Giới Thần

Chương 550: Sủng thú lâu - Khô lâu chiến sĩ




Dưới cột khói trắng là vô số căn nhà bị đốt cháy nghi ngút.

Bên dưới đó là 1 thôn trấn tan hoang, người chết khắp nơi, máu tươi lai láng, những xác chết vật vã, những thiếu nữ bị lột sạch cưỡng hiếp, trên thân là đầy vết thâm tím lẫn nước mắt.

Nhóm người Tịnh lão đi qua, thảm trạng khủng khiếp như luyện ngục nhân gian, trông mà không đành lòng

"Nghĩa phụ...mãnh hổ quốc có thù địch với Việt Thiên ta sao"

"Uh...trận chiến này, đã 30 năm rồi chưa chấm dứt, sinh mạng đổ xuống....nhiều không kể xiết"

"Cứ mỗi năm chúng lại xu quân đánh giết ta...mỗi lần như vậy, máu tươi lại vấy đỏ đất lành, mạng người ngã xuống như rơm rạ, cảnh tượng như nhân gian địa ngục"

"Họ xâm phạm ta..là vì cái gì"

"Vì tài nguyên, vì cướp bóc, vì mỹ nữ...Việt Thiên ta giầu có về quặng thiên thù và cửu luyện đồng, thậm chí là cả phù tinh....mỹ nữ Việt Thiên ta da trắng, thon gọn không giống như họ"

"Mãnh hổ quốc bẩm sinh mang giòng máu tàn bạo như hung thú, nữ nhân từ nhỏ đã biết cầm dao giết người, nam nhân sinh ra vô cùng hung tàn....bẩm sinh dân tộc họ đã thích chém giết, yêu thích máu tươi"

"Vậy tại sao Việt Thiên ta không cử binh thảo phạt...luống nhịn gì mà nhịn tới tận 30 năm, máu người dân vô tội đổ xuống nhiều như vậy...họ không xót hay sao"

"Xót....họ mà biết xót thì đã chẳng để quốc gia ra nông nỗi này, cái lũ quyền quý thối nát đó chỉ biết tranh quyền đoạt lợi cho mình chứ nào có nhớ được 2 chữ "xã tắc"

"Nghĩa phụ, ta thấy ngài cũng 1 lòng hướng tới muôn dân...tại sao ngài không đứng ra thay đổi cục diện này"

"Ta...ta chỉ 1 lòng với phù đạo không có chí tại quyền thế....nếu như ta đứng lên khởi nghĩa thì sao, đến khi ta thoái ẩn thì cục diện vẫn sẽ trở lại như bây giờ....khởi nghĩa ngược lại cũng chỉ làm máu đổ thêm nhiều, xã tắc lại thêm rối mà thôi"

"Haiiiii....."

.......

Nhóm người họ tiếp tục đi tới thêm 2 giờ đồng hồ rồi tá túc lại tại 1 trấn nhỏ sau đó sáng hôm sau lại lên đường

Chuyến hành trình lại bắt đầu. Lần này họ đi thẳng từ nam tới bắc 1 đường đi thẳng tới những thành trấn đông người rồi vượt qua 1 con sông lớn tới tỉnh Vân Hoa.

Từ tỉnh Vân Hoa tới đô thành chỉ còn 1 đoạn đường ngắn cho nên bước chân họ cũng thong thả hơn.

Trên đường đi, Thiên và 2 cô gái Ale, Axe đều tận tình ngắm cảnh đẹp dọc đường. Những thứ này là vô cùng xa lạ đối với họ, chuyến hành trình xa xăm này cũng là lần đầu họ đi cho nên tất cả đều rất thích thú.

Thể chất con người ở đây tốt hơn ở trên địa cầu nhiều lắm, đặc biệt là tu luyện giả. Chỉ cần là 1 cao thủ luyện da sơ kỳ đã có được sức mạnh mấy trăm cân huống chi là những người ở đây có ai là tu vi thấp kém đâu, cho nên việc 1 ngày cưỡi ngựa suốt 10 giờ đồng hồ là 1 chuyện rất bình thường.

Dọc đường lại có bánh nướng, bánh ngọt của 2 cô bé Ale, Axe ăn cầm hơi đỡ đói cho nên chuyến hành trình này của họ tuy xa nhưng lại rất thoải mái.

Chỉ còn 3 ngày nữa là sẽ tới lúc khảo hạch đệ tử Thiên Kiếm Môn

Cho nên trên đường người tới kẻ lui vô cùng tấp nập.

Những vũ giả từ khắp nơi đều đổ về đây tham gia khảo hạch cho nên trên đường, người đi đa số đều là những người có tu vi luyện thể kỳ tầng 7, tầng 8.

