Giới Thần

Chương 299: Tự nhiên hoàng mộc




"Uhm...nàng thật là may mắn khi có được 1 người mẹ tốt như vậy..." Thiên nhìn Độc Cô Thanh Tuyền nói bằng giọng vui mừng, trong đó vẫn ẩn ẩn 1 chút tham lam và mơ ước

Có lẽ...trên đời này có rất nhiều thứ hấp dẫn và quý giá....nhưng sẽ không có cái gì quý giá bằng được 1 tấm chân tình mẫu tử độc nhất vô nhị này

Chính hắn...cũng không có được điều đó....hắn cũng rất luyến tiếc...và hắn cũng rất mơ ước....hắn cũng tham lam...tham lam ....có được 1 người mẹ hiền như bao nhiêu người bình thường khác

Nhìn thấy ánh mắt mỹ mãn hạnh phúc của Độc Cô Thanh Tuyền và tình thương của mẹ cô...Thiên nhẹ xòe ra bàn tay..

"Thông Thiên tràng" trên tay hắn đang xoay tròn liền tách ra 1 hư ảnh trong suốt trên 3 viên tiểu thế giới còn trống...

Những viên khác đều chứa là 1 không gian tiểu Thiên địa nhỏ, không gian này cũng đồng dạng đã là 1 bán tiên khí mạnh mẽ, duy chỉ có 3 viên này là không phải

Âm dương thập lục Thiên, chính là nhờ có thêm 3 hạt này mà trở nên đầy đủ, nhưng cũng vì vậy 3 hạt này vẫn chưa có vật gì bên trong

Hoa văn trong suốt bám trên tiểu hạt này phát ra ánh sáng dịu nhẹ

Nhìn thấy 3 hạt tròn này lơ lửng trước mắt, cả 3 người đều ngơ ngác

Lúc này giọng Thiên lại vang lên

"Thông thiên tràng" vốn dĩ là lấy căn bản từ "âm dương thập tam Thiên" trước kia, 3 hạt này chính là phần trọn vẹn của nó,...đồng thời...cũng là thứ quý giá nhất, phù hợp nhất đối với 3 người"

"Những hạt khác đều ẩn chứa sẵn 1 mảnh Thiên địa, kể cả thần thông và pháp tắc đều là có sẵn....nếu 1 người khác luyện hóa nó, thứ mà họ thu được cũng chỉ là 1 món đồ chơi được làm sẵn mà thôi"

"Mọi đại đạo và lực lượng trong đó đều không phù hợp với bản thân, tu luyện trong đó dù có Thiên phú tới đâu cũng vô ích.....nhưng mà 3 hạt này lại khác"

Lời Thiên nói tới đây coi như là kẻ ngu cũng đã hiểu được hắn muốn nói gì...

Đồng thời, Thiên cũng không nói thêm nữa....nhưng mọi người đều đã hiểu

Ai nấy đều hướng mắt tới 3 hạt châu trong suốt đó 1 cách thèm thuồng

Hạt châu này, nếu tự mình luyện hóa, tất sẽ tự nhiên chấp nhận lấy thần thông của mình sau đó tự dưỡng ra 1 mảnh Thiên địa phù hợp nhất...pháp tắc lực trong đó hoàn mỹ với pháp tắc không gian...phù hợp với vô vàn ảo diệu từ Thiên địa....đây mới chân chính là thế giới hoàn mỹ nhất và lợi ích lại càng là không thể nào đo lường được

Tứ bà ở bên nhìn thấy cũng gấp gáp nuốt nước miếng giành nói

"Cậu thanh niên ...cậu....uhm...hạt mầu trắng đó...có thể cho ta không...tiểu kiếm nhà ta sẽ đi theo cậu...nó..."

Thiên hoàn toàn phất lờ lời bà, miệng hắn lại cắt ngang

"Vì tình mẫu tử thiêng liêng này...ta ban cho bà 1 viên"

Tứ bà nghe như vậy, tưởng rằng hắn đã chấp nhận cho mình thật, thế là bà ta mừng quýnh lên lập tức nhào tới

Tay bà ta triển khai phong thủy nhiên lực hóa thành 1 bàn tay hấp tấp muốn chụp lấy viên ngọc nhỏ đang lơ lửng trước ngực Độc Cô Thanh Tâm

"Pặc..." viên ngọc vừa vào tay, bà ta đã mừng rỡ muốn chết, cặp mắt xanh xanh liền ánh lên tia sáng xanh lục đáng sợ

"Hahaha....tuyệt...tốt...haha..." cảm nhận được lực lượng và đại đạo chảy xuôi trong viên ngọc nhỏ, bà ta không thể nhịn nổi phá lên cười

"Tiện tỳ....xem đi...thấy không...ngươi vĩnh viễn không bằng được ta...vĩnh viễn...hahaha..."

