Giới Thần

Chương 604: Quà Tặng Sương Nhi - Dược Thần khởi bước




Khi cảm nhận được 6 loại kiếm ý mạnh mẽ đến cùng cực đang tràn ngập khắp thân thể lẫn lý trí này 5 người họ dù là Nhan Nhi cũng đều không nhịn được khiếp sợ.

Kiếm ý.

2 từ này đối với họ là không gì gần gũi hơn, không gì quen thuộc hơn nhưng cũng không gì xa xăm hơn.

Kiếm ý.

Đó là 1 thứ vô cùng đáng mơ ước trong kiếm giới, là thứ vô cùng quý giá với trăm vạn võ giả, là thứ chỉ dành cho những thiên tài siêu cấp.

Nhưng mà càng như vậy nó lại càng trở nên xa xăm và khó với đối với đám người này.

Kể cả với cả Nhan Nhi, tại vì nàng thiên bẩm không thích bạo lực, thiên phú và yêu thích của nàng đó là nằm ở luyện đan chứ không phải ở kiếm đạo.

Xưa nay cha mẹ nàng rất nuông chiều nàng nên cũng không ngăn cản nhưng thực tế thì võ đạo và kiếm đạo họ vẫn luôn ép nàng tu luyện để phòng thân, chỉ tiếc rằng họ luôn là người ép nhưng cũng luôn là người phải thất vọng.

Nhan nhi vốn tưởng rằng kiếm đạo là chỉ có sát phạt nhàm chán và múa may thể hiện ta đây như mấy tên nam nhân vẫn hãy cố tỏ vẻ uy phong lấy lòng nàng trước đó thôi.

Nhưng nào ngờ đâu, lần này 6 tòa kiếm ý này xuất hiện, chúng lại muôn hình muôn vẻ, xinh đẹp mà phiêu diêu, tùy tâm tùy ý mà động, tùy kiến tùy biến mà xử, uy lực lại quá mạnh mẽ, sự huyền diệu lại quá khiến nghời ta mê say....lần này, mọi suy nghĩ trước kia của nàng liền tức thì bị lật đổ.

Kiếm ý như thế này, cùng với đan đạo tuy 2 mà 1, lực vận dụng cũng là cần đến độ tinh xảo và lực lượng tinh thần khống chế.

Luyện kiếm đạo đến cao thâm thậm chí còn có thể ấn chứng, tăng tiến cho đan đạo, thật là quá lưỡng toàn.

Đối với Sương nhi, điều đó cũng không khác gì nàng là mấy, nàng cũng không có tâm tranh cường chỉ có 1 lòng mê luyện đan.

Nhưng mà lần này, 6 đại kiếm ý này xuất hiện, đó là món quà của Thiên...là kỳ vọng của Thiên, cũng là hi vọng tiến thân của nàng.

Không biết làm sao, bỗng nhiên nàng liền vì thế mà cũng trở nên mê kiếm...cũng có thể là vì một ai đó.

Đối với 3 tên thanh niên Vu Tiểu Sài, Tiểu Xá Bình, Thiết Vô Danh thì điều họ cảm nhận được lại đơn giản hơn nhiều.

Đơn giản đến nỗi chỉ có 2 chữ.

Khiếp sợ.

Họ khiếp sợ trước thiên phú và lòng bao dung của Thiên.

Họ khiếp sợ trước sức mạnh thật sự của kiếm ý.

Họ lại càng khiếp sợ trước sự bất ngờ đột ngột ập tới này.

Con đường tương lai vốn dĩ tràn đầy ô nhục, chán nản và mờ mịt thì bây giờ đây....họ giống như được tái sinh.

Kiếm ý.

Đại diện cho thứ chỉ có thiên tài mới có được.

Kiếm ý là hiếm có tới cỡ nào, quý giá đến cỡ nào vậy mà giờ đây không ngờ họ lại có 1 cái là cùng lúc cả 6 bộ kiếm ý.

Càng đáng sợ hơn đó là mỗi loại đều đạt đến cảnh giới đại thành 10 phần.

Thế gian, có bao nhiêu người có thể sở hữu 1 loại kiếm ý đạt tới đại thành....

Chớ nói chi là có người còn đạt tới cả 6 bộ kiếm ý cùng đại thành....đây là kỳ tích hay là giấc mơ.

Có được 6 loại kiếm ý này, trong Thiên Kiếm Môn, họ còn phải lo lắng tới thân phận thấp hèn của mình nữa hay sao....còn phải sợ người ta khinh thường nữa hay sao.

