Giới Thần

Chương 507: Không gian ảo diệu - Xà, ngạc lột xác




Mấy ngày ở bên Tiểu Loan Thiên đã biết được thêm rất nhiều điều.

Như là cánh rừng này, nó có tên là bách điểu sâm lâm, chính là địa bàn của Tiểu loan.

Cánh rừng này rộng lớn vô cùng, phần sâu bên trong còn có rất nhiều hung thú cao cấp mà chưa từng có ai đi tới, thậm chí cả thoát thai cảnh hung thú cũng có.

Ngay tại vị trí mà Thiên đang ngồi đây chính là ngoại vi của cánh rừng, nếu như để Tiểu Loan chở hắn đi thì khoảng 4 ngày là sẽ ra tới bên ngoài.

Tiểu Loan rất thật thà, Thiên hỏi gì là nó đáp cái đó ngay cả bản mạng thần thông "niết bàn hỏa" nó cũng không dấu, kết quả là Thiên được cơ hội hỏi cho kỹ và có lý do để tu luyện mà không sợ Tiểu Loan nghĩ rằng hắn ăn căp thần thông của nó.

"Niết bàn hỏa" chính là cảnh giới thấp nhất của "phượng linh hỏa", 1 loại hỏa diễm chí cực của tộc phượng hoàng.

Và Tiểu Loan chính là 1 con chim tước có huyết mạch mỏng manh của phượng hoàng trong truyền thuyết, cái phượng quan trên đầu nó chính là đại biểu cho dòng máu cao quý này.

"Phượng tộc...." Thiên khó nhịn được há mồm ra 1 cái.

Xưa nay long tộc tính dâm, nó luôn tự xưng mình cao quý nhưng lại dâm tiện hơn ai hết, khinh người hơn ai hết, do đó nó tạp giao với vô số chủng loại mà sinh ra những đời sau thuộc đủ các thể loại chủng tộc.

Nhưng phượng hoàng lại khác hoàn toàn, phượng tộc sinh ra đã mang trong mình cái cao quý tới từ xương cốt lẫn tâm linh, chúng có được thiên phú đáng sợ về hỏa hệ và là hoàng trong vạn điểu.

Thế gian muốn thấy phượng hoàng là vô cùng khó khăn, mà đến cả con cháu của phượng tộc tạp giao cũng là hiếm hoi vô cùng.

Nhưng mà không ngờ 1 tên người rừng như Thiên lại may mắn có thể tiếp xúc với 1 con thanh loan sống sờ sờ ở đây.

"Tiểu loan....ta có 1 nơi có thể giúp ngươi tiến cấp nhanh hơn...ngươi có muốn vào xem không"

"Tiến cấp....còn có nơi nào khác có thể giúp ta tiến cấp nhanh hơn ở đây sao"

"Có chứ,....chỉ cần ở đó, ta có thể cho ngươi thêm mấy loại thần thông nữa,....thậm chí còn có thể cho ngươi hưởng sự tăng phúc của 1 gốc Thiên Dược phù bảo khác nữa"

"Thật sao....vậy....ở đó có xa đây không...."

"Không xa...."

"Vậy ta muốn đi tới đó....ngày mai chúng ta sẽ đi tới đó phải không...."

"Không cần phải ngày mai....ngươi nhắm mắt lại đi,..khi nào mở mắt ra là sẽ tới đó...."

"Thật sao...." Tiểu Loan ngây thơ hỏi lại.

"Uhm..."

Ngay lập tức cô bé này liền nhắm lại đôi mắt đẹp chờ đợi.

"Haiii....thật là 1 cô bé dễ dụ, nếu như mà đi ra ngoài đời chắc không biết sẽ bị người ta bán đi tận đâu ah" nghĩ thì nghĩ như thế nhưng mà tay Thiên vẫn không hề ngừng, thoắt 1 cái hắn liền thu Tiểu Loan vào trong Thất Diệu Phù Giới.

Vừa tiến vào, không gian năng lượng nơi đây liền biến động, 2 phút sau liền sinh ra 1 luồng sinh mệnh năng lượng mà loài thanh loan thích nhất.

"Leeeeezzzzz.....phlleeeeee...." Tiểu Loan lập tức thích ngay nơi này, nó ngẩng cái cổ xinh đẹp nhìn qua xung quanh sau đó tức thì vỗ cánh bay tới chỗ gốc cây "thanh miên" mà Thiên vừa trồng kia hít hà mấy cái cảm nhận thấy hơi thở quen thuộc liền yên tâm.

