"Oanh....phù...phù..." Dương Đình Nghệ, Dương Đình Nghiệp mỗi người thả ra một đạo hỏa diễm lĩnh vực giống hệt nhau
Thậm chí 2 người lĩnh vực còn tự hòa lẫn vào nhau, xỏ xuyên tương dung, phần hỏa diễm vực cô đọng thành pháp tắc chỉ chiếm 2 thành nhưng lồng vào nhau lại trở thành 4 thành.
Cực Hỏa pháp tắc này hình thành một đạo Dị Hỏa Chủng, phần nhân ẩn chứa hỏa lực cao đến cực điểm đã hóa thành mầu trắng xung quanh thả ra mấy cái giống như xúc tu nhỏ như tóc trông vô cùng kỳ dị.
Hỏa diễm vừa ra liền đối cháy một mảnh hư không thành hư vô, trực tiếp hòa tan không gian biến mất tại vị trí đó sau đó.
"Phù....két...két...." lần thứ 2 nó xuất hiện đã là ngoại vi không gian trong Cầu Kính bắt đầu điên cuồng thiêu đốt.
Mấy cái xúc tu ẩn chứa một loại năng lực phá diệt tinh thần kinh khủng vừa ra liền trực tiếp men theo những kết nối linh hồn trong kính muốn theo cách này trực tiếp đem Cực Hỏa đến tiêu diệt linh hồn Dương Tiêu.
Có điều quá trình này khi tiến vào đây lại khá chậm chạp, nó tiến độ còn không nhanh bằng lực thôn phệ của cầu kính.
Bất quá, áp lực của Dương Tiêu lại không phải chỉ có bấy nhiêu đó, tại vì ngay lúc này
Phía khác, Thu Phương Minh một lần nữa lấy ra Âm Sát lĩnh vực đã ngưng đọng 3 phần thành pháp tắc trực tiếp hóa thành một dạng sóng âm chi tiễn, hóa thành ngàn ngàn vạn vạn Âm Tiễn mà bắn tới, uy lực mạnh đến kinh người.
Phía khác Thành Thông Thiên cũng hóa độc vụ thành Độc Chi Pháp Tắc điên cuồng bó xiết mà quấn, kịch liệt muốn đem Cầu Kính ăn mòn.
Cùng lúc đó, 5 tên bán Thiên khác cũng triển khai 5 loại bán Pháp Tắc mở ra công kích điên cuồng mà áp tới, cường lực vây công không bỏ lỡ chút thời gian cho Dương Tiêu thở dốc.
Cầu Kính cũng vì thế rất nhanh thu được thêm 5 đạo Pháp Tắc.
Quá trình giằng co mang tính nghiền ép này vừa diễn ra, Dương Tiêu liền gặp phải lớn lao áp lực vị trí mà hắn đứng đó lập tức bị sụp đổ, không gian vỡ vụn nứt toác, vô số đạo khe hổng loạn lưu đáng sợ phun ra.
Trong vô tình, bản thân hắn lại thêm vào một loại áp lực thứ 8 đó là loạn lưu không gian, càng chết tiệt đó là Thiên Đạo lúc này lại nhảy ra làm phản.
"Oành....két...két..." một loại khủng bố cấm kỵ chi lực từ thương không bộc phát, bầu trời chốc lát liền hóa thành mầu đen ngòm sau đó chuyển thành mầu đỏ máu.
"Đây....đây là...tử sắc lôi điện, không lẽ là trong truyền thuyết nói tới, Thiên Đạo Diệt Thần Lôi"
"Không thể nào, Dương Tiêu hắn sao có thể gọi ra được ác lôi cỡ này...đó là dành cho thần"
"Không sai, là nó....là nó...uy lực thái quá...quá đáng sợ, mà không đúng....đây không phải nguyên vẹn Diệt Thần Lôi....đây là, chỉ là...tiểu Diệt Thần Lôi mà thôi"
"Hahahaha...Tiểu Diệt Thần Lôi, Dương Tiêu...trời cũng diệt ngươi"
Thu Phương Minh điên cuồng sắc mặt dưới ánh sáng đỏ tươi bầu trời lại càng thêm khiến người tùng rợn, ông ta dường như cũng bị loại không khí này kích phát ma tính.
Kỳ dị là ngay cả Thành Thông Thiên và mấy tên bán Thiên cảnh khác cũng giống như nhập ma, ai nấy điên cuồng quên mình khác thường, tấn công hung bạo không lưu thủ thậm chí còn có chút được ăn cả ngã về không.
Áp lực tức thì bị đẩy lên tình trạng khủng bố, khí tức hủy diệt lan tràn.
Cầu Kính thoáng chốc liền bị co lại phạm vi chỉ còn 4m2 quanh thân, phật lực cũng tiêu hao lượng lớn, đến bờ vực cạn kiệt.
Tình trạng của hắn lập tức liền rơi vào đường cùng.
..............