Trong lòng họ lập tức dâng lên vô tận kích động lẫn mọng mơ, nhưng mà ngay lúc này.

"Thiên ca...huynh...huynh mệt sao" Nhan Nhi sợ hãi níu 1 tay Thiên hỏi han.

"Thiên ca....là vì...vì món quà đó cho nên huynh..." Sương nhi không nhịn được nước mắt lăn dài nói.

"Không có sao....ta không sao, tịnh dưỡng một chút là được rồi"

"Sương nhi, ta còn có mấy món quà tặng nàng..."

"Thiên ca...muội không cần nữa...muội không cần nữa, huynh nghỉ ngơi đi..." Sương nhi 2 mắt đã rớm ướt, nghe nói là có quà nàng thích vô cùng nhưng thấy Thiên một lần tặng quà lại là 1 lần tiêu hao lớn như vậy, nàng không đành lòng.

"Không phải lo, ta mua vật này từ sáng...chỉ là giúp nàng chỉnh sửa lại một chút mà thôi, lại đây coi..."

"Phải rồi đó Sương Nhi, chắc là Thiên ca đã mua mấy món đồ hồi sáng cho muội đó....nàng nhận đi"

"Uhm...hồi sáng là huynh mua cho muội sao, là cái gì vậy.."

Từ sáng đi sắm đan quyết và hỏa chủng, Sương nhi đã ngờ ngợ đoán ra nhưng mà không dám chắc, từ trưa đến giờ nàng vẫn thấp thoáng có chút mong chờ điều này.

"Uhm...ngồi yên"

Thiên xòe bàn tay phải ra, sau đó trước cặp mắt ngạc nhiên của mọi người, 1 mầu sáng trắng lạnh lẽo hiện lên.

Trên tay Thiên là 1 đóa "huyền băng liên hỏa" xuất hiện, đây chính là sự dung hợp hoàn mỹ của băng mộc song hệ thành 1 loại hỏa chủng hoàn toàn mới.

Mang theo ý chí của mình, đóa hỏa chủng này đã hoàn toàn có tư cách được đánh giá là 1 sinh mạng.

Tay Thiên không nhanh không chậm cầm lấy tay phải Sương Nhi rồi áp vào tay phải của mình.

Ý chí riêng của đám huyền băng liên hỏa được Thiên dẫn dắt hòa nhập với da thịt và ý chí của Sương nhi giúp nàng nhận chủ, nhờ cách này việc sở hữu hỏa chủng của nàng sẽ khác hoàn toàn so với người ta.

Sinh mệnh nào trên đời cũng sẽ có ý chí riêng, không có sinh linh nào muốn nô dịch trước kẻ khác cả, do đó nếu là nhân loại bình thường muốn luyện hóa hỏa chủng tất sẽ phải dùng bạo lực từ từ mài mòn cho đến khi khuất phục được ý chí yếu ớt trong hỏa chủng thì đó mới thành công.

Quá trình này là sự cưỡng ép hỏa chủng trong tình trạng không tình nguyện và khi sử dụng nó cũng không khác gì việc ngươi đang nô dịch nó, ngươi sẽ phải cưỡng chế nó làm việc và nó thì rất không tận tình giúp ngươi.

Của Sương nhi lại khác hoàn toàn, Thiên đứng ra làm mai mối giúp tâm linh và thể chất của hỏa chủng và nhân thể hòa hợp hiểu ý nhau, trong điều kiện hoàn toàn tình nguyện này cả 2 sẽ rất gần gũi nhau và tiến hành dung hợp 1 cách hoàn mỹ nhất.

Hỏa chủng sẽ trở thành 1 người bạn tốt cùng cộng sinh tương trợ nhân loại, cả 2 cùng mạnh mẽ lên, tiến bộ lên. Không những không làm ảnh hưởng tới hỏa căn mà còn sinh ra sự ưng thuận lẫn nhau, hiệu quả tăng gấp mấy lần so với bình thường.

Quá trình dung hợp này diễn ra rất nhanh, thậm chí không mất tới 10 phút đã xong

Nhìn đốm hỏa diễm xinh xắn đang cọ cọ lên tay làm nũng, chính Sương nhi cũng không nhịn được khó tin, nhưng ngay sau đó nàng lại chuyển thành yêu thương đưa tay trái lên chiều chuộng vuốt vuốt lên hỏa diễm.

"Uhm...tập trung đi, ta còn chưa xong"

Sương nhi lập tức thu lại hỏa diễm rồi đưa cặp mắt trong veo nhìn Thiên, trong đáy mắt giống như 2 vì sao sáng.

