Giới Thần

Chương 263: Thành kính quỳ lậy - Tơ duyên kết




"Đại tiên...đây là phần biệt thự cũng là phần nổi phía trên....cũng chỉ là để che dấu cho phía dưới mà thôi....đại tiên..mời.."

Tên Từ trung này dẫn đám 6 đại Thiên tài côn lôn dọc theo căn biệt thự đi xuống 1 tầng hầm lớn

Không ngờ, nguyên cả căn biệt thự bự tổ chảng như vậy nhưng lại chỉ để dùng làm bình phong che mắt mà thôi.

Màng ngăn không gian bao bọc xung quanh phạm vi gần chục hét ta này, nhưng từ bên ngoài nhìn vô thì vẫn là 1 căn biệt thự y nguyên như vậy.

Tất nhiên nhìn thì là đó, nhưng 1 con chim cũng vào không được nếu không có phương pháp riêng

Bước vào không gian màng ngăn đó, bên trong sẽ là 1 thế giới hoàn toàn bị luyện hóa thành của người khác, đất vẫn nằm trên nước việt, nhưng sở hữu lại thuộc về kẻ khác và kẻ đó chính là người sở hữu bảo vật này cũng chính là vị chưởng môn nhân côn lôn phái tiếng tăm lừng lẫy, tu vi kinh thiên kia

Côn lôn phái là 1 đại phái, nhưng tất cả đều là nhờ vào 8 phần khí vận nơi đây mà có được như ngày hôm nay

Cả đất nước trung hoa rộng lớn gấp mấy chục lần việt quốc, nhưng vẫn nhờ có 8 phần khí vận và long khí từ đây mà lơn mạnh được như ngày nay, tất cả nhân tài...cũng đều nhờ được hưởng long khí từ đây mà có được.

Vùng đất bị luyện hóa này, khí vận và long khí thực sự vẫn nằm ở đây, qua bao nhiêu năm tích cóp

Hiện nay long khí đã hóa thành từng dạng tiểu long lượn lờ trong không trung, khí vận đã kết thành hoàng vân du du trên cao.

Thực tế nó vẫn nằm ở đây, chưa từng bị chuyển đi, cũng không ai có bản lĩnh chuyển đi, nhưng lại bị giam cầm trong 1 không gian bị luyện hóa

Âm dương thập tam Thiên

1 món pháp bảo có thể cướp đoạt 13 vùng đất Thiên liêng nhất, cướp đoạt thứ quý giá nhất trên 1 quốc gia để tạo thành uy lực cho pháp bảo, để gia tăng khí vận cho môn phái, tăng khí vận cho quốc gia

Và tăng thêm long khí cho nhân loại trong quốc gia đó, nhờ đó nhân tài dầy đặc được sinh ra....cai trị đất nước càng thêm mạnh, nhân tài lại tiến vào côn lôn, giầu mạnh lại môn phái

1 vòng tuần hoàn tuyệt hảo như vậy, 1 quá trình cướp đoạt triệt để như vậy được diễn ra trong mấy chục ngàn năm.

Côn lôn cũng đã trở thành 1 đệ nhất đại phái, Thiên tài xuất hiện lớp lớp....

Trên thực tế đều là do cướp được.

Cướp được từ việt nam...cướp từ đây... ngay tại vị trí này

Thập đại Thiên tài cũng là nhờ đây mà có....trung hoa cường quốc từ đây mà có.....côn lôn cũng từ đây mà có
.....

Đi xuống đường hầm chính là 1 không gian hình xoắn ốc còn lớn hơn nữa, tại đây long khí đã đậm đặc như nước, từng con tiểu long to cỡ trăn lớn không ngừng du động, phía dưới thậm chí còn có 1 đại long thân thể mầu tím nằm vắt mình khắp cả mấy chục hét ta đất, từ mũi thở ra từng ngụm long tức mạnh mẽ, linh tính nằm đó

Phía trên long khí đậm đặc là từng đám hoàng vân do khí vận kết tụ lại mà thành, chúng bị 1 đại trận bên dưới làm không thể gom lại thành một thể cũng không thể bay lên cao

Cả khí vận hoàng vân và long khí tử long đều bị áp chế tại đây, đi cũng không đi được, trở về cũng không được,...gia trì cho mảnh đất này cũng không được

Không khác gì 1 cái lồng giam...phải lao động và bị bóc lột mà không có khả năng phản kháng

Đừng tưởng rằng 1 món pháp bảo nghịch Thiên như Âm Dương Thập Tam Thiên này diệu dụng vô cùng, nghịch Thiên vô cùng, trên thực tế nó cũng thất đức vô cùng

"Cưỡng giam cả Thiên mệnh, nghịch chuyển cả thế giơi...đảo lộn Thiên cơ" đến giờ phút này đây, chính những đứa con sinh ra từ tạo hóa của nước việt lại quay trở lại đây...khinh thường....hắt hủi...thậm chí còn muốn đạp phá luôn cả nơi đã góp phần tạo ra tài năng của mình

Thật là buồn cười phải không...