Quy Nguyên Thụ, Lục Diệp Thảo Giới Điệp, Thảo Mộc Tông tổng bộ
Bản thể Thiên ngồi đó vui vẻ quan sát một mặt kính lớn phía trước, bên cạnh hắn là mấy nàng Dương Tiểu Thanh, Doãn Kế Anh và cả 2 tên Bá Chương, Dịch Kiến Hành cũng đều ở đây.
"Cầu Kính ra đời, thiên mệnh khó vào khuôn khổ, mà đám người đó lại không muốn như vậy" Thiên trả lời câu hỏi của Dương Tiểu Thanh.
"Ah...vậy cho nên Thiên Đạo mà huynh nói đó mới nổi giận giáng xuống thiên phạt, là muốn giết phân thân của huynh"
"Không phải giết, mà là trấn áp...đơn giản chỉ là muốn trợ đám ngu xuẩn kia một tay mà thôi"
"Nhưng mà tại sao...tại sao lại như vậy?"
"Mệnh số khó nói, nàng không nên biết nhiều hơn"
Dương Tiểu Thanh cùng Doãn Kế Anh đồng loạt chu mỏ
"Lúc nào cũng câu này...làm như người ta còn nhỏ lắm vậy"
Thiên lúc này mới kéo tay hai nàng lại nhẹ nắm trong bàn tay
"Thiên Đạo quá mạnh....lại quản lý pháp tắc thế gian không chỗ sót, cực đoan không để nhân loại tự do, nàng biết như vậy đã là đủ nhiều...biết nhiều thêm sẽ dẫn ra pháp tắc dao động, linh hồn các nàng còn nhỏ yếu, tức thì sẽ bị xóa bỏ hoặc nghiêm trọng hơn còn bị....mạt sát"
"Chuyện liên quan đến an vong của các nàng, ta không thể chấp nhận một tia rủi ro trong đó, hai nàng lớn rồi...càng nên hiểu cho ta, được chứ?"
Lần này rốt cuộc 2 tiểu nha đầu mới hòa hoãn lại, ai nấy hơn dỗi nhưng lại e lệ dịu dàng lườm hắn
"Coi như lần này ta bị thái độ thành khẩn này của huynh thuyết phục đó, lần sau phải chừa"
Doãn Kế Anh rụt rè rút lại bàn tay, hờn dỗi ném cho hắn một ánh mắt tha thứ, trong lòng lại bắt đầu ngọt lịm.
Dương Tiểu Thanh là em gái hắn nên cũng chẳng tí nào biết e lệ, thẳng thắn ôm lấy hắn hỏi han
"Tiêu ca, mặt kính này là vật gì...có thể thấy được mọi việc thế gian sao?"
"Cũng không phải, hiện giờ nó chỉ có trong phạm vi trung hạ 2 vực mà thôi"
"Tiêu ca, phân thân bên ngoài huynh không lo cho hắn sao, nhìn thật thảm thương"
"Uhm, không vấn đề gì, bọn chúng muốn không phải là giết hắn cũng không giết được hắn, Thiên Đạo cũng không để hắn chết, lần này cho Thu gia đắc ý một lần đi"
............
Bên ngoài
"Hahahaha...Dương Tiêu, tiện nhân ngươi chết cho ta..." giọng Thành Thông Thiên ẩn chứa vô cùng sát ý, một câu vừa lên liền trở tay mang theo một lực lượng to lớn tát xuống.
Ở giữa, Dương Tiêu phật lực cạn kiệt Cầu Kính thu vào trong, trên người còn có một khối Khóa Ma Liên phong ấn lại.
Hơn nữa khắp người cháy xệ, lôi điện mầu đỏ còn nhập nhoàng thiêu cháy, địa đan bên trong Phật Kinh cũng bị huyết sắc Diệt Thần Lôi này tạm thời phong bế.
Lúc này Thành Thông Thiên như đạo tia chớp lóe lên, bàn tay ẩn chứa thần thông lực lượng tát xuống
"Phanh....vút....oành...." Dương Tiêu như một viên đạn pháo bị ném bay, phá mở một cái động trong đất.
Thành Thông Thiên nở một nụ cười ẩn chứa nộ khí cùng sự khinh thường, chân đạp hư không một lần nữa đi tới
Lúc này 6 tên bán thiên cảnh cũng thu lại pháp tắc lực lượng, ánh mắt đổ về phía Thu Phương Minh đang dần lấy lại bình tĩnh từ pháp tắc.
Nhưng ông ta vừa thu lại pháp tắc, Thụ Khuyết: điên cuồng tán đi lại bị vô tận phẫn nộ lấp vào. Vừa nhìn thấy Dương Tiêu uể oải vực người dậy từ đống đổ nát, mắt ông ta chớp lóe một tia huyết tinh, Bá Đao cử lên như quỷ khốc thần sầu một lần nữa trảm tới.
"Oanh....phụt...." Dương Tiêu lập tức bị trảm đứt cánh tay phải và chân phải, nửa người dập nát tung tóe thê thảm ngã lăn ra đất, nội tạng bị phá hư máu từ miệng òng ọc trào ra