Giới Thần

Chương 588: Trí dũng




"Yêu nữ...ngươi tới đây là có mục đích gì" Thiên vận lên mê tâm lực lượng phổ vào âm ba lực.

Loại âm ba này không những có hiệu quả đánh tan trung hòa đi mê tâm độc của "mê tâm kinh" mà còn có thể hóa thành sóng âm có được đặc tính mê hoặc.

"Ây zuuuu...tiểu đệ này, ngươi sao lại hỏi kỳ như vậy ah....ta đến là có thiện tâm" còn chưa nói xong thì Thiên đã cắt đứt.

"Mê tâm lực lượng của ngươi không có tác dụng với ta....ngươi không cần tốn công vô ích đi"

"Quả thật là không có tác dụng sao..." yêu nữ này lại nhìn qua Lang Thế Thiên đang điên cuồng thúc mông vào 1 gốc cây rồi khinh thường đáp lại.

"Yêu nữ...ngươi nói đi, mục đích của ngươi là gì"

"Mục đích sao...đơn giản..bắt vài nữ đệ tử thiên tư xuất sắc về cho tông chủ làm đỉnh lô thôi...hii"

Thiên không biết từ đỉnh lô ở đây có nghĩa là gì nhưng nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Lam Y Nhược liền hiểu.

"Đỉnh lô...là thải âm bổ dương sao"

"Tiểu đệ...ngươi rất xuất sắc, đáng tiếc rằng tuổi hơi nhỏ một chút ah" lời này vừa nói ra thì chân diện mục của yêu nữ đã lộ ra dưới tán cây.

Xinh đẹp mà khả ái

Yêu mị mà mềm mại.

Loại sắc đẹp này, nam nhân dù là bất cứ ai cũng sẽ không nhịn được thèm thuồng.

"Uhm...quả thật cũng có chút đẹp trai, đáng tiếc tu vi hơi thấp 1 chút....tiểu đệ ah, 30 vạn tinh lực lượng này...bí mật của ngươi thật lớn ah"

"Ngươi cũng biết là ta có 30 vạn tinh lực lượng...vậy thì ngươi cũng không cần phải đặt ý đồ vào bọn ta nữa đi"

Âm ba mà Thiên phát ra chỉ có 3 phần là phát ra, còn 7 phần lại tụ thành tuyến truyền vào tai Lang Thế Thành.

Tên này tuy cũng chẳng phải loại tốt lành gì nhưng mà hắn lại có tu vi thấp nhất, là nhân tuyển tốt nhất để mê hoặc.

Mặc dù yêu nữ kia là cao thủ địa cấp sơ kỳ thật nhưng lại không có bao nhiêu lực lượng trên thân, chỉ khoảng 35 vạn tinh mà thôi, nếu như năng lực mê hoặc của nàng không còn dùng được thì chính là 1 người rất yếu. Bất kỳ 1 địa cấp sơ kỳ cường giả nào khác đều có thể bại được nàng.

Và kế hoạch của Thiên chính là từ đó mà được thành lập.

" i...za...ngươi chỉ có 30 vạn tinh mà thôi...còn nghĩ rằng ta sợ ngươi hay sao"

"Hừ...mê vực của ngươi không có tác dụng với ta, vậy thì ngươi lại càng không phải đối thủ của ta"

Không sai đó chính là phương án 2 của hắn.

Đáng tiếc, tên Lang Thế Thành kia bị mê vực của yêu nữ này phủ lấy, Thiên chỉ dùng 1 ít sóng âm vẫn rất khó cưỡng đoạt lại quyền khống chế.

Càng nói, yêu nữ kia lại càng đi tới gần nhóm người Thiên hơn, mê vực đã phủ kín cả họ vào trong.

Lúc này "đại sinh mệnh bất tử linh phù" đã bộc phát ra công hiệu của mình.

Trước lĩnh vực này, hạch tâm linh phù lại bảo vệ chặt được tâm linh và mạch máu của họ, dù là độc hay mê thì đều bị nó xem là vật không tốt với cơ thể nên bị đẩy ra ngoài hết.

"Ay...cả 4 vị tiểu muội xinh đẹp này cũng không sợ độc của ta...quả thật là thể chất kỳ lạ ah nha...thật là đáng giá để ta mạo hiểm 1 lần ah"

Ngay lúc này, Thiên đã biến mất ngay tại chỗ cả người dùng 1 tốc độ nhanh không gì sánh kịp vọt tới.

"Phanh...ah" 1 chưởng này trực tiếp trúng ngực yêu nữ hất văng nàng ra.