Thiên bắt tay làm thành 1 loại thủ quyết đơn giản rồi ngưng tụ thành 1 đạo tia sáng nhỏ trên đầu ngón tay.

"Pụp..." tay hắn nhanh như chớp điểm lên mi tâm Sương nhi 1 cái.

Lúc này đây Nhan nhi đã kịp hồi thần lại từ trong khiếp sợ khi nhìn thấy quá trình luyện hóa hỏa diễm đáng ngạc nhiên đó, khi nhìn lại...nàng lại tiếp tục khiếp sợ trước loại thủ pháp này của Thiên.

"Truyền công pháp"

Chính là một loại pháp quyết vẫn rất thường dùng trong các đại môn phái khi các vị đại năng luyện 1 món võ học hay pháp quyết nào đó đạt tới đỉnh cấp cộng thêm siêu cường tinh thần lực sẽ có thể ngưng tụ tinh yếu võ học đó lại rồi trực tiếp truyền cho đời sau.

Ví như "trọng lãng kiếm ý" của Kiếm Thập Tam vừa tu luyện ra cũng chính là do sư phụ hắn, phong chủ Tuyệt Kiếm Phong Tuyệt Vô Tình dùng cách này truyền cho hắn.

Thậm chí cả chính nàng khi xưa cũng là do ông nội nàng phong chủ Dược Kiếm Phong Dược Thiên Thu trực tiếp truyền cho pháp quyết "luyện thần thành ti"

mà có được thành tựu như ngày hôm nay.

Nhan nhi khiếp sợ, không chỉ là việc Thiên có thể dùng truyền công pháp truyền cho Sương nhi tầng đầu của "luyện thần thành ti"

Điều đó hiển nhiên chứng minh là Thiên đã dùng 1 buổi chiều để luyện tầng 1 này tới đỉnh mà còn chứng minh là lực lượng tinh thần của Thiên vô cùng mạnh mẽ.

Đó chỉ là 1 trong những thứ khiến nàng khiếp sợ mà thôi, thứ nàng sợ hãi đó là 1 đạo truyền công pháp này của Thiên còn không chỉ có 1 đạo phù văn cực hạn của "luyện thần ti" mà còn có thêm 1 đạo tinh yếu phù văn của "luyện thần thủ" và càng đáng sợ hơn đó là vô số tri thức về dược liệu, dược tính, dược lý có trong dược điển cùng với thành phần dược tính trong hơn 300 loại đan dược hoàng phẩm.

Tất cả đều cùng một lúc được Thiên gom lại thành 1 mối rồi truyền lại cho Sương nhi.

Có thể nói là toàn bộ thành quả buổi sáng nay Thiên đều gói gọn hết rồi truyền lại cho nàng.

Nhan nhi có thể tưởng tượng được, có được căn cơ ban đầu như thế này, chỉ cần Sương nhi không lười biếng thì tất sẽ trở thành 1 luyện đan sư trong tương lai.

Nếu như khi xưa mà Nhan Nhi nàng cũng được như vậy thì chắc hẳn, thành tựu bây giờ còn xa hơn, chắc hẳn đã là 1 huyền sư đỉnh rồi chứ không phải huyền đan sư trung kỳ như bây giờ.

Ánh mắt lại không nhịn được nhìn sang Thiên thêm mấy lần, Nhan nhi bắt đầu phát sinh ra một sự tò mò kinh khủng, 1 câu hỏi bất chợt mọc lên trong đầu nàng mãi không tan.

"Thanh niên này...rốt cuộc là người như thế nào?"

Chí tình chí nghĩa, bình hòa gần gũi, thân phận thấp hèn thích cưu mang kẻ khác,....nhưng mà, hắn cũng giết người không chớp mắt, cũng không biết sợ trước bất kỳ ai.

Người như vậy....thành tựu sau này có thể thấp sao.

Người thần bí như vậy....nội tình lớn như vậy, sao lại có thể lạc vào ngoại đường, sao lại không có thân phận hiển hách.

Trăm ngàn câu hỏi không ngừng mọc lên trong đầu nàng, trong bất chợt...thế giới nội tâm của nàng cứ như vậy liền bị vô số nghi vấn và điều kích thích trên người Thiên lấp đầy.

Lấp đầy đến không còn bất kỳ chỗ trống nào lại cho ai, kẻ khác trong mắt cô cũng bất chợt trở nên tầm thường hơn nhiều. Tâm tư thiếu nữ phát sinh một loại biến đổi rất khó hiểu trong đời