Nhưng nhân quả tuần hoàn...nhân gieo thiện thì được thiện, mà nhân gieo ác...tất sẽ trời tru đất diệt

"Uhm....long khí thật tốt,...nếu như ở đây tu luyện...nhất định làm ít công to....không ngờ đất nước này lại tụ tập được nhiều long khí như vậy, tiếc rằng lại thuộc về côn lôn ta" giọng bạch hân nhiên thấm thía nói

"Uhm...sư tỷ...chúng ta có được Thiên phú như thế này....đều là nhờ có đám long khí nơi đây gia thân mà có đó....tuy là không thuộc về chúng ta....nhưng..."

"Phịch..." nói chưa xong, độc cô thanh tuyền liền quỳ sụp xuống
Lập 3 lậy

"Thiên địa ở trên....xin nhận tấm lòng biết ơn của con..." sau đó cô bé này thành kính quỳ lậy

"Phịch..." đồng cảm, bạch hân nhiên cũng quỳ xuống thành kính

"Thiên địa ở trên...bạch hân nhiên con xin tỏ lòng biết ơn" sau đó cô cùng với độc cô thanh tuyền quỳ lậy trước đầu tử long to lớn đang nằm phục dưới đất

Lòng thành kính kỳ lạ dâng lên, 2 cô gái cứ lậy như vậy mà không hề biết từ lúc nào 2 mắt rồng đã mở to ra nhìn 2 cô đầy trìu ái, trong vô thức 1 tia long lực hạo nhiên đã thông qua từng nhịp vái lậy này mà thấm vào ngũ tạng gân mạch của họ, long khí mầu tím cũng nhuộm lấy đan điền và thần thông trong đó

Trong vô thức, hành trình tu đạo của 2 cô gái này đã có 1 bước chuyển lớn lao, 1 loại duyên phận vô hình cũng được gắn kết câu thông với nhau

Thiên địa này 10 phần thì có 7 phần là của Thiên. Đại đạo 6 phần thì 4 phần là hắn bổ

Hắn là kẻ mà được đại tự nhiên nơi đây tán thành....giống như 1 người mẹ luôn mong muốn những thứ tốt nhất cho con trai

Thiên, chỉ có thân xác là của nơi này, nhưng hắn là kẻ có tâm hiếu đạo...từ khi tới thế giới này đến giờ, hắn vẫn 1 lòng muốn trợ giúp lại đại tự nhiên nơi đây

Hắn. Mạnh hơn đại đạo ở tinh cầu này, mạnh hơn đại tự nhiên nơi đây...nhiều lắm. Nhưng hắn vẫn không hắt hủi bà....hắn vẫn trọn hiếu đạo với bà. Và bà cũng vậy

Ở nơi đây, đứa con ngoan này, bà chỉ muốn những thứ tốt nhất dành cho hắn, dù là cả thế giới cũng được.

Và 2 người con gái này, Thiên phú có,..nhan sắc có, ...ngoan ngoãn có....vừa có tài vừa có sắc lại vừa có nết, bà yêu quý 2 cô....và rồi....trong im lặng bà đã làm 1 chuyện se duyên kết tóc cho chúng nó

"Hừ....chỉ là 1 tử long vô dụng...quỳ....nó xứng cho 2 ngươi quỳ sao....ta nhục nhã thay cho các ngươi đó" ngũ ca hỉ mũi khinh thường, mắt hắn nhìn con tử long kia như nhìn 1 con giun vô dụng

"Bạch muội...mau đứng lên....nàng là thân phận gì, sao lại đi quỳ lậy 1 con rồng bị giam cầm....nó chỉ là nô lệ cho côn lôn ta thôi...còn không xứng làm 1 vật nuôi nữa..." vị lục ca này, vốn là rất thích bạch hân nhiên, nhưng trước giờ cô đều lãnh diễm với hắn.

Lần nhiệm vụ này, cũng là vì có cô đi, cho nên tên lục ca này mới chớp thời cơ đi theo để gần gũi, suốt cả đoạn đường hắn đều như hình với bóng với cô

Nhưng mà bản tính hắn kiêu ngạo đã ngấm vào cốt tủy, thích bạch hân nhiên, nhưng lại khinh thường tiểu nha đầu độc cô thanh tuyền xếp hạng thứ 10. Lại càng buông lời kiêu ngạo vượt trội...thích thể hiện...

Không biết khiêm tốn

Không biết lễ phép

Không biết trên biết dưới

Không có lòng biết ơn và thương người

Điều đó, bạch hân nhiên không có thích...

"Muội mau đứng lên đi....thứ tầm thường đó sao xứng cho muội quỳ chứ.....mau lên....ta dìu muội..."

Hoàn toàn bỏ mặc lời lục ca, bạch hân nhiên vẫn không ngừng lậy từng lậy một, chậm rãi, ổn định, thành kính

Con tử long khổng lồ kia vẫn không ngừng nhìn 2 nàng mà không hề nhìn sang mấy tên đang khinh thường mình kia

"Nàng mau đứng dậy....nếu không....ta sẽ 1 kiếm trảm đầu con rồng đó xuống..."

Đây chính là điều mà 1 người như lục ca này sẽ không bao giờ đủ tiêu chuẩn trong mắt nàng

Ỷ vào 1 thân tu vi, bạo lực giải quyết vấn đề, không bao giờ để ý người khác có cảm nhận gì...luôn dùng cách của mình để áp đặt người khác phải theo