Thiên kiếm môn chiêu thu đệ tử khảo hạch sẽ chỉ nhận những người tu vi dưới nhân cảnh, tại vì ở độ tuổi này tiềm lực còn có khả năng được khai phát, nếu như đã kết ra đan điền thì chí ít cũng phải mang dị lực lượng.

Ngủ lại 1 đêm tại tỉnh Vân Hoa 1 đêm rồi hôm sau mọi người đi bộ tới kinh đô.

"Tiểu Thiên....ta thấy con cưỡi Tử Nhật, Tiểu Hắc và Tiểu Hồ Ly đều là thuần dưỡng sủng vật...chi bằng bây giờ ta dẫn con đến Sủng Vật Lâu chọn 1 con huyền thú siêu phẩm làm sủng vật nha"

"Nghĩa phụ...huyền thú quý giá vậy mà người ta cũng bán được sao"

"Uhm...đương nhiên, tuy rằng những vật như vậy rất là đắt đỏ nhưng có người cần là vẫn sẽ có người bán"

"Huyền cấp siêu phẩm hung thú....vậy mà cũng có người bắt được sao"

"Cũng không hẳn là săn bắt, người ta có thể lai tạo và thuần chủng mà...."

"Uhm...tới rồi"

Sủng Vật lâu phía trước là 1 tòa lâu tháp có 3 tầng rất cao, ở đây người người ra vào rất tấp nập.

"Khách quan, xin mời lối này.." còn chưa tới đã có 1 cô gái nhân viên xinh đẹp đón tiếp.

Tịnh lão dẫn Thiên vào 1 đường hành lang dài sau đó gặp 1 vị chưởng quầy đang bận bịu tiếp khách.

"Xin hỏi quý khách muốn mua sủng vật như thế nào ah"

Tịnh lão lấy ra 1 tấm kim bài bằng vàng cho hắn xem, vừa nhìn thấy kim bài tên chưởng quầy liền cung kính hẳn.

"Dạ mời ngài cứ tự nhiên..." sau đó hắn ta tự mở 1 cánh cửa đi lên cầu thang khom lưng cung kính mời Tịnh lão tiến vào.

"Con biết không....tòa Sủng vật lâu này là sản nghiệp của hoàng gia, cho nên tấm kim bài ta đưa ra chính là của hoàng thượng ngự ban, ta vào đây sẽ không mất tiền"

"Uhm....không mất tiền sao, vậy thì hôm nay ta phải dọn sạch tòa lầu các này mới được"

"Hahaha...con muốn dọn thì cứ dọn, họ cũng không dám làm gì con đâu"

"Phải rồi nghĩa phụ, tòa lầu này có 3 tầng...là có phân cấp sao"

"Uhm...tầng 1 là hoàng giai hung thú, tầng 2 là huyền giai còn tầng 3 là những mặt hàng cực phẩm có tiền khó mua, thông thường thì tầng 3 này cũng rất hút khách mà hàng bán lại không phải lúc nào cũng có, bây giờ ta dẫn con lên tầng 3"

2 người đi thẳng lên 1 hàng cầu thang nối thẳng lên tầng 3.

"Xin chào...mời quý khách ngồi" 1 cô gái đoan trang liền tiếp đón

"Uhm...ở đây hiện có hàng gì, lấy hết ra đi" Tịnh lão vừa nói vừa lấy kim bài ra cho cô ta coi.

Vừa nhìn thấy kim bài, nữ chưởng quầy này liền nhanh chân tiến vào trong rồi bấm 1 cái nút ở trong hộc bàn.

"Két...két...két..." 1 âm thanh giống như máy móc vang lên, kéo theo đó là 3 cái cũi liền được đẩy ra, bên trong là 3 con hung thú vô cùng dữ tợn.

"Thưa ngài, đây là 3 con huyền phẩm dị thú hiện có của Sủng Vật Lâu...."

Sau đó nàng ta đi tới cái cũi đầu tiên bắt đầu giới thiệu.

"Đây là Cửu Vĩ Độc Hạt, trên thân có tổng cộng 9 cái đuôi ẩn chứa 9 loại kịch độc tất cả đều là huyền phẩm cao cấp phù văn"

"Đây là Bách Độc Cáp Mô, bẩm sinh có năng lực thôn phệ vạn độc, mỗi lần thôn phệ 1 loại kịch độc sẽ mọc lên 1 cục u trên lưng, tương truyền là loài cáp mô này khi thu thập đủ trăm độc sẽ thoát biến thành 1 loại địa thú vô cùng đáng sợ"

"Còn đây...đây là 1 cây tử liên hoa rất kỳ lạ, mỗi ngày nó sẽ khép cánh mở cánh 1 lần, mỗi lần như vậy đều nhả ra 1 loại phù văn lạ mắt phiêu tán mãi trong không trung"

"Thượng khách...xin ngài lựa chọn" cô nương này dĩ nhiên là chỉ nhìn Tịnh lão mà không hề đoái hoài gì tới Thiên, hiển nhiên là ả ta đã xem Thiên là 1 kẻ hầu người hạ bình thường.

