Giới Thần

Chương 515: Phương pháp vẽ phù




"Tu luyện giả như chúng ta rất tốn tiền...nếu như không có tiền thì 1 bước cũng khó tiến"

"Vậy Tử Lâm thúc, tu luyện giả chúng ta phân cấp bậc như thế nào?"

"Thiên ca ah...không lẽ huynh không biết chút gì về thế giới nhân loại sao vậy" Ale hỏi vui

Nhưng mà Thiên lại trả lời thật.."uhm..." mặt hắn tỉnh bơ thừa nhận.

"Vậy nha...vậy để Ale làm tiếp công tác giáo dục vĩ đại này cho ca nhe.."

"Ale không được hỗn..." Tử Lâm thúc nói

"Ở nhân loại chúng ta tu luyện chính là phù lực, phân thành rất nhiều cấp bậc, mỗi tầng sẽ mạnh hơn 1 tầng....mỗi tầng sẽ khó hơn 1 tầng"

"Những dong binh tán tu như chúng ta chưa cần phải biết nhiều như thế....không có lợi"

Đại hán Tần Hùng dùng giọng nói ồm ồm nói vô.

"Tiểu đệ ah...luyện thể cảnh chúng ta có 8 tầng, sau luyện thể là 3 cảnh giới thiên địa nhân..."

"Uhm....đúng là như vậy" Tử Lâm thúc khẳng định.

"Trong Vân môn trấn chúng ta cao thủ luyện thể cảnh có rất nhiều...còn vượt qua cảnh giới này...haiiii...chỉ có nghe đồn,...chưa từng diện kiến"

Thiên lại hỏi "vậy thúc bây giờ là cảnh giới gì?"

"Ta....ta mới chỉ là luyện thể nhất trọng đỉnh mà thôi"

"Uhm..."Thiên gãi gãi đầu...mặt hắn ngu ra.

"Ây zaaaa...Thiên ca, luyện thể tầng 1 chính là luyện bì đó, sau cảnh giới luyện bì sẽ là luyện nhục, luyện gân, luyện huyết, luyện cốt, luyện tuỷ, luyện tạng và cuối cùng là luyện ra đan điền"

"Khi nào đan điền kết được phù văn thành hạch sẽ đạt đến nhân cảnh, kết thành hạch tại ngực thì thành địa cảnh, kết ra linh hồn chi hạch thì thành thiên cảnh...vậy đó"

Sau 1 hồi nói chuyện Thiên mới hiểu ra được cách tu luyện của con người.

Hung thú có sẵn tinh hạch nên trực tiếp dùng nó để luyện thể, và có 10 tầng: luyện bì, màng, nhục, huyệt, gân, huyết, xương, tủy, tạng và cuối cùng là thông thiên cảnh.

Còn con người tiên thiên thiếu thốn thì phải dùng vũ khí để mượn lực tu luyện phân thành nhiều cấp, riêng tầng 1 luyện thể cũng có 8 cấp mà thôi.

8 cấp này không có luyện màng và luyện huyệt đạo, đến khi hoàn thành luyện thể sẽ có được đan điền của mình giống hệt như 1 tu tiên giả và khi đó vũ khí sẽ có thể được tu luyện thành bản mạng pháp bảo thu nhập đan điền mà rèn luyện.

"Đại thúc....người ta chỉ khắc được 1 đạo phù văn lên binh khí thôi sao....sao không khắc nhiều thật nhiều để tu luyện cho nhanh ah"

"Ahhh...hahahahahaahahahaha...hihihihi...hahahaha..." mọi người cười phá lên vì câu hỏi ngây thơ của hắn.

"Ah..hahahahaha...tiểu đẹ ah...ngươi...ah..hahahahahaah...."

"Sao vậy....bộ có vấn đề sao..."

Thiên còn nhớ, cái cây lang nha kiếm này của hắn chính là có 3 đạo phù văn ah nha...đó còn là vấn đề ở chất xương, chứ nếu như mà dùng cây kiếm của đại thúc kia mà vẽ....chắc hẳn còn được nhiều hơn.

Tiểu Hắc và Tiểu Hồ Ly thấy đám người này cười mà ngơ ngác không hiểu, còn Thiên thì nắm nắm cây lang nha kiếm khó hiểu.

"Hhahahahaha...tiểu đệ ngươi xem phù sư là thần tiên hay sao...hahahaha...."

Ở đây cười ít nhất chỉ có thanh niên cầm trường kiếm kia...Tần Hoàn. Nhưng mà ánh mắt hắn nhìn tới Thiên lại ẩn chứa sự khinh miệt rõ rệt.

