Giới Thần

Chương 203: Tấn thần




9 vị thần vương giữ đăng giống như 9 cỗ máy, họ hoạt động thống nhất và chính xác đến tuyệt đối.

9 người phân làm 3 phe, 1 phe mang theo hắc khí giống như từ địa ngục u minh, 1 phe xả ra thạch quang như đá, 1 phe phát ra quang minh lực bạo liệt

Cả 3 phe phân làm 3 luồng, hợp thành 1 cửu cung trận muốn bọc lại cửu liên đăng, trấn áp tam vị ma thần này yên lặng như cũ

Nhưng mà ngay khi yên lặng được 1 chút, không hiểu 1 loại lực lượng tối đen đầy tính hủy diệt không biết tràn ra từ đâu, nó lấy vị trí cánh sen hoàng chính hào làm tâm bắt đầu phát tán ra

"Pực..pực..." hủy diệt hắc ám lực này tràn tới đâu là liên kết cửu tinh trận như sợi dây kéo căng bị cắt đứt tới đó. Dễ dàng như dao gọt

............

Tại phòng của vợ chồng lão hào, Thu Sương đang trông ngóng nhìn chồng

Tựa như cảm thấy không đủ lực phá phong, tại huyền giới liền phát ra 1 hơi thở đế vương kinh khủng khiến người muốn ngộp thở.

Giọng đế uy vang lên:

"Hoàng chính hào, trẫm ban cho ngươi...đế vị nhân hoàng...ban cho ngươi tự do"

"Hắc ám ma đế...lệnh ngươi lập tức ra tay giải phóng cho nhân đế..."

"Tuân chỉ.." giọng tiểu ảnh ngọt lịm trịnh trọng kêu lên. Mấy ngày nay làm việc mệt mỏi, giờ mới được nghe tiếng của cha...cô bé vui sướng bỏ luôn việc đang làm.

Làm cho 1 tên kim đan kỳ đang độ tâm ma kiếp ngon lành, tự nhiên "sực" 1 cái tâm ma biến mất tiêu, mỹ nữ đang vờn quanh, da thịt trắng nõn lõa lồ cũng mất tăm...làm tên này vừa vui vừa buồn, vừa tiếc vừa hận

Ngươc lại với Thu Sương, khi bà vừa cảm nhận được hơi thở đế vương khủng bố đó, đến tim cũng không đập nổi, linh hồn cũng run sợ,...không ngờ thực lực giả thần của bà bây giờ lại không dậy nổi 1 chút tác dụng

Ngay khi giọng nói uy nghiêm đó vừa xong, tim bà còn chưa kịp về lòng ngực thì lại nghe thấy tiếng bé gái ngọt lịm vang lên

Cảm giác giống như được trấn an hơn chút, bình tĩnh hơn 1 chút nhưng ngay sau đó 1 hơi thở tà mị, hủy diệt càng kinh khủng hơn nữa kéo đến khiến tay chân Thu Sương nhũn ra, mắt trợn lên sợ hãi

...........

Tại tam thần tế đàn, ban đầu cửu liên đăng được cửu cung trận trấn áp có chút yên ổn, sau đó hơi thở hủy diệt kia vừa tới...

Nó giống như nước lũ, vừa tới là lấy 1 thế không thể cản nổi "pực...pực..." cắt đứt mọi bảo hộ sau đó...

"Hự...oa..." 9 vị thần vương đều đồng loạt bị phản chấn trọng thương...cửu liên đăng cũng bị 1 bàn tay kéo vào 1 hắc động đen ngòm biến mất

Tưởng chừng như, cửu liên đăng mất rồi thì sóng sẽ yên, bão sẽ tan, nhưng ai ngờ...luồng hắc ám hủy diệt kia lại lởn vởn nhìn nhìn ngó ngó cả xung quanh sau đó

9 vị thần vương bảo vệ tế đàn này bị nó nhắm trúng...

Lập tức 1 bàn tay nhỏ nhắn thò ra, trước sự phản kháng bất lực của 9 người này, bàn tay đó cứ lần lượt kéo từng người một nhét vào hố đen...

Chưa thỏa mãn....tiểu hắc ảnh này con bứng luôn cái tế đàn tam thần này nhét vào luôn cho đủ bộ..

Nhìn nhìn lại hoàn cảnh thấy không còn gì hay nữa, tiểu hắc ảnh đó mới biến mất

.........

Ngay sau khi cửu liên đăng bị tiểu ảnh vứt vào tiểu vũ trụ, cắt dứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài

Đồng loạt.

Ở 1 nhà thờ, hắc ám giáo xứ đang cầm chén máu tươi chuẩn bị uống liền nhíu mày sau đó "phụt..." 1 cái phun ra 1 ngụm máu tươi

1 tượng phật ở 1 chùa lớn, bên trong là 1 ma phật vừa đen vừa vàng cũng mở bừng mắt sau đó "phụt.."

Trung quốc côn lôn phái dưới động phủ, kiếm vương là 1 nam nhân tóc dài, râu dài bạc phơ cũng "phụt..."

1 giáo điện bí mật ở pháp, ám vương là 1 nữ nhân tóc đen, môi đen, mắt đen cũng bỏ lại hắc cầu miệng "phụt...." 1 cái

Tương tự với các vị thần vương khác trừ nhân vương ra, ai nấy cũng đều đông loạt mất đi cảm ứng với nhân hồn của mình, bị thần vương lực phản phệ phun 1 ngụm máu tươi, thực lực tổn hại nặng

...........