Nhưng mà ngay lập tức giọng cười khoái chí này liền tắt ngúm

"Ah....đây...đây là sao..." viên ngọc trong suốt tựa như có linh tính...nó lập lòe 2 lượt sau đó cảm nhận thấy 1 luồng cảm xúc đố kỵ, nhỏ nhen từ người phụ nữ này....nó chán gét giãy khỏi tay bà rồi lại bay về phía Độc Cô Thanh Tâm

Hơi thở tự nhiên mà quan ái từ mẫu trên người Độc Cô Thanh Tâm làm nó cảm thấy vui vẻ, vừa tiến về phía bà nó đã như 1 đứa trẻ ngoan trở về với mẫu thân...

Trước cặp mắt bất ngờ của bà, nó lập tức phát ra hào quang dịu nhẹ, sau đó thần thông "tự nhiên quan mộc" của bà liền tự động tách ra sau đó toàn bộ tiến nhập vào ngọc...

"Tự nhiên quan mộc" chính là thần thông mang mộc tính mạnh mẽ, nó có thể dưỡng thụ, dưỡng mộc...thậm chí sai khiến vạn mộc trong tự nhiên vì mình chiến đấu, nếu trong môi trường rừng rậm...thần thông này của bà tuyệt đối là kinh khủng nhất

Trước kia bà cũng có 1 mảnh tiểu Thiên địa...nhưng mà vô vàn mộc thực trong đó đã bị tứ bà dùng quỷ kế hủy sạch, cả đất cũng hóa thành sa mạc...từ đó thực lực bà bị giảm xuống quá nhiều...kinh mạch, thần thông tất cả đều vì đó mà tổn thương

Đạo thần thông "tự nhiên quan mộc" này vừa sáp nhập vào ngọc là giống như 1 hạt giống được trồng xuống đất bắt đầu đâm chồi nảy mầm

1 gốc đại thụ bắt đầu đâm lên, phần lá mọc lên giống như 1 cái vương miện nữ tính...thân cây mọc lên liền ẩn hiện vô vàn những nét hoa văn tự nhiên, quan mộc, chính là nữ hoàng trong vạn mộc, vương miện trên đầu cũng dần cô đọng sau đó tỏa phát ra ánh sáng mầu xanh dịu nhẹ, khí tức uy nghi phả ra

Dưới chân...rễ cây sinh ra liền hóa thành những đám rễ cây có vỏ rất dầy, rễ cây bám vào không khí tựa như sinh trưởng ra mặt đất, khí tức bao dung liền tràn ra

Hoàn mỹ...tuyệt đỉnh thần thông..."tự nhiên quan mộc" không ngờ lại vì đó mà tiến cấp thành "tự nhiên hoàng mộc" cực mạnh trong hậu Thiên mộc đạo

Thần thông vừa thành liền đạt tới 1 trạng thái hoàn mỹ, sinh khí và pháp lực sinh ra liền nhanh chóng trào vào thể nội chữa trị sạch sẽ tổn thương, sau đó tu vi còn ổn định tăng lên

"Uhm...không tệ, ngươi có thần thông mộc hệ rất tốt, từ nay chi bằng giúp ta làm vườn, dưỡng linh dược đi.."

Độc Cô Thanh Tâm còn chưa kịp vui mừng, nghe thấy câu này liền không nhịn được gật đầu cái "rụp"

Làm vườn sao,...ở côn lôn đó là sở trường của bà mà, mấy ngàn mẫu linh dược bổn môn đều quanh năm do bà chăm dưỡng tươi tốt, vì kiếm thêm tài nguyên cho con gái tu luyện bà đã làm việc cực khổ này riết rồi cũng thành quen....tiếp xúc với thảo mộc ngược lại trở thành niềm vui của bà

"Cậu thanh niên...còn lại 2 viên, sẽ có 1 viên của ta phải không..." tứ bà nhìn thấy tác dụng thần kỳ của viên ngọc bà ta cũng thèm thuồng muốn chết

"Uhm...chỉ cần chăm chỉ tu luyện không tới nửa tháng sẽ thành tiên..."

Độc Cô Thanh Tâm vái dài 1 cái tỏ lòng cảm ơn, bà không biết tên hắn là gì...nói cảm ơn cũng không biết nói sao...cái vái này, không cầu kỳ nhưng lại vô cùng chân thành

Thiên dời mắt nhìn sang Độc Cô Thanh Tuyền và Bạch Hân Nhiên

Chạm tới ánh mắt hắn, 2 nàng đều nhất loạt nhút nhát tránh đi, tim cũng đập nhanh hơn

"Uhm...còn 2 nàng thì sao.." Thiên nhẹ nhàng nói

Giật mình...

Mặc dù là 2 viên ngọc vẫn ở trước mắt được 1 lúc...mặc dù vẫn biết là hắn để dành cho mình...nhưng 1 lời mà hắn vừa nói kia, vẫn khiến 2 nàng giật mình

Viên ngọc lung linh trong suốt trước mắt rất linh tính khẽ rung lên 1 cái tựa như năn nỉ 2 nàng chọn nó đi

Vật khả ái này, không ngờ lại biết nịnh nàng rồi...nó khả ái và đáng yêu giống y như...uhm...y như chủ nó vậy

Cẩn thận chạm nhẹ tay vào ngọc

Vật này giống như yêu thích khí tức trên thân 2 nàng, nó nhẹ dụi dụi 2 cái lên tay nàng rồi mới sáp nhập vào.