Nhưng mấy cái hít hà này lại vừa khéo khiến nó hít phải luồng hỏa lực quen thuộc từ hỏa hệ chi mạch Tiểu Sâm vừa hình thành nên chưa lâu.

Cặp mắt nó liền sáng rỡ lên sau đó liền nhảy chân sáo tới gần nơi hỏa mạch ấm áp đó cúi đầu ngửi ngửi tìm kiếm ngọn nguồn phát ra.

Bước chân nó nhanh chóng đi đến chỗ Tiểu Sâm, nhìn thấy gốc cây dễ thương này mắt nó ánh lên sự thương yêu, khẽ dụi dụi cái đầu lên mặt Tiểu Sâm làm cậu nhóc này động đậy chép miệng mấy cái rồi mới ngả đầu ngủ tiếp.

Tiểu Loan nhìn thấy nó mà tình thương lan tràn, thậm chí hoàn toàn quên mất nó là 1 gốc cây thiên dược.

Thất Diệu Phù Giới chuyển động nhanh chóng, chẳng mấy mà đã đồng hóa được con chim nhỏ này thành 1 phần của giới, phượng hệ thiên đạo cũng được nó tổng hợp ra.

Hiện giờ Thất Diệu Phù Giới đã có được 12 hệ nguyên tố thiên đạo gồm: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, băng, phong, lôi, độc, long hệ, không gian hệ, phượng hoàng hệ..

12 hệ này luân chuyển trong đây liền sẽ sinh ra những nguồn năng lượng phù lực mới bổ sung mở rộng cho phù giới, đồng thời làm căn cơ phát triển cho sinh linh nội giới.

Khi đồng hóa giòng máu phượng hoàng trong thân Tiểu Loan Thiên phát hiện thấy trong đầu nó còn có 1 đạo liên kết với người khác.

Hắn đoán hẳn là của 1 cao thủ phượng tộc nào đó gieo vào để mục đích bảo vệ, cho nên ngay khi người đó còn chưa kịp phát hiện ra sự mất tích của Tiểu Loan thì hắn đã khơi thông 1 lỗ nhỏ không gian trong đầu nó, mở ra liên hệ giữa 2 người.

Loại vô thượng thủ đoạn này chính là đến từ Không gian đạo mà hắn vức lĩnh ngộ ra trên cái "tụ lý toàn". Lại 1 lần nữa Thiên không nhịn được tấm tắc khen không gian thiên đạo này thần kỳ.

Không ngờ sự ngăn cách giữa 2 giới lại có thể bằng cách "tụ lý không gian" này mà mở thông ra trong chớp mắt, thật quá sức tưởng tượng.

"Hưm...Tiểu Loan ah, có ngươi ở đây thì ta còn sợ không dụ được mỹ nữ phượng tộc ra khỏi ổ hay sao" Thiên cười lên vui vẻ.

Xưa nay phượng tộc sinh con là rất có trách nhiệm chứ không có vô trách nhiệm như long tộc, cho nên họ sẽ không bỏ mặc Tiểu Loan đâu.

"Leeeeezzz...." Tiểu Loan không ngừng hót lên những tiếng hát trong véo, nhỏ nhẹ, mềm mại và yêu thương.

Cứ như thế nó say mê hát ru cho Tiểu Sâm ngủ, tụ lý toàn mở ra, vùng ngăn cách không gian giữa cái ổ và Thất Diệu Phù Giới liền phai mờ đi.

Sau đó nguyên cái ổ của Tiểu Loan Ở bên ngoài đã nguyên vẹn tiến vào Thất Diệu Phù Giới kể cả Thiên và con chó đen Tiểu Hắc.

"Không gian tách biệt - tụ lý quy bình" chính là ảo diệu của cái tụ lý toàn này.

Không gian thủy trong bình chỉ cần rắc lên 1 mảnh không gian nhỏ nào đó, là sau đó có thể bỏ túi không gian đó vào bình và mang đi....đây chính là 1 cách vô cùng sa sỉ của những siêu cấp cường giả dùng để mang theo 1 ngôi nhà tùy thân....vô cùng tiện lợi.

Nhờ có cách này mà Thiên cũng có thể đưa được cả bản thể vào Thất Diệu Phù Giới của mình. 1 điều mà kể cả đại thần thông như hắn trước kia cũng không làm được.

Có thể thấy được tại sao vừa nãy hắn lại nói mình "cô lậu quả văn" khi tìm hiểu không gian ảo diệu của tụ lý toàn.

Sang ngày thứ 2, khi mà không gian yên tĩnh chỉ có tiếng hát ru véo von vang lên trong đây. Rốt cuộc 1 cơn chấn động nhỏ đã sinh ra.