Chỉ thấy 1 trận mềm mại truyền tới bàn tay, Thiên không hề chần chừ liền mở ra cực hạn năng lực trong Thất Diệu Đan Điền bắt đầu điên cuồng thôn phệ lĩnh vực, 1 bên lại xông tới, tay hóa long trảo công tới.

"Phanh...phanh...phanh" yêu nữ này quả thật chỉ có 35 vạn tinh lực lượng, nhưng vũ kỹ mà ả đánh ra là 1 loại chưởng pháp mềm mại như nước có tên là "miên thủy" lại có thể tăng phúc 50% lực lượng lên.

Long trảo của Thiên luyện tới đỉnh cũng chỉ tăng 50%, 30 vạn tinh sẽ bộc phát ra thành 45 vạn tinh vẫn thua ả 1 chút.

Nhưng mục đích của Thiên không phải là chiến đấu thắng bại mà là ở Thất Diệu Đan Điền.

Phạm vi mê vực của yêu nữ này đang giảm đi bằng tốc độ có thể nhìn thấy.

2 phần...3 phần...4 phần...rốt cuộc, lĩnh vực đã không thể phủ lấy được nhóm cường giả địa cấp Thiên Kiếm môn nữa.

Thiên liền lấy tay, đập 1 chưởng vào ngực mình vận lên toàn bộ lực lượng trong vô sắc lĩnh vực bạo phát "mê vực" vừa thôn phệ này 1 lần.

"Bịch....còn không tỉnh dậy cho ta"

1 câu mang theo cự đại sóng âm được khuyếch đại vô số lần trong lĩnh vực này bộc phát ra vừa khéo đã truyền vào tai mấy tên kia.

Xong việc này Thiên cũng hộc ra 1 ngụm máu, cả người cấp tốc lui về sau.

Lĩnh vực 1 lần bạo phát chỉ kéo ra phạm vi trăm mét này trong đúng 1 giây, cấm kỵ chi lực đã phản phệ hắn trọng thương, nhưng mà may mắn, hắn đã thành công.

"Ầm..ầm..xẹt..xẹt..." mê độc vừa phá, 1 loại cự đại lĩnh vực sắc bén cuồng bạo liền bộc phát ra.

Khởi đầu là Huyền Thương, người có tu vi cao nhất sau đó là lục tục 1 đám từ từ thức tỉnh.

Thiên vừa trọng thương chưa kịp kháng cự liền bị tòa lĩnh vực này phủ kín rồi 1 trận đau sót kéo tới, hắn vô lực ngất đi.

Nhóm 5 người Ale cũng tương tự, nhưng họ may mắn có được bất tử phù văn bảo hộ, thương tổn trên thân liền tức thì được sinh mệnh lực dự trữ chữa lành, nhờ đó mà cũng chỉ thoát lực mà ngất đi không ảnh hưởng tính mạng.

"Cuồng bạo kiếm vực" của Huyền Thương vừa bộc phát, đến cả yêu nữ kia cũng bị trọng thuong nhưng ả ta phản ứng vô cùng nhanh, chỉ 1 phút đã bứt ra khỏi phạm vi ảnh hưởng trốn thoát.

"Các sư đệ...mau tỉnh lại, đây là mê tâm độc"

Phía dưới, 6 tên đệ tử bị mê độc mê hoặc sau đó kiếm vực lướt qua liền hóa thành 1 bãi máu huyết bầy nhầy.

5 vị cường giả lục tục tỉnh dậy, ai nấy đều sợ hãi vỗ ngực.

"Huyền Thương sư huynh...thật may là huynh tu vi cao thâm, nếu không thì chúng ta...thật không thể tưởng nổi"

"Đúng vậy...sư huynh, ơn cứu mạng này ta cả đời ghi nhớ"

"Hừ...cũng không có gì, không ngờ ta 1 đời anh minh lại có ngày suýt vong mạng vì "mê tâm độc"

"Sư huynh, nhất định là đệ tử "Âm Ma môn"....lúc chúng ta đại chiến không chú ý đã âm thầm rải mê tâm độc vào không khí chờ nước đục thả câu...thật là âm hiểm"

"Trai cò đánh nhau...ngư ông đắc lợi..chính là như vậy"

"Được rồi...các ngươi lo thu dọn tàn cuộc đi...chúng ta cấp bách hồi môn, mê vụ sâm lâm này không an toàn"

"Được...."

Thế là 1 đám cường giả phải cực nhọc đi thi thu dọn tàn cuộc, khi đi qua chỗ Lang Thế Thiên liền không nhịn được xem thường.

