần thường ngày hoàn toàn mất đi, thay vào đó là sự lạnh lùng khuôn phép
"Tinh" thang máy dừng lại ở lầu 4
2 người tiếp tục đi qua 1 dãy hành lang rồi tới sảnh
"Chị..., giám đốc...." các nhân viên nhìn thấy diễm đều dùng 1 ánh mắt
kỳ lạ, họ chào vẫn là tôn kính như vậy nhưng lại giống như không xem cô
như sếp thật sự của mình
Tiếp tục đi qua 1 sảnh nữa là tới một gian phòng bằng cửa gỗ, trạm trổ
hoa văn rồng phượng tuyệt đẹp, bên ngoài là 2 nhân viên nam nữ đang đứng canh
Diễm nhìn 2 người lãnh ngạo nói "mở cửa đi..."
Người nhân viên nam tiến lên 1 bước nói "cô diễm...các vị lãnh đạo đang
có 1 cuộc họp quan trọng...người không phận sự không được vào...mong cô
đi cho"
"Họp vấn đề gì vậy vũ hồng " diễm liếc sang hỏi cô gái bên cạnh
Nãy giờ vũ hồng luôn cúi cái đầu không dám nhìn diễm. Trước kia cô chính là thư ký riêng của diễm, là 1 nhân viên đắc lực và có tài năng cho nên biết rất nhiều việc trong công ty
Đến khi diễm bị mất chức, hồng đã bị các loại uy hiếp mà nói ra hết cho nên vừa gặp lại diễm, cô xấu hổ không dám ngẩn đầu lên
"Thưa...giám đốc..là họp hội đồng bàn việc nắm bắt lại công ty của giám...giám đốc trương ah.."
Trương gia tuấn là 1 người em kết nghĩa của cha diễm, cũng chỉ vừa vào
công ty làm được nửa năm, sau đó diễm bị cha cấm, công ty liền được sắp
xếp để hắn tiếp quản.
Gia tuấn là 1 kẻ năng lực bình thường, nhưng mà giao tiếp lại tốt, làm
việc khắt khe, chủ quan và độc tài, cho nên lúc trước diễm không hề cho
hắn nắm lấy công việc quan trọng, chức cũng chỉ là 1 phó phòng nhân sự.
Nhưng mà hắn lại được sự hậu thuẫn của 1 người cực kỳ quan trọng.
Trương phi long
"Mở đi...tôi có việc cần vào" diễm lớn giọng
"Thưa cô...không được ah.." nam nhân viên vẫn chắn đường ngăn cản
"Anh là ai mà dám cấm tôi.." diễm gắt lên
"Tôi là chủ tịch hội đồng quản trị, cớ sao lại không được vào...
"Thưa cô,..theo tôi biết thì chủ tịch bây giờ không còn là cô ..."chưa nói xong thì
"Bốp" Thiên vung tay lên, 1 tát, tát bay tên đó vô tường, răng trong
miệng như bắp ngô bị chuột gặm, tuy rằng thân thủ gã không kém nhưng 1
cái tát này quá mạnh, nằm bên tường lồm cồm mãi mà vẫn không dậy được
"Lắm chuyện, dài dòng.." Thiên lẩm bẩm, sau đó hắn đi tới cánh cửa gỗ đẹp đẽ không chút nhẹ tay
"Rầm" Chỉ 1 cước 1, không nặng, không nhẹ, vừa đủ đạp bay cánh cửa vào trong
Để lộ ra 1 bàn tròn lớn, đã có đủ 23 vị cổ đông và 16 người công ty cùng với vị trương gia tuấn đang ngồi ở vị trí giữa. Tất cả cùng biểu lộ bất ngờ nhìn ra ngoài
Bên ngoài, Thiên sau khi đạp bay cánh cửa liền vững vàng đứng ở bên chờ diễm tiến tới, cô bé vũ hồng cũng sợ hãi đi theo sau
Diễm lạnh lùng nhìn quét qua tất cả các vị trí cổ đông và trương gia bảo
"Tôi có thể hỏi các vị một câu có được không" diễm dùng giọng nói lạnh lùng phát âm
Gia bảo bình tĩnh ngồi ở vị trí chủ tịch giả giọng lịch sự nói
"Cô diễm,..cô có thể hỏi..."
Diễm cầm theo tập hồ sơ để lên bàn bình tĩnh nói.
"...bây giờ tôi còn là chủ tịch hay không..."
"Được, để tôi trả lời cô,..
Hiện giờ đúng thật là cô vẫn tạm thời là chủ tịch hội đồng quản trị này
"Nhưng mà" gã cố ý nói chậm lại
"64%, Cổ phần của cô đã được cha cô ủy thác lại cho tôi, cho nên..
Trương gia bảo đứng lên nhìn thẳng vào mặt diễm lãnh khốc nói
"Công ty hiện giờ tôi có 70% cổ phần, và cô bây giờ...chỉ còn là khách qua đường mà thôi"
"Nghe rõ chưa...cô trương ngọc diễm"
"Bảo vệ đâu, mời cô diễm ra ngoài dùm...nơi đây không phải ai cũng vào được" trương gia bảo hét lớn
Tựa như lão muốn cho cả thế giới này biết điều đó, tựa như hắn nói lên để 29 con người ở đây biết được quyền uy gê gớm của hắn
Trương gia bảo vốn chỉ là 1 kẻ có kiến thức nửa vời đối với kinh doanh,
nhưng hắn lại có 1 thân công lực cực cao và 16 người bên cạnh
5 người này ai nấy đều có tuổi chừng 35 đến 50
Vốn dĩ đã là trưởng ban các ngành trong công ty từ trước khi diễm lên làm giám đốc rất lâu.
Họ đều là người cốt cán, không thể thiếu trong công ty cả về kinh nghiệm lẫn năng lực. Lại cộng thêm cổ phần họ nắm đều tương đối. Cho nên có
thêm họ bảo lãnh
Trương gia bảo lên ngôi trong sự không hài lòng của vô số người, nhưng họ vẫn không không thay đổi được gì.
Trương gia bảo hắn lên nhưng trong sự bảo lãnh cả về vũ lực, lẫn cả pháp nhân.
Lúc Diễm bị cắt chức đã từng có giấy khám nói là cô có dấu hiệu bệnh tâm thần, mất đi khả năng sáng suốt điều hành công ty. Cho nên cha cô mới
lấy lý do đó thay cô ủy quyền lại cho trương gia bảo
Từ đó hắn danh chính ngôn thuận làm 1 chủ tịch hội đồng quản trị