Tử lâm vô lực đặt 1 tay lên vai Thiên ngắc nghẻo nói

"Tiểu đệ....ngươi có thể khờ...nhưng có cần khờ tới như vậy không hả..."

"Ah..hahaahahahaha..." 1 đám lại được 2 trận cười rụng rốn nữa.

Chuyến hành trình này vô tình lại trở nên vô cùng vui vẻ, từ trận cười này xong mọi người cứ thấy hắn hỏi cái gì là lại cười nấc lên cái đó.

Sang ngày thứ 3 khi đồng hành Thiên mới rốt cuộc vơi đi được mớ câu hỏi ngớ ngẩn của mình.

Hắn cầm lên bó mũi tên trong bọc Axe kiểm tra, quả thật bó tên này cũng không phải là mỗi mũi tên là 1 đạo phù văn như hắn tưởng mà thực tế, 20 mũi tên ở đây là ẩn chứa 20 mảnh ghép tổ hợp thành 1 đạo phù văn "kim nhuệ"

Cho nên chỉ khi nào 20 mũi tên này tập hợp đủ thì mới có thể lấy ra tu luyện được.

"Axe nè....tại sao tên của cô với Ale lại khác nhiều so với mấy vị đại ca vậy"

Sắc mặt Axe hơi trùng xuống.

"Con gái ở thế giới này trừ phi là có được siêu cường thiên phú...nếu không sẽ không có được sự tôn trọng....ngay cả họ cha cũng không được mang"

Thiên ngạc nhiên "hả...còn có loại cổ hủ thế này trên đời sao"

"Uhm...ta và Ale đều là người bình thường không có thiên phú cho nên không có được tên"

"Hư....ai nói,...ta thấy cô nấu ăn rất ngon mà, sao lại không có thiên phú...còn nữa, Ale hình như là còn rất giỏi vẽ phù nữa..."

Lúc này Tần Hoàn hừ 1 cái khinh thường nói "nấu ăn ngon ah....vậy thì còn không bằng mấy cô kỹ nữ kia bán thân...hahaa.."

Giận....nhưng mà 2 cô gái không dám phản bác.

Thiên có thể thấy rõ được sự sợ hãi của 2 cô, sự phân cấp và miệt thị giới tính này...xem ra không phải vấn đề nhỏ.

"Tần Hoàn....huynh nói vậy mà không thấy có lỗi với đồng đội ah" Thiên tức giận đứng lên.

"Buồn cười....có lỗi...họ là cái thá gì...làm đồng đội của ta...2 con tiện tỳ này sao...nó đủ tư cách sao" Gã tần hoàn này càng nói càng buông nặng lời.

- "buồn cười là ngươi đó....nếu không phải có 2 cô gái này...1 mình ngươi thì làm được cái gì trong cánh rừng này hả...."

- "oắt con....đừng tưởng rằng lấy lòng được mấy con kỹ nữ kia là có thể làm càn....không muốn chết thì cút ngay..." lời hắn còn chưa nói xong thì....

Thiên sớm đã nổi máu điên, cả người hắn như 1 con báo săn chớp tới.

"Bốp..." gần như không có lấy 1 chút khả năng phản kháng Tần Hoàn ăn trọn 1 cái tát trời giáng.

Tử Lâm thúc và gã Tần Hùng tức thì chạy tới muốn can ra nhưng mà lực tay của Thiên đâu phải là 2 người họ có thể chống lại.

"Phanh....phanh....." vung 2 người họ ra 1 bên, Thiên nện bước bước tới chỗ Tần Hoàn.

"Khốn nạn....chết đi cho ta..." vùng người lên, hắn ta rút ra trường kiếm sau lưng bổ tới Thiên.

Thiên ngay cả né cũng không thèm né, tay to vung lên 1 cái

"Keng...binh..." thanh kiếm bị 1 tát của hắn bay mất ra hàng trăm mét, sau đó tay Thiên lại vung lên.

"B...ố..p....rầm..." Tần Hoàn hóa thành 1 đạo tia sáng bay vút ra mấy chục mét cả người va đổ 2 thân cây mới dừng lại được.

"Rầm...." Thiên đạp 1 chân lên ngực gã day day....

"Tức có phải không...ta cho ngươi biết....thế giới không phải phân biệt ở giới tính nam hay nữ...mà lại phân biệt ở thực lực thấp...hay cao.."

Thiên nhấc chân lên nện xuống 1 cái.

"Rầm.....nghe rõ chưa..."