1 trận đại chiến qua đi, 6 tên địa cấp vẫn luôn tưởng rằng mình quá là sáng suốt, nhưng nào có biết được sinh mạng mình là nhờ 1 tay ai đó cứu giúp đâu.

......

Trong thời gian trận chiến này diễn ra thì tại hoàng thành cũng đã diễn ra 1 cuộc đại chiến tanh máu.

Tại khách phòng lang gia.

"Báo....Gia chủ cánh quân phía tây thành đã bại, Tiêu trưởng lão chết trận"

10 phút sau.

"Báo...cánh quân phía đông thành thảm bại, tử trận toàn quân"

"Rầm...Lang Hùng...ngươi lập tức truy tra nguyên nhân cho ta"

"Cha...là do tạp chủng kia"

"Phía đông thành là Trình gia trấn giữ, một mình Trình Quan Nguyên chỉ với mấy trăm con hung hổ đã diệt sạch 3 vạn hung lang của ta"

"Phía tây thành do lũ phản nghịch Tiêu gia trấn giữ, 1 ải này...chỉ có 60 quân thạch kỵ lại giết thảm 4 vạn hung lang ta"

"Ngoài ra phía nam do Trần gia trấn giữ, phía bắc do Quan gia trấn giữ...trung thành do Trung gia trấn giữ, mỗi người họ theo ta biết đều sở hữu 1 đội quân không yếu hơn Trình gia là mấy. Đáng chết nhất đó là từ lần đại chiến trước, toàn bộ nội gián và hoa tiêu của ta đều nhất nhất bị trảm đầu hết không sót 1 người, hiện giờ chúng ta hoàn toàn bị động, 1 chút thông tin cũng không biết"

"Hừ...7 vạn lang quân, còn chưa phải tất cả...Long Hoa, chúng có thể làm được trò trống gì chứ...hắn chỉ là 1 con rối trong tay ta, muốn phản kháng sao...hắn còn chưa đủ tư cách này"

"Tưởng rằng có được 1 chút tiểu quân là có thể tự lập được sao...nằm mơ, Lang Hùng, ngươi cùng ta tiến cung...."

"Cha...cha định dẫn quân phá hoàng cung sao..."

"Hừ..."

.........

Hoàng cung

"Hoàng thượng...tình báo báo về, chúng ta đã đại hoạch toàn thắng giết sạch 7 vạn lang quân, hiện giờ lang gia đang án binh bất động"

Trình Quan Nguyên báo cáo.

"Không bất động đâu, ta hiểu tính của Lang Thông Thiên,...kẻ này điên cuồng tự ngạo vô cùng...trận chiến này hắn đã xuất binh tức là đã có sự chuẩn bị rất kỹ lưỡng..."

"Hoàng thượng, hay là ta dẫn binh khiêu khích để tìm hiểu chút nội tình của hắn"

"Không cần, Đế Hoàng đã cho chúng ta đủ thực lực để kháng địch, bất tử quân của ta mới thật sự là át chủ bài, các ngươi không cần làm gì, chỉ cần cố gắng..giết thật nhiều là được"

Ngay lúc này, 1 đạo ảnh tử xuất hiện.

"Báo....Lang Thông Thiên đã đến hoàng cung"

Tất cả 5 vị tướng quân liền nhất loạt đứng lên

"Hoàng thượng...hắn tới là có ý đồ gì"

"Xem ra, nội tình của hắn chính là ở chỗ này, Trung Thanh Thư, ngươi có cao kiến gì không"

"Hoàng thượng....theo ý kiến của thần...ta nên rút củi đáy nồi"

"Rút củi đáy nồi...là diệu kế của Đế Hoàng tặng ngươi đó sao"

"vâng...nhân lúc địch vắng, tấn công hậu phương địch, rút củi đáy nồi"

Trước khi đi, Thiên đã soạn thành 1 bộ sách 36 kế và binh pháp tôn tử, binh pháp các đời kháng chiến trên trái đất ban cho vị văn sĩ thư sinh này.

"Tốt...kế hay, Trung Thanh Thư...việc này trẫm giao cho khanh"

"Thần..tuân chỉ"

Ngay lúc này 1 giọng nói kèm với hung khí ngập trời từ cửa hoàng cung vọng tới.

"Cẩu hoàng đế kia....ngươi hà đức hà năng, ngu xuẩn vô dụng đã không xứng làm vua...biết điều thì mau quỳ dưới chân bổn tọa trả lại ấn mão...ta tha cho ngươi khỏi chết"