Trở lại bên vợ chồng hoàng chính hào

Ngay khi cửu liên vừa bị bứng đi, nhân hồn hoàng chính hào được giải phóng và trở về thân thể. Lập tức

Đế miện hiện lên, thần quang tán xạ, đế uy bộc phát...thực lực hoàng chính hào liên tục bị kéo lên...

Giả thần trung kỳ

Giả thần hậu kỳ

Giả thần đỉnh

"Bành....crắc...rắc .." không gian cuồng bạo tán xạ, lực lượng lão chân chính bước như gió lốc xoáy mọi vật lên cao, lĩnh vực trán phóng, tu vi chính thức bước vào Hạ vị thần...

Đây mới chân chính là thần

Trước kia dù sao cũng chỉ là 1 loại giả thần, hoặc gọi đúng hơn là bán thần...

Từ trận đại hủy diệt đó tới bây giờ 72 đời thần vương đều chưa 1 lần có ai vượt qua được tầm cao này...

Thần...

1 từ ngữ quá xa vời

Riết rồi, 1 bán thần cũng bị họ hiểu nhầm là thần, mà quên mất mình vẫn chỉ là 1 con người có tu vi cao 1 chút mà thôi...

Đến bây giờ, sau mấy trăm ngàn năm lịch sử

Thần....lại trở lại

Nhân đế chi thần

Nãy giờ, dưới sự áp chế kiệt lực của bà Thu Sương, dư thế tấn cấp của lão hào may mắn là không đến nỗi gây ra thiệt hại quá nặng

Chỉ phá hủy 1 nửa căn biệt thự mà thôi.

Dù là vậy, nhưng 1 quang trụ mầu trắng tinh khiết vẫn chiếu sáng chọc trời, soi rọi 1 tphcm sáng chưng như ban ngày

Phải mất 5 phút sau khí áp và hào quang mới dần tán đi, để lộ ra 1 thân thể cường tráng trẻ trung như thanh niên.

"Hahahahaaha....thần....không ngờ....bao nhiêu năm tu luyện....200 năm...200 năm....hahaha....không ngờ bây giờ ta mới hiểu thế nào là thần.....hahahahaha...

"Lão già....ông sao vậy..." Thu Sương không tin được vào mắt mình khi nhìn chồng, ngược lại dùng từ lão già để gọi 1 thanh niên có vẻ lại không phù hợp

"Bà....bà cảm nhận được không...lực lượng này...đây mới là thần....trước kia ta cứ tưởng là mình đã mạnh nhất nhì thế giới....là đỉnh của lực lượng....nhưng không ngờ ....ếch ngồi đáy giếng....đúng là ếch ngồi đáy giếng..."

"Được rồi...thấy rồi....ông làm gì mà gê vậy....không nhìn lại mình đi"

"Ah...sao vậy..." lão hào làm bộ che lấy hạ thể đang ngóc cao đầu lên, bẽn lẽn không cho vợ nhìn

"Ông này...già mà không nên nết.." Thu Sương giận quá đánh lão mấy cái

"Ông nè...bây giờ ông trẻ hơn tôi rồi đó...không biết có lại...kiếm hoa tươi không đây" bà ấm ức

"Hahaha...bà ghen...ghen đi...lâu rồi không thấy ah....hahaha...bà biết không...tuổi thọ của tôi bây giờ lên tới 1 ngàn tuổi rồi đó....bây giờ tôi mới hơn 200, chưa tới 1/5...tức là tôi còn là con nít đó..."

"Bà bây giờ là....là....

"Là cái gì....

"Là máy bay bà già đó....ahhhhhh....đau...ngaoooouuuuuu"

"Uhm...không ngờ món quà mà thằng nhóc đó cho lại tuyệt như vậy...không những giúp tôi phá trớ chú mà còn giúp lão tấn thần...thật là quá tốt...."

"Uhm...chỉ tiếc là bà không thể tấn thần cùng tôi....lúc đó...tôi có thể....lại ..phá...t..rinh....ahhhh....húuuuuu.."

Còn chưa kịp hôn lên trán vợ, 1 giọng nói uy nghiêm tràn ngập đế uy khủng bố lại truyền tới

"Thu Sương....trẫm phong cho ngươi...đế vị...nhân hoàng chi hậu....sắc phong cựu đế.."

Lời còn chưa dứt, 1 cái đế miện mầu trắng tinh khiết đã áp lên đầu Thu Sương.

Bạch quang thần thánh uy nghiêm như Thiên mệnh...sau đó đồng dạng, tu vi của bà cũng tấn tới như bão táp

Giả thần trung kỳ....hậu kỳ...đỉnh

"Phừng....ào...ào..." 1 thủy chi lĩnh vực giống như biển cả bao la không ngừng vang lên tiếng sóng vỗ vào bờ

Lão hào bên cạnh suýt chút là bị nước dìm chết, vội vàng thả ra "phong chi lĩnh vực" dãn cách ra xa, mắt như 2 vì sao nhìn chòng chọc vào người vợ.

Cả 2 vợ chồng đồng loạt được phong đế, tấn thần trong hoan hỉ, ai nấy đều trở thành trẻ măng như thiếu niên, thiếu nữ mà không hề biết rằng

Từ khi truyền thừa ấn được sử dụng, toàn bộ bán kính 100m xung quanh đã được 1 lực lượng thần bí hoàn toàn bao bọc.

Ánh sáng có thể lọt qua, nhưng khí tức lại không hề....thế giới vẫn lặng yên xuất hiện 2 vị thần mà không ai biết