Cách đó hơn 1 km, Ngụy Long Ngạc đang run rẩy lên từng chập, cái sừng trên mũi nó lấp lóe lên từng đợt long văn. Làn da trên thân nó không ngừng vang lên những tiếng kêu bụp bụp, xương khớp trên thân cũng rền vang.

Bên cạnh nó không xa, 1 cái kén thủy độc phù lực lớn cũng đang biến động, những tiếng kêu lách cách không ngừng vang vọng ra.

2 đạo long uy nhàn nhạt phóng lên trời.

Bên này Tiểu Loan vừa nghe thấy tiếng gầm lớn liền nhíu lại chân mày, sau đó lại cảm nhận thấy long uy....1 loại năng lượng mà nó ghét nhất trong đời.

1 bên thì sợ "em bé" thức giấc, 1 bên thì gét long tính hỗn ngược, Tiểu Loan tức giận bay vút lên trời.

Vừa tới là liền triển khai không kích mãnh liệt lên người Ngụy Long Ngạc. Những cú mổ và móng vuốt không ngừng cào cấu tới, nhưng hình như con chim này bản tính cũng không phải muốn giết người mà chỉ là muốn đánh cho hả giận vậy thôi, cho nên chiêu thức nó công ra chỉ đau trên da thịt nhưng không đoạt mạng.

Thiên ở bên nhìn thấy nhưng cũng không hề ngăn cản nó, vật lý công kích như thế này đối với Ngụy Long Ngạc chỉ có lợi chứ không có hại.

"Saaaaaaa.....sassasasa.......saaa..leeezzzz..."

"Gầm....gầm....ngaoooooo..."

2 con thú cứ không ngừng đánh đánh gào thét mãi, 1 con thì từ trên cao mổ xuống miệng hót thanh thoát, 1 con lại giãy dụa uốn mình miệng gầm lên khó chịu.

Quá trình này diễn ra cũng không lâu lắm, cái độc giác trên mõm Ngụy Long Ngạc không ngừng bộc phát long văn, trên đuôi nó cũng vậy. 2 đạo long văn không ngừng uốn éo vặn vẹo rồi sau đó cố hóa lại.

Lúc này con cá xấu vốn đã thảm thương thì giờ lại càng thêm thảm thương. Lớp da trên người nó gần như đã bị lột ra 1 tầng.

Nhưng mà có vẻ như nó không hề cảm thấy đau đớn hay buồn phiền gì, ánh mắt còn rất cảm kích nhìn lên con chim xinh đẹp trên trời, miệng gầm nhẹ mấy tiếng khó nghe.

Tiểu loan không thèm giao tiếp với nó, vẫy cánh mấy cái liền bay đi.

Ngay lập tức Cái kén năng lượng ở bên cạnh liền nhận lấy 1 vị khách từ trên cao.

"Leeeeezzz..... roạc...két....két...xoạc...." móng vuốt và mỏ nhọn của Tiểu Loan kéo tới đâu là cái kén liền vỡ ra tới đó.

"Gào...." 1 đạo hoa văn thoáng hiện, sau đó 1 con giao long to lớn liền đập mạnh xuống đất ngự gió phóng lên cao.

"Gào....gừ...uồm..." tiếng giao long phấn khích không ngừng vang lên từ trời cao.

Tiểu Loan đưa cặp mắt khinh bỉ liếc tới 1 cái xong vỗ cánh bay trở về bên cạnh Thiên.

"Cám ơn ngươi Tiểu Loan..."

"Không cần cám ơn ta....2 tên ồn ào đó thật đáng gét chết đi được."

"Gâu...gâu...." Tiểu Hắc phản đối

"Rầm.rầm. Rầm..." Ngụy Long Ngạc kéo những bước chân nặng chịch hộc tốc đi tới, giọng nói ồm ồm liền vang lên.

"Chủ nhân....ta thành công....ta thành công rồi" nói xong nó còn cố ý giơ lên chân trước lực lưỡng, rồi xoay người để lộ ra cái sừng dài uy vũ cùng cái đuôi khỏe mạnh. Động tác giống y như 1 người mẫu nam đang khoe dáng vậy.

Tiểu Loan lắc cái đầu qua bên xem thường không thèm nhìn.

"Gâu..gâu"

Thiên nhậy cảm nhìn thấy con cá xấu này đã có hình thể lớn hơn trước 1 chút, 4 chân dài hơn đưa cơ thể nhô hẳn lên mặt đất, cái độc giác dài hơn, đuôi cũng kết vẩy to xù hơn.