Chân Thiên lại nện.

"Rầm....rõ chưa...."

"Khi mà thực lực của mình còn chưa bằng người ta....thì ngươi mới chính là người không đủ tư cách để hạ thấp người ta...."

"Rầm....hự..."

Thiên quay trở về chỗ Axe và Ale, 2 cô gái này sớm đã sợ hãi run lên bần bật, ánh mắt nhìn tới Thiên tựa như vô cùng phức tạp.

"Haiiii..." Thiên thẫn thờ than 1 tiếng. Hắn hiểu rồi....

Hắn hiểu tại sao 2 người con gái này lại lấm lem bê tha như vậy rồi....

Họ...không phải không muốn sạch sẽ....không phải không muốn làm đẹp....mà là họ không dám.

Đẹp đối với họ chính là tai họa....cũng là gánh nặng.

Bất chợt bây giờ khi Thiên nhìn qua Tử Lâm thúc và Tần Hùng cũng không còn thấy đáng mến như trước nữa.

Đoàn đội này do họ làm chủ....bất kể là họ có xem thường 2 cô gái này hay không....bất kể họ có ý tốt hay không....thì họ vẫn để 1 kẻ như Tần Hoàn kia xuất hiện.

Là người lao động nhiều, lập công cũng nhiều nhưng mà 2 cô gái lại không hề được xem trọng, hay nói cách khác là họ vẫn chỉ bị xem là 1 công cụ lao động.

Không khí mới ban ngày còn cười tươi rộn ràng mà mới đó buổi tối lại như nước với lửa.

Tiểu Hồ Ly ngoan ngoãn rất khéo léo bò từ bụng Tiểu Hắc lên bọc Axe dụi dụi đầu vào tay cô an ủi.

Trong buổi tối hôm đó, Thiên đã cưỡng ép thu lại bộ cung tên của Axe và tiểu kiếm của Ale vì lý do "có việc cần nghiên cứu" sau đó tách 2 cô gái này ra 1 chỗ khác mà ngủ hoàn toàn tạo ra 1 khoảng cách với nhóm 3 người kia.

Mấy tát của Thiên cũng không hề nặng, cho nên Tần Hoàn không bị trọng thương gì đáng nói, chỉ là má phải bị sưng lên thành bánh tét thôi.

Đưa tới 1 đạo ánh mắt lạnh lẽo tới chỗ Thiên, Tần Hoàn gằn giọng lên "Thiên phải không....ngươi...chờ đó cho ta... " sâu thong ánh mắt, 1 tia thâm độc thoáng hiện.

.....

Lúc này ở bên lều của Thiên. 2 cô gái cũng không cách nào ngủ được.

"Ale....cô rất giỏi về khắc phù phải không..."

Mấy ngày nay nói chuyện, Thiên có thể cảm nhận được cô gái này có sự nghiên cứu rất kỹ càng đối với việc khắc phù.

"Không....ta chỉ hơi biết 1 chút mà thôi....chứ còn khắc phù..nào có dễ như vậy"

"Vậy cô có thể chỉ cho ta có được hay không..."

"Huynh muốn tập khắc phù sao...."

"Uhm..."

"Để làm gì vậy..."

"Để giúp 2 cô không bị người ta bắt nạt nữa..."

Ánh mắt 2 cô gái chợt long lanh khi nghe 1 câu này...

"Được....nhưng mà khắc phù là 1 chuyện vô cùng khó...huynh phải chuẩn bị tâm lý trước đó nha...không được nản"

"Được....nàng nói đi"

Ale lấy 1 cành cây rồi cào mặt đất ra thành 1 mặt bằng bắt đầu nói.

"Muốn khác phù....đầu tiên phải biết chữ...ở nơi đây rất ít người biết chữ,....chỉ có những người thiên phú cao và giầu có thì mới được học"

"Nhưng chữ cũng có 2 loại....chữ phổ thông và phù tự...phù tự này chính là 1 loại chữ viết vô cùng kỳ lạ và khó nắm bắt....huynh xem....đây là chữ...Thiên."

Ale lấy cành cây vẽ 1 cái ký tự phức tạp đến chóng mặt.

Thiên vừa nhìn vào liền ngạc nhiên....chữ Thiên.....chữ này không ngờ lại ẩn chứa 1 chút ảo diệu thiên đạo trong đó...kỳ quái.

Cũng ngay lúc đó Thất Diệu Phù Giới liền vận chuyển, 1 phút sau trong thất diệu đã xuất hiện thêm 1 đạo tiểu phù văn giống hệt chữ "Thiên" này.