Nhưng ngay lúc này 1 câu nói của Tịnh lão thốt ra liền làm ả giật mình.

"Tiểu Thiên....con chọn đi"

"Nghĩa phụ...ta muốn hết"

Tịnh lão rất dứt khoát nói "tốt"

Sau đó quay sang nói với nữ chưởng quầy "cô nghe rồi đó"

Lúc này cô ta mới giật mình từ trong sợ hãi lật đật lấy từ trong tủ ra 3 viên tinh hạch nhỏ và 3 lá phù.

Phù này có tên là khế ước phù, có thể tạo ra sự trói buộc đơn giản đối với linh hồn cấp thấp hơn mình.

"Thiếu...thiếu gia, xin mời ngài"

Thiên liếc nhìn ả ta 1 cái rồi mặc kệ 3 tấm khế ước phù trên tay ả, chân lướt qua người tiến thẳng vào trong chỗ 3 cái lồng.

Tay phải Thiên chỉ vung lên 1 cái liền bỏ qua ngăn cách của cái lồng lăng không thu 3 con hung thú vào trong Thất Diệu Phù Giới không gây ra 1 tiếng động.

Tịnh lão ở bên nhìn thấy mà khẽ giật mình 1 cái miệng vô thức lẩm bẩm "không gian ảo diệu....thật là không gian ảo diệu"

Nghe được lời này, nữ chưởng quầy kia liền mở to đôi mắt, làn da chuyển sang mầu trắng bệch.

Không gian năng lực, không phải ai cũng có thể lĩnh ngộ, lại càng vô cùng hiếm người có thể tu luyện nhưng mà không ngoại lệ, chỉ cần là người có thể ngộ được không gian hệ thì đều sẽ là những tuyệt thế kỳ tài, thân phận cao quý khiến người sợ hãi.

Vậy mà nãy giờ ả ta còn tưởng rằng đó chỉ là 1 thanh niên hạ nhân, thậm chí khinh thường không cả thèm liếc nhìn 1 cái. Nhưng giờ đây...không ngờ thanh niên đó lại mang thân phận khủng bố đến như vậy, hỏi làm sao 1 người như Tịnh lão lại đi cùng.

Hỏi làm sao Tịnh lão lại không tiếc tiền mua sủng vật cho.

1 người có được năng lực khống ngự không gian thì tất nhiên sẽ có thêm 1 năng lực càng khủng bố hơn nữa.

"Triệu hoán"

Tên như ý nghĩa, năng lực triệu hoán này chính là có thể triệu hồi ra vô số hung thú hoặc nhân loại để cùng mình chiến đấu, 1 triệu hoán giả cấp cao thậm chí còn có thể triệu hoán ra mấy trăm ngàn hung thú, 1 lần triệu hoán là có thể quét sạch cả 1 thành trì

Người khủng bố như vậy, dù là quốc vương gặp mặt cũng chỉ có thể dùng lễ để đối đãi, 1 câu nói sai còn phải xin lỗi chứ huống chi chỉ là 1 chưởng quầy nhỏ nhoi như ả.

Và Tịnh lão tới đây mua hung thú, hiển nhiên chính là để cho cậu ta nuôi dưỡng thành quân.

Thanh niên trẻ đầy tiềm lực như vậy hiển nhiên là Tịnh lão nịnh bợ là cũng phải thôi.

"Uhm...xong rồi"

"Vậy được...con có muốn xuống tầng 2 "càn quét" nữa không"

"Uhm...xuống xem 1 chút cũng được"

Nhìn thấy 2 người này sắp đi, vị nữ chưởng quầy này liền quýnh lên, cơ hội nịnh hót đã tới, nếu bỏ lỡ thì thật đáng tiếc.

"Vị công tử này...xin dừng bước"

"Uhm...có chuyện gì"

"Xin lỗi thiếu gia, nô tì vô phép" nói xong nàng ta nhẹ cúi người 1 góc 90 độ, để lộ ra bầu ngực trắng nõn qua khe áo.

"Uhm...có chuyện gì thì nói nhanh đi"

"Dạ, thiếu gia là thế này, chúng tôi vẫn còn 1 món hàng quý vốn dĩ là đã có người đặt mua nhưng thiếu gia đây là triệu hoán giả, nô tỳ xin mạn phép biếu tặng ngài xem như là chút lòng thành của bổn lâu ah"

Nói xong nàng lại cúi nhẹ người sau đó tay lại bấm 1 cái nút mầu đỏ khác.

Cái cũi lần này mở ra không ngờ bên trong lại là 1 bộ xương khô.

Thiên còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì Tịnh lão đã hét lên

"khô lâu chiến sĩ"