Giờ Này Anh Ở Đâu?

Chương 41




Derek Olsen không chỉ là một lão già nóng nảy, hay hờn dỗi như Steve, cháu trai của lão và tay quản lý tòa nhà, Howie nghĩ về lão. Lão còn là một nhà đầu tư sắc sảo, quan sát những cổ phần bất động sản của lão trong các tòa nhà chung cư được chọn lựa một cách chiến lược biến thành gia tài cá nhân trị giá nhiều triệu đô-la. Giờ đây lão kết luận rằng đã đến lúc thanh lý tài sản.

Sáng thứ Sáu, lão gọi điện đến Wallace và Madison, và cộc cằn đòi nối đường dây cho lão với Elliott Wallace. Thư ký của Elliott, từ lâu đã quen với cách ứng xử của Olsen, nên không nói rằng ông Wallace đang trên đường đi đến dự một cuộc họp khẩn. Thay vì vậy, cô yêu cầu lão giữ máy, rồi chạy ào xuống hành lang để bắt kịp Elliott ở thang máy. Cô nói: "Thưa có ông Olsen gọi đến ạ".

Với tiếng thở dài bực bội, Elliott bước lui lại văn phòng và nhấc máy điện thoại. "Derek, anh khỏe không?" Ông hỏi, giọng nồng nhiệt.

"Tôi khỏe. Người cháu trai của anh đang gặp nhiều rắc rối, tôi biết".

"Như anh biết rõ, Mack đã mất tích mười năm. Thật phi lý khi cảnh sát đang cố gắng kết nối cậu ấy với bất kỳ tội ác nào. Tôi có thể làm gì cho anh?"

"Cậu ta đã gây ra rất nhiều rắc rối cho tôi khi biến mất dạng trong lúc đang sống ở một trong những căn hộ của tôi. Dẫu sao, đó chẳng phải là lý do tôi gọi. Sinh nhật của tôi là vào tháng trước. Tôi đã tám mươi ba tuổi. Đã đến lúc cần bán hết mọi thứ".

"Tôi đã gợi ý điều đó trong vòng năm năm qua".

"Nếu bán cách đây năm năm, tôi sẽ không lấy được cái giá như tôi có bây giờ. Tôi sẽ đến nói chuyện với anh. Sáng thứ Hai, lúc mười giờ có tiện cho anh không?"

"Thứ Hai lúc mười giờ là được". Elliott nói một cách thân ái. Khi chắc chắn rằng Olsen đã cúp máy, ông ném mạnh cái điện thoại vào giá đỡ. "Tôi sẽ phải thu xếp lại lịch làm việc cho cả ngày hôm nay". Ông cáu kỉnh nói với người thư ký trong khi vội vã quay trở lại thang máy.

Cô nhìn ông đi với đôi mắt thông cảm. Cuộc họp đã được thu xếp để quyết định xem ai sẽ đảm đương các trọng trách của Aaron Klein tại hãng. Sau khi ở nhà bốn ngày, Klein gọi điện thoại đến để từ nhiêm, nói rằng anh không thể làm việc sát cánh với người ủng hộ kẻ gϊếŧ mẹ anh.