Khi mà một mảnh ồn ào chửi rủa bên dưới loạn cào cào vang lên thì một âm thanh chợt vang lên khiến những câu nịnh nọt chửi bới đó lập tức bị nghẹn lại tại họng.
"Phập....." âm thanh này hệt như một tiếng sấm báo hiệu cơn bão.
Ánh mắt Độc Mễ Thiên lập tức co rụt lại tại vì...
"phụt....bành...bành...bành..." từ trên cơ thể Độc Mễ Thường bỗng chốc vang lên một loạt âm thanh bạo nổ kéo theo đó là máu huyết và vụn thịt tung tóe bắn ra.
Dưới chân hắn một sợi tơ tuyến chỉ trong chốc lát liền bị nhuộm đỏ sau đó thành một dòng máu loảng kéo từ dưới 2 chân Độc Mễ Thường tới gần cuối lôi đài chỗ Thiên đứng.
Sợi tơ tuyến này hóa thành một dòng máu đỏ tươi, nhận lấy ánh dương quang phủ tới liền lóng lánh huyết quang.
Thời gian lúc này hệt như bị chậm lại, một đoạn phim quay chậm sinh ra.
Những miếng thịt vụn phân ra 2 phía mà tung tóe ra khắp không trung cùng với máu đỏ tươi nhuốm bầu trời nắng chang thành ánh chiều tà đỏ rực.
Từ thân thể Độc Mễ Thường bốc lên vô số oán khí không cam lòng cùng với mấy trăm đạo oán nộ khí khác vây quanh, một mảnh oán khí hóa thành mây mù vây lấy chóp đỉnh, lấp ló một ngọn núi lớn
Mặt đất một dòng sông mầu đỏ chảy dài tới chân trời.
Trên cao nhuộm một ánh hoàng hôn đỏ.
Những miếng thịt vụn như đá tảng xếp quanh giang hà nối liền đại sơn tới chân trời
Sơn, nhuốm đỏ của huyết và những lỗ thủng nhục thịt
Đỉnh sơn, vờn quanh mây mù, 321 đạo oán nộ vờn quanh sơn thể
Đất, là nhục thịt xếp chồng
Giang hà, là máu chảy thành dòng, hà này chảy tới cuối trời nhuốm đỏ ánh chiều tà thành mầu máu.
Dụng ý rất rõ ràng, Độc Mễ Thường này giết oan tổng cộng 321 nhân mạng, tạo thành mây vụ oán khí.
Nhân sinh quả, nhân quả tuần hoàn
Bây giờ thân hắn nhục thịt bị họa thành tranh, người chết được hóa thành oán khí tồn tại, được vạn năm giày xé kẻ thù, còn hung thủ thì nhục thịt vỡ tung lót đường cho huyết hải.
Dòng huyết hải chảy tới chân trời đó là nhân quả vô định. Nhân thể hóa thành tử vong sơn thể là điểm cuối của giết chóc.
Độc Mễ Thường, ngươi thích sơn thích thủy phải không...vậy ta cho ngươi sơn thủy
Nhân Quả Tà Dương Đồ. Hoặc có thể gọi Sơn Thủy Huyết Đồ
Chính là tên của bức tranh này.
"Rắc....ngaoooo...." một tiếng gào thét âm ỷ vang lên sau đó kéo dài đến vô hạn.
Âm thanh này tựa như ẩn chứa không cam lòng của số phận.
Toàn bộ không gian trong bức họa chậm rãi khô cứng lại, sinh mệnh Độc Mễ Thường cũng chậm rãi khô kiệt cho đến khi chỉ còn một hơi cuối cùng.
Một chút sinh mệnh nhịp đập này sót lại bảo giữ cho toàn bức tranh càng thêm sống động một cách vĩnh cửu, một bức tranh trường tồn với thời gian không phai nhòa
Mãi đến 5 phút sau, một mảnh im lặng ngột ngạt bên dưới mới bị phá vỡ.
"Ah...là chuyện gì xảy ra...chuyện gì xảy ra, Hoàng Thanh Thiên....ngươi đây là tà môn quỷ pháp gì....còn không mau khai mở" một vị công tử gia đồng hành với nhóm Độc Mễ Thiên lập tức chỉ ngón tay quát tới
Người này một thân phục sức 6 sao hiển nhiên là bàng chi đời thứ 4 của gia tộc, thấp hơn hẳn Độc Mễ Thường 1 cấp, hắn hét một tiếng này rõ ràng là nịnh nọt
"Khốn kiếp, ngay cả thiếu gia cũng dám nhục...Hoàng Thanh Thiên, ngươi chết chắc.." một tên khác cũng nhao nhao quát tới.
Thấy Độc Mễ Thường trên đài vẫn bảo trì một tia sinh cơ kỳ lạ cuối cùng cho nên ai nấy cũng đều nghĩ ràng hắn chưa chết, cơ hội này không bày tỏ thì còn lúc nào?
Bất quá họ đã sai lầm rằng bây giờ Độc Mễ Thường đã không thể nghe được họ nói gì nữa, so với chết...thì hắn còn chết kỹ hơn cả người chết ah.
"Nói nhiều vô ích....chó con, ngươi dám lên đây không...." Thiên làm điệu bộ khiêu khích chỉ tới mấy tên công tử 7 sao bên dưới.
"Hừ....tiện nhân, để bổn công tử chặt đầu ngươi xuống trả thù cho tứ ca..."
"Vù...vù...." tên này vừa ra liền triển khai một bộ độc môn thân pháp, tốc độ nhanh như cắt
"Xẹt...vù..." không hề nghe tiếng gió nhưng lại cảm thấy vô số luồng sát khí chém tới.
Thiên nhanh chân nhảy 3 cái, lùi 2 bước tiến 1 bước miệng cười cười
"Ngươi...chỉ có bản lãnh này thôi sao?"
Quả nhiên hung tính tên này liền bị kích phát, chỉ thấy hắn thi triển một môn kiếm pháp độc môn tốc độ vô cùng nhanh, hệt như một cơn gió lốc thoáng bên này thoáng bên kia
Thiên vừa cười vừa nhảy nhảy né tránh, Quy Nguyên Đan Điền lại âm thầm ghi chép lĩnh ngộ 3 môn công pháp thượng phẩm, một môn thân pháp, 1 kiếm pháp, 1 công pháp.
Tên công tử đẳng cấp 6 sao này dĩ nhiên cũng có những đặc quyền không thua gì Độc Mễ Thường, đã tu luyện đến những môn công pháp địa phẩm vô cùng trân quý.
Trong Thiên Kiếm Môn, gia tộc nào cũng có sự độc tài của mình, do đó những công pháp võ kỹ ở Tàng Kiếm Các họ đều không luyện.
Con em gia tộc từ 5 sao trở đi liền có quyền học công pháp đặc trưng của gia tộc do trưởng bối ban cho, họ khinh thường đến Tàng Kiếm Các học những môn công pháp mà người ta đã đọc qua.
Do đó tại Thiên Kiếm Môn này, mỗi một đại tộc đều tự có trường phái riêng, thông thường thì thứ tốt đều nằm trong tay họ cả, những con người độc tài lũng đoạn cả môn phái.
Do đó quyết định của Thiên khi đến đây là vô cùng chính xác, hắn ở đây trắng trợn khiêu chiến và âm thầm thu vào tay những môn thần thông tuyệt phẩm này vào tay.
"Keng....keng..." không tới 10 phút thì Quy Nguyên Đan Điền đã hoàn toàn ghi chép hết biến hóa của 3 môn thần thông thậm chí thôi diễn rèn luyện ra những đạo phù văn thần thông dàn khung mới.
Tay Thiên bắt đầu động, hắn chuyển từ bị động sang chủ động mà tiến công, bằng vào tốc độ quỷ dị đó, hắn đánh cho tên công tử này máu me đầy người
"Phế vật....cút...."
Một kiếm cuối hắn đánh thê thảm tên này xuống lôi đài, miệng còn không quên gây thù chuốc oán
"Quá kém....các ngươi lên hết đi....một đám phế vật..."
Quả nhiên, lần này hắn chọc đúng ổ